Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:54:28
Lượt xem: 37

-Chết mẹ ném nhầm mê dược rồi!

Nam Cung Sơn nhìn mấy viên độc đan trong tay mà quát, nhưng hắn chưa kịp ném thì Đạo Trần đã đánh bay tên này khỏi căn phòng. Hắn vung tay tản khói đi, chút mê dược này với hắn không có tác dụng gì, nhưng khi quay lại nhìn Giản Tinh với Vân Hạc thì lập tức đau đầu

-Đạo Trần, ta thấy nóng quá, chàng ôm ta đi~

-Kim Lăng, Kim Lăng huynh đâu rồi

Hai nữ tử hít phải mê dược làm thần trí điên đảo, không biết Nam Cung Sơn có pha thuốc gì vào không nhưng Giản Tinh thấy nóng mà cởi đồ ra.

Vân Hạc thấy vậy cũng bắt chước theo, cái này mới khiến Đạo Trần đau đầu không biết làm sao. Giản Tinh thì hắn còn xử lý được chứ Vân Hạc là người của Kim Lăng, động vào là tình bạn mới dựng lên sẽ sụp đổ ngay

-Đắc tội rồi

Hắn đánh ngất Vân Hạc cõng nàng trên vai, Giản Tinh thấy vậy thì không vui, hắn béo má tiểu hồ ly hay ghen này, một tay ôm eo nhỏ của nàng một tay khác dùng pháp lực nâng Vân Linh lên mà nhảy khỏi phòng.

Đùng

Ầm

Bên ngoài Nam Cung Trạch và Kim Lăng vẫn đang giao chiến, thấy Đạo Trần nhảy ra khỏi phòng cả hai người thoáng dừng lại.

-Vân Hạc! Nàng sao vậy?

Kim Lăng kinh hô, Nam Cung Trạch cũng nhận ra đám người này nhất định trúng độc đan của đệ đệ hắn thì cười lớn quát: "người đâu, g.i.ế.c chúng cho ta!"

-Nam Cung Trạch, ngươi muốn gây chiến với Lưu Ly Cung à!

Kim Lăng gầm lên điều khiển phi kiếm cản lại, nhưng Nam Cung Trạch hừ lạnh nói: "gây chiến, các ngươi không đại biển Lưu Ly Cung, bắt sống bọn chúng, ta muốn con ả trong tay tên đó"

-Lưu Ly Thần Quang

Kim Lăng ra tay, tia sáng chói mắt toả ra thần uy lập tức đẩy lùi đám người Nam Cung gia. Hắn đứng chặn trước Đạo Trần khẽ nói: "ngươi đưa các nàng đi,  hẹn nhau bìa rừng ngoài thành"

Đạo Trần lắc đầu liếc Vân Hạc phía sau: "ngươi tới bế nàng đi, để ta"

Kim Lăng định nói nhưng nhìn ánh mắt kiên định của hắn thì đành gật đầu bế Vân Hạc và Vân Linh lùi lại, hắn muốn xem vị bằng hữu mới quen này có bản lĩnh gì.

-Còn nóng không?

-Còn, cả người chỗ nào cũng nóng~

-Vậy lát ta mang nàng ra suối cho bớt nóng

-Um~ không muốn, suối lạnh lắm về nhà tắm chung với thiếp đi~

Giản Tinh khẽ nói cả người mềm nhũn ra buộc Đạo Trần phải ôm lấy nàng, cảnh này không chỉ quân địch mà quân ta cũng cay mắt.

Nam Cung Trạch cảm thấy đang bị sỉ nhục, vẻ mặt như muốn g.i.ế.c người gằn giọng nói: "các ngươi muốn chết, g.i.ế.c chúng!"

Đám người Nam Cung gia lao lên, Nam Cung Trạch muốn đánh nhanh thắng nhanh lên sử dụng đến tuyệt học Tử Linh quyền của gia tộc. Một nắm tay khổng lồ màu tám mang khí tức tử vong được tạo ra tấn công hai người Đạo Trần, Giản Tinh

Đạo Trần liếc nhìn rồi đưa tay lên kéo một ngôi sao từ vực ngoại xuống luyện hoá nó

Chiêu này đơn giản mà hiệu quả, ngôi sao kia dù bị luyện hoá vẫn to gấp ba lần Vân Ly thành, năng lượng khổng lồ toả ra khiến trăm dặm xung quanh hoá thành tro bụi, phạm vi trăm nghìn dặm bên ngoài vô số người kinh hãi khi thấy bầu trời bị xé toạc sáng rực trong đêm.

Vân Ly thành ai lấy cũng kinh hãi, vô số cao thủ bay lên oanh kích muốn phá hủy thiên thạch, đại trận bảo vệ được toàn lực mở ra. Ở gần đó Lưu Ly Cung các lộ cao thủ đều xuất động, hàng vạn tu sĩ điên cuồng công phá

-Ngươi...ngươi là kẻ diệt Vũ Minh và Lạc Nhạt hai tông phái đó

Nam Cung Trạch lúc này kinh hoàng run run nói, hắn nhìn Tử Linh quyền của mình bị một cái vẩy ra hoá giải, lại nhìn trên bầu trời thiên thạch kia thì rơi vào tuyệt vọng

Kim Lăng ở phía sau cũng không ngờ tới người bằng hữu mới quen lại có lai lịch lớn như vậy, nhìn lên bầu trời vô số cao thủ vẫn không ngừng tấn công thì hắn thở dài vì đó chả khác gì việc vô ích.

