Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-11-02 14:55:20
Lượt xem: 24

Lưu Ly Cung, bên trong sơn môn Kim Lăng vừa kết thúc tu luyện ra ngoài, vừa trở về phòng thì thấy bên trong đã có một người mặc đồ tím ngồi uống trà, khẽ cười nhìn hắn

Kim Lăng hơi ngạc nhiên rồi tế ra phi kiếm c.h.é.m về phía Tử y nhân, pháp lực tuôn trào thi triển tuyệt học Lưu Ly Thần Quang tấn công muốn thần tốc chiến thắng

Đùng

Căn phòng thần quang sáng chói, Kim Lăng quát hỏi: "Ngươi là ai?"

Hắn nhận ra người này không phải đệ tử của Lưu Ly Cung, càng không phải người hắn quen biết hay bằng hữu của sư phụ hắn.

Một kẻ lạ mặt dám xông vào Lưu Ly Cung, hơn nữa vô thanh vô tức không để ai phát hiện mà đi tới chỗ hắn ngồi. Rõ ràng không có ý tốt, mà người này thực lực rất mạnh, lại hiểu về hắn lên mới dễ dàng tìm tới đây càng khiến hắn lo lắng mà vội ra tay

Tử y nhân uống cạn chén trà, từ phía sau hiện ra một con Côn Bằng do pháp lực ngưng tụ đánh tan đón công kích của Kim Lăng

Ngươi là Kim Lăng đúng không, đi theo ta một chuyến đi

Tử y nhân nói rồi đưa tay muốn bắt lấy Kim Lăng, hắn phản ứng vội triển khai thân pháp lùi ra ngoài sân. Ở ngoài hắn không vội gọi người mà yên lặng quan sát người trước mặt

Ban nãy đấu qua một chiêu thì Kim Lăng cũng biết người này không đơn giản, Lưu Ly Thần Quang là tuyệt học của Lưu Ly Cung dù hắn chỉ thể hiện ra hai phần sức mạnh nhưng không có khả năng nhẹ nhõm hoá giải như vừa rồi.

Cực độ nguy hiểm, Kim Lăng tu đạo mấy chục năm nhưng đây là lần đầu hắn có cảm giác áp lực và nguy hiểm tới từ một người. Ngay cả khi đối mặt với các thiên kiêu khác hắn cũng không có cảm giác này

Một loại cảm giác áp lực sâu tận linh hồn, giống như nhân tộc nhỏ bé đứng trước viễn cổ hung thú vậy. Dù vậy Kim Lăng cũng cố trấn an bản thân, tập trung không bỏ sót một hành động nhỏ nào của người kia.

Tử y nhân khẽ cười nói: "Giữ được bình tĩnh như vậy không tệ, nhưng ta không muốn làm hại ngươi không cần căng thẳng như vậy đâu"

Kim Lăng đương nhiên không tin, đêm khuya xông vào nơi ở của hắn dù là đồng môn hắn cũng không chấp nhận chứ đừng nói một kẻ lạ mặt

-Ngươi bảo không có ác ý, vậy ngươi là ai và vào đây làm gì?

Kim Lăng hỏi, pháp lực vận truyền vào phi kiếm sẵn sàng chiến đấu nếu có gì bất thường.

-Ta tên Lạc Đạo Trần, bằng hữu của Vân Hạc, ta muốn đưa ngươi đi gặp nàng

Lạc Đạo Trần cởi chiếc áo khoác tím ra, vật này dùng để che giấu khí tức giúp hắn đi vào đây, cởi ra rồi Kim Lăng có thể nhìn được tu vi của hắn

Đạo Trần vẫn để tu vi ở Chân nhân cảnh, dù sao cảnh giới tương đồng sẽ dễ nói chuyện hơn, cũng để Kim Lăng bớt đề phòng hơn.

-Vân Hạc sao, nàng muốn gặp ta có chuyện gì?

Kim Lăng bỏ kiếm xuống ngạc nhiên, hắn dù không tin tưởng trăm phần trăm Đạo Trần nhưng liên quan tới sư muội Vân Hạc thì hắn rất quan tâm, hơn nữa muội muội Vân Linh của hắn đang ở cùng với nàng.

-Nàng có chuyện cần nói, hiện tại nàng và đạo lữ của ta đang ở Vân Ly thành

-Ngươi có đạo lữ?

-Đương nhiên có, đâu phải ai cũng là cẩu độc thân như ngươi

Lời này như đ.â.m vào tim Kim Lăng, người trước mặt cũng tầm tuổi hắn, tu vi bằng hắn, vậy mà y có đạo lữ còn hắn vẫn một mình hàng đêm, làm bạn với cái tay phải.

-Giờ ngươi có đi không?

-Đi

Kim Lăng lấy ra phi thuyền, cả hai leo lên nhanh chóng đi tới Vân Ly thành.

