SINK OR SWIM - 2
Cập nhật lúc: 2024-11-26 19:04:07
Lượt xem: 218
Tôi vội vàng nhảy xuống ghế thu dọn đồ vật rơi trên sàn. Nhưng khi tôi còn chưa kịp nhặt chiếc nồi sắt thì đã bị ai đó đột ngột xách lên rồi tát thẳng vào mặt. Ngay sau đó là những cú đ.ấ.m đá liên tiếp xuống người. Tôi đau đớn cuộn tròn người lại, cổ tay đau nhức vì bị bóp chặt, tôi cố gắng ngước mắt lên nhìn về phía đôi mắt đỏ ngầu của mẹ.
“Mãi tao mới dỗ được em trai mày ngủ. Mày có thể yên lặng một chút được không? Ngoài việc gây chuyện phiền phức thì mày còn có thể làm được cái gì?”
Bụng đau, cổ tay và mặt nóng rát, tôi cắn răng gật đầu, sau đó bà ấy ném tôi sang một bên như một túi rác. Tôi quỳ trên mặt đất, nhìn chiếc váy rách nát của mình, chợt nhận ra điều gì đó. Tôi hỏi bà ấy.
“Ngay từ đầu mẹ chỉ muốn sinh con trai thôi phải không?”
Mặc dù tôi biết bà ấy bị thằng bé đó hành hạ cả ngày lẫn đêm, không thể chợp mắt được chút nào nhưng đồng thời, tôi cũng biết bà ấy đang rất hạnh phúc.
Bởi vì khi tôi còn nhỏ, mỗi khi tôi khóc bà ấy đều chỉ trừng mắt nhìn tôi. Còn với em trai tôi thì dù nó có quấy khóc thế nào thì bà ấy vẫn kiên nhẫn dỗ dành. Bà ấy chỉ thể hiện sự dịu dàng nhất ấy với em trai tôi thôi.
Thế nên, tôi giống như một tên trộm, vào ban đêm sẽ trộm nghe bài hát ru bà ấy dỗ em trai tôi rồi tự chúc mình ngủ ngon.
Tôi chưa bao giờ chủ động yêu cầu sự quan tâm từ bà ấy vì tôi ghét cách bà ấy nhìn tôi và mãi không hiểu tại sao bà ấy lại trở nên như vậy.
Bây giờ, cuối cùng tôi cũng đã hiểu, bởi vì, tôi không phải là con trai.
…
Nghe tôi hỏi như vậy, bà ấy đột nhiên dừng lại, mệt mỏi dựa vào tủ lạnh, xoa xoa thái dương.
“Tất cả mọi người đều muốn con đầu là con trai”
Bà ấy vừa nói vừa mở tủ lạnh lấy ra một cái hộp giữ nhiệt, trong đó là mì sợi đã nát trương phình lên. Toàn bộ sợi mì dính bết lại với nhau, không gia vị và trắng ởn.
“Buổi sáng em trai mày ăn còn thừa, mày ăn đi, đừng lãng phí” Bà ấy đưa hộp giữ nhiệt cho tôi nhưng cũng không thèm đỡ tôi dậy.
“Tháng sau, cậu mày sẽ đến đây ở nhờ. Mày đừng có gây rắc rối gì nữa”
Tôi nhìn chằm chằm hộp giữ nhiệt trên tay. Sau khi mẹ tôi bước vào phòng, tôi đã đổ hết hộp mì vào thùng rác. Tôi trèo lên ghế mở tủ lạnh, lấy ra một hộp giữ nhiệt khác. Lúc bà ấy mở tủ lạnh ra tôi đã thấy chiếc hộp này, bên trong có sẵn trứng cuộn. Mỗi ngày bà ấy đều sẽ lấy cho em trai tôi ăn một ít. Lấy trứng cuộn bỏ vào miệng rồi cất chiếc hộp vào tủ lạnh, sau đó tôi nhảy xuống ghế.
