Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SINK OR SWIM - 4

Cập nhật lúc: 2024-11-26 19:05:25
Lượt xem: 224

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng khi gặp lại cậu ấy lần nữa, sẽ chỉ nhìn thấy một cái khung ảnh.

 

Kỷ Thành Kiệt bị tai nạn giao thông khi đang đua xe qua ngã tư đường và đã tử vong ngay tại chỗ.

 

Mẹ tôi bị ông bà ngoại kéo lê dưới đất và đánh đập ngay trước linh đường. Họ mắng bà ấy tại sao lại đưa tiền cho Kỷ Thành Kiệt, mắng bà ấy vì không chăm sóc Kỷ Thành Kiệt tử tế. Đổ lỗi cái chế..t của Kỷ Thành Kiệt lên đầu bà ấy. Nếu không vì bà ấy, Kỷ Thành Kiệt sẽ có một tương lai sáng lạn.

 

Mẹ tôi chỉ quỳ dưới đất, ánh mắt chế..t lặng, thậm chí bà ấy còn không khóc.

 

Mọi người vây quanh họ, một số người thì giữ ông bà ngoại tôi lại, một số khác thì chỉ trỏ bàn tán mẹ tôi. Mẹ tôi dần dần bị bao vây bởi những lời nguyền rủa mắng mỏ, bà ấy cứ một mình quỳ gối ở đó, đầu cúi xuống như muốn cắm hẳn vào mặt đất.

 

Tôi đứng ở cửa nhìn bà ấy. Tôi luôn cảm thấy bà ấy đang khản cả giọng cố nói điều gì đó nhưng cuối cùng bà ấy đã bị từng cái tay từng cái tay ngoi lên kéo vào lòng đất. Và bà ấy cứ như vậy mà chìm xuống.

 

Sau đó, mẹ tôi đột nhiên đổi tên em trai tôi. Đổi thành Phương Kiệt. Và bà ấy cũng ngày càng trở nên trầm lặng.

 

Bố tôi thường xuyên không về nhà ngủ, có về cũng chỉ chơi với Phương Kiệt, không bao giờ nói chuyện với tôi.

 

Tôi vẫn đang làm việc cho dì chủ cửa tiệm bán đồ ăn vặt vì tôi phát hiện ra mẹ tôi không còn cho tôi tiền nữa, thậm chí có lúc còn không cho tôi vào nhà. Tôi đoán rằng có lẽ bà ấy sợ tôi làm hại con trai của bà ấy.

 

Trước kỳ thi lên cấp ba, mẹ tôi đột ngột đăng ký cho tôi học nội trú và tôi đã phải sống trong trường suốt một năm mà không hiểu lý do.

 

Tôi bị đưa đến trường ngay sau kỳ nghỉ đông. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn đã bị vứt bỏ như một túi rác.

 

Vào đêm đầu tiên ở ký túc xá, tôi đã chạy ra ngoài tòa nhà ký túc xá và khóc rất lâu. Tôi thậm chí còn không khóc trong đám tang của cậu tôi. Bởi vì khi tôi nhìn khuôn mặt tươi cười của cậu trên ảnh, tôi chỉ muốn tặng lại cho cậu một khuôn mặt tươi cười như thế. Nhưng tôi không cười nổi cũng không khóc được.

 

 

Cuối cùng, tôi cuộn người vào góc tường, lén lấy túi kẹo cậu cho tôi lúc trước, nhét một viên kẹo vào miệng, túi kẹo này tôi đã cất giấu rất lâu rồi. Thực ra rất tôi nhớ cậu tôi nhưng tôi sẽ không nói ra. Bởi vì khi mẹ tôi nghe được những lời như vậy bà ấy sẽ suy sụp, sau đó sẽ đánh đập tôi dã man.

 

Tôi không muốn nhìn vào ánh mắt của bà ấy. Loại ánh mắt chế..t lặng từ tận sâu bên trong, dày đặc chằng chịt rậm rạp những áp lực không tên.

 

Thực ra, tôi nghĩ tôi hiểu được bà ấy. Vì vào một đêm trời mưa, khi tôi lại bị nhốt ở ngoài, đang run rẩy đứng trước cửa thì mẹ tôi người nồng nặc mùi rượu mở cửa ra. Bà ấy đã ôm tôi khóc cả đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sink-or-swim/4.html.]

 

Vì vậy, tôi tự cho là mình hiểu bà ấy nên không nhắc đến cậu tôi nữa, cũng coi đây là sợi dây liên kết duy nhất giữa tôi và bà ấy. Nhưng bây giờ, sợi dây liên kết ấy không còn nữa, tôi đã hoàn toàn bị vứt bỏ, cuối cùng tôi đã có thể gào khóc ở một nơi không có sự tồn tại của mẹ tôi.

 

5.

 

Từ đó trở đi, tôi không bao giờ khóc nữa, trở thành một đứa trẻ ngoài thành tích tạm được thì chỉ là một học sinh cá biệt, suốt ngày đánh nhau trong trường.

 

Chỉ cần có người chỉ trỏ tôi, khiến lòng tự tôn của tôi sứt mẻ một chút là tôi sẽ xông lên chiến đấu. Mà con gái đánh nhau thường thì sẽ chẳng mấy khi có kết quả tốt cả, nên ngày nào trên người tôi cũng có vết thương mới.

 

Trong khoảng thời gian đó, tôi luôn trong trạng thái mê mang mờ mịt. Trước đây, mỗi ngày tôi đều bận rộn để sống sót, còn bây giờ thì quá nhàn rỗi, tôi không biết phải làm gì cho hết ngày.

 

Nhiều lúc tôi nghĩ mẹ tôi hẳn là sẽ cảm thấy rất may mắn khi đưa ra quyết định này. Bà ấy sẽ không còn phải miễn cưỡng để ghi nhớ việc mình còn có một đứa con gái nữa.

 

Vừa nghĩ, tôi vừa đần độn đi theo đám đông vào lớp học cho đến khi bất ngờ bị giáo viên tiếng Anh gọi đứng lên dịch bài khóa.

 

Tôi đang ngẩn người, đầu óc trống rỗng, đứng dậy nhìn tiêu đề bài khóa trên tay.

 

“Sink or Swim”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tôi dừng một chút và dịch nó theo nghĩa đen. “Chìm hoặc bơi”

 

Tôi tự cảm thấy rất phi logic, nhưng chẳng có ai trong lớp phát ra tiếng cười, giáo viên cũng không ngắt lời tôi nên tôi tiếp tục dịch.

 

Tôi bị ám ảnh bởi sự tự tôn nên thành tích của tôi luôn được duy trì ở mức trung bình khá trở lên, tuy tôi không biết thành tích tốt có tác dụng gì nhưng ít nhất tôi sẽ không bị thầy cô giáo coi thường.

 

Vì vậy, tôi thực sự đã dịch đoạn văn này khá trôi chảy. Đại loại đây là đoạn văn kể về câu chuyện của một cô gái bị cha mẹ bạo hành trong một thời gian dài, bằng nỗ lực của chính mình, cô ấy đã thi đậu vào một trường đại học tốt và tìm được một công việc tốt, từ đó hoàn toàn thoát khỏi gia đình mình.

 

Khi tôi dịch đến những dòng cuối cùng thì giọng nói tự nhiên chậm lại, có chút nghiêm túc hơn khi dịch đoạn văn này.

 

Cô giáo khen ngợi tôi và bảo tôi ngồi xuống.

 

Loading...