-Giản Tinh, nàng mua đủ đồ chưa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-12.html.]

-Còn mấy món chưa mua, Vân tỷ nói mai sẽ dẫn ta đi á

-Vậy muốn tắm suối không?

-Muốn, ở đây nóng đi tắm suối rồi về ngủ

Lạc Đạo Trần khẽ cười đưa tay lên, viên thiên thạch kia lập tức bị bóp nát. Làm xong hắn truyền âm cho Nam Cung Trạch vào câu rồi xé không mang cả ba người Kim Lăng rời đi

Họ tới một con suối nhỏ sâu trong rừng, ở đây quang cảnh đẹp như mơ khi trăng thanh gió mát, khu rừng ngập tràn sắc màu của vô số con đom đóm, dòng suối phản chiếu ánh trăng tạo lên bức tranh đêm đẹp mê người.

Giản Tinh vẫn chưa tỉnh mê dược lên vừa tới đã chạy xuống suối tắm, nàng kéo cả Vân Hạc xuống. Trên bờ Kim Lăng im lặng hồi lâu lên tiếng: "ngươi rốt cuộc là ai?"

Lạc Đạo Trần nói: "tên ta là Lạc Đạo Trần và ta sẽ không làm hại ngươi, ngươi chỉ cần biết vậy thôi"

Kim Lăng gật đầu, thực ra hắn không quan tâm Đạo Trần là ai, hỏi cũng chỉ để xem liệu người này có gây nguy hiểm cho hắn hay Vân Hạc hay không mà thôi.

-Đạo Trần, chàng xuống đây

Giản Tinh đi lên kéo tay hắn xuống, bên kia Vân Hạc cũng tới trước Kim Lăng, nàng khẽ mỉm cầm lấy tay hắn

-Kim Lăng, chàng bị thương rồi

Vân Hạc đau lòng, nàng lấy khăn tay lau vết m.á.u cho hắn. Kim Lăng mà cảm xúc lẫn lộn, hắn nhìn nàng rồi cuối cùng đưa tay ôm nàng vào lòng.

-Kim Lăng

-Vân Hạc, ta

Rào

Một chậu nước lạnh được đổ thẳng lên đầu hai người, Đạo Trần cười lớn nói: "anh anh em em, mau xuống đây"

-Mẹ kiếp ngươi đứng lại

Kim Lăng tức giận cởi áo nhảy xuống đuổi theo Đạo Trần, trên bờ Vân Hạc vẫn đang ngơ ngác thì Giản Tinh đã lên kéo tay nàng xuống.

-Vân tỷ mau cởi đồ ra đi, nghịch nước mà mặc quần áo khó chịu dễ ốm lắm á

-Cởi ra không dễ ốm sao?

-Không, nhưng nó thoải mái

Vân Hạc chần chừ không dám cởi, Giản Tinh thấy vậy liền đè nàng xuống nước, tay luồn ra phía sau nhanh chóng tháo dây lưng của Vân Hạc, cởi lớp áo ngoài ra.

-Khoan, khoan đã

Vân Hạc đỏ mặt vội ngăn lại, nhưng nàng chưa kịp làm gì thì Giản Tinh đã cởi xong lớp áo thứ hai đệ lộ ra bộ n.g.ự.c đầy đặn mịn màng của mình

-Của Vân tỷ đẹp thật đấy

Giản Tinh bóp nhẹ nhũ hoa khiến Vân Hạc run lên. Lúc này Vân Hạc chỉ còn áo mỏng bao phủ lên hai nhũ hoa hồng hào đến mê người, thịt non căng mọng như trái đào khiến Giản Tinh cũng thèm mà cắn một cái

-Aaa~..đừng..đừng cắn mà..đau..nhột quá

Vân Hạc vặn vẹo người, khuôn mặt mỹ lệ đã đỏ ửng, mái tóc ướt sũng với từng giọt nước lấp lánh tô điểm thêm cho vẻ kiều diễm của nàng.

Đạo Trần và Kim Lăng ở gần đó nhìn đến hai mắt phát sáng, nhất là Kim Lăng khi hắn chưa từng được thấy Vân Hạc trong vẻ ngoài này. Chưa từng thấy rõ da thịt nữ nhân đến vậy.

-Chúng ta có lên ra đó không?

Hắn quay sang hỏi Đạo Trần nhưng y lắc đầu, cả hai sau đó yên lặng xem tiếp

Nhưng lúc này Giản Tinh lại liếc mắt về phía hai người, nhìn ánh mắt của nàng hắn cảm giác phía dưới hơi động. Nuốt nước bọt hắn vỗ vai Kim Lăng nói: "ngươi từng ngủ với nữ nhân chưa?"

Kim Lăng lắc đầu, hắn thở dài nói: "đi, hôm nay ta cho ngươi trải nghiệm khoái lạc nhân gian"

Loading...