Một tay cầm cái hộp giữ nhiệt khác chườm vào bên mặt vừa bị đánh, một tay lấy cặp sách đeo lên vai, tôi định chạy đến gốc cây to trước cổng trường ngủ một lát rồi vào lớp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sink-or-swim/2.html.]
Có lẽ, chính lúc đó tôi đã nhận ra rằng sẽ không có ai kỳ vọng vào tôi, cũng sẽ không có ai sẽ đối xử tốt với tôi. Nhưng bản thân tôi lại không thể đối xử tệ với chính mình được.
3.
Tôi đang đứng chán chế..t trước cửa nhà do bị phạt thì thấy cậu tôi ngậm điếu thuốc bước đến.
Cậu tôi thường xuyên đến ở nhờ nhà chúng tôi, tôi thực sự rất thích cậu ấy, trong một ngôi nhà mà tất cả mọi người đều coi tôi như không khí, chỉ có cậu ấy là người duy nhất nói chuyện với tôi.
Tên cậu ấy là Kỷ Thành Kiệt, vừa nghe là biết cậu ấy được ký thác kỳ vọng rất cao. Mẹ tôi tên là Kỷ Vũ vì ngày mẹ tôi sinh ra trời mưa to. Mặc dù họ là chị em ruột nhưng trông họ chẳng có điểm nào giống nhau cả.
Mẹ tôi thì trông khắc nghiệt, lông mày lúc nào cũng rũ cụp xuống, lần duy nhất tôi thấy chúng giương lên là ngày em trai tôi chào đời. Còn khuôn mặt của cậu tôi thì trông cà lơ phất phơ, cậu ấy suốt ngày giao du với mấy tên lưu manh nhuộm đầu xanh đầu đỏ trên phố, miệng thì lúc nào cũng ngậm một điếu thuốc lá.
“Ơ, chị cậu lại phạt cháu à?” Cậu ấy bước tới, kéo ống quần lên và ngồi xổm trước mặt tôi. Tôi chỉ liếc cậu ấy mà không nói gì.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Lần này lý do là gì? Trộm đồ ăn? Hay là trộm tiền?”
Tôi lập tức trừng mắt nhìn cậu ấy. “Cháu chưa bao giờ ăn trộm tiền... Cháu đánh nhau ở trường”
“Đánh nhau?” Khi nghe vậy cậu tôi ngay lập tức trở nên thích thú.
“Một con oắt như mày thì đánh được ai?”
“Thằng kia cũng dùng giọng điệu này nên mới bị đánh đấy” Tôi lại trừng mắt nhìn cậu.
“Nó bắt nạt các bạn gái, la hét mắng mỏ bảo lũ con gái chỉ biết khóc. Tiếng la hét của nó làm cháu phiền nên cháu đã đá nó một phát. Ai biết nó lại khóc thảm thiết đến mức bố mẹ nó hiện hồn lên luôn”. Tôi đứng dựa vào chân tường, trong đầu thì nghĩ đáng ra nên đá mạnh thêm hai phát nữa.
Kỷ Thành Kiệt nghe vậy, đột nhiên cười lớn, vừa cười vừa vỗ vỗ vai tôi: “Người ta hay nói cháu ngoại giống cậu, đúng là cháu thật sự rất giống cậu. Khi cậu còn nhỏ, cậu cũng là nhân vật có số má trong trường đấy. Cũng vì thế mẹ cháu không ít lần phải đến trường giải quyết rắc rối cho cậu”
“Bà ấy có đánh cậu không?” Tôi tò mò hỏi.
“Đánh cậu?” Kỷ Thành Kiệt ngẩn người, “Chị gái cậu chưa bao giờ đánh cậu, cả nhà cậu chẳng có ai đánh cậu cả”
“Chị ấy đánh cháu à?” Kỷ Thành Kiệt nhìn tôi.