Mà ở Vân Ly thành lúc này, Giản Tinh, Vân Hạc và Vân Linh đang đi dạo phố đi bộ. Ở đây náo nhiệt hơn so với Tây Vũ thành, trên phố là rất nhiều sạp hàng bày bán đồ ăn, hai bên đường các cửa hàng, phường thị thì rực rỡ ánh đèn mời chào khách

-Ở đây nổi tiếng nhất chính là thanh lâu, dù là chốn lầu xanh nhưng thực ra sạch sẽ chỉ bán nghệ chứ không bán thân, những thanh lâu như vậy còn được gọi là nhạc phường

Vân Hạc giới thiệu cho Giản Tinh, hai người vào một nhạc phường tên Cầm Liễu, vì Vân Hạc là khách quen lên được phường chủ sắp xếp cho một phòng riêng.

-Giản cô nương cần mua son phấn hay đồ trang điểm gì?

Vân Hạc rót trà khẽ hỏi, lúc này nhạc sư mở cửa đi vào là một cô gái trẻ, sau khi chào hỏi nàng liền bắt đầu tấu đàn

Tiếng đàn cất lên trong trẻo dịu âm, Giản Tinh nghe mà cả người cảm thấy thư thái, mọi giác quan như dãn ra.

-Không biết ở đây có son dưỡng môi và đồ dưỡng da không, muội và Đạo Trần thường đi khắp nơi nắng gió sợ da sẽ xấu, môi nứt nẻ thì hắn sẽ che xấu á

Giản Tinh che miệng uống trà, Vân Hạc suy nghĩ một lúc rồi đưa ra vài cửa hàng thời trang, mỹ phẩm nổi tiếng của Tây Vũ thành.

Nàng cũng gợi ý cho Giản Tinh vài chỗ mua phấn nền, bảng màu hay mascara, tất cả đều được Giản Tinh ghi lại cẩn thận.

-Đa tạ Vân tỷ

-Không có gì

Lúc này Vân Linh mở cửa đi vào, cô nhóc vừa ở nơi nào đó lấy được rất nhiều kẹo bánh liền chia cho Giản Tinh và Vân Hạc một phần. Vân Hạc xoa đầu nàng ra hiệu có nàng trong phòng còn một người nữa

-A, cho tỷ nữa này

Vân Linh cầm kẹo đưa cho vị tỷ tỷ đánh đàn, nhạc sư khẽ cười nhận lấy món quà nhỏ này.

Lúc này bên ngoài một đám người đã tới trước cửa nhạc phường, dẫn đầu là Nam Cung Sơn sáng nay mới bị đánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-11.html.]

-Đại ca là ở trong này

Nam Cung Sơn nhìn người bên cạnh nói, nam tử bên cạnh sắc mặt âm trầm nói: "bao vây nơi này cho ta, vài người theo ta vào trong"

Một đám người vây nhạc phường lại, nam tử kia và Nam Cung Sơn dẫn theo vài người đi vào, khí thề hùng hổ tiến tới gian phòng nơi Giản Tinh đang ngồi.

-Là Nam Cung Trạch, hắn tới đây làm gì vậy?

-Còn dẫn nhiều người như thế chả lẽ muốn đánh người

-Haha các ngươi không biết đó thôi, sáng nay đệ đệ hắn vừa bị người ta đánh, xem ra người đánh đang ở trong đó

-Có kịch xem a

Nam tử tên Nam Cung Trạch kia đạp cửa phòng, quát lớn: "người bên trong mau ra đây!"

Bên trong Giản Tinh đang nhỏ giọng dạy Vân Hạc làm túi thơm thì dừng tay, nhạc sư cũng dừng đàn đứng dậy muốn ra ngoài xem nhưng bị Vân Hạc cản lại.

-Để ta ra xem

Nàng đứng dậy ra ngoài mở cửa, khi thấy nàng, Nam Cung Trạch hơi ngạc nhiên rồi cười khách khí nói: "ra là Vân Hạc sư muội, ta đang tìm kẻ đã hại đệ đệ ta không biết có thể cho ta vào trong kiểm tra"

Vân Hạc nghe liền biết tới tìm Lạc Đạo Trần và Giản Tinh lên nói: "bên trong chỉ có ta và Vân Linh, mời đi cho"

Nàng đóng cửa lại, Nam Cung Trạch dù khó chịu cũng đành dẫn người rời đi, hắn dù phát điên cũng không ngu ngốc tới việc tấn công đệ tử của Lưu Ly Cung.

-Đại ca chả lẽ ta cứ vậy mà đi sao?

Nam Cung Sơn khó chịu nói, hắn thật sự không cam lòng, bản thân chỉ vì một ả kĩ nữ lại bị đánh, cuối cùng ả cùng tên khốn kia còn biến hắn thành thái giám hại hắn cả đời không ngóc đầu lên được.

Nỗi nhục lớn như vậy ngay cả đại ca hắn cũng không thể nuốt trôi, Nam Cung Trạch trầm giọng nói: "ta không tin ả có thể trốn cạnh Vân Hạc cả ngày, đợi ở đây lát nàng ra chúng ta liền ra tay"

Trên phòng trái với vẻ lo lắng của Vân Hạc thì Giản Tinh lại bình tĩnh lạ thường, nàng vẫn dạy Vân Hạc làm túi thơm, bảo nhạc sư đánh đàn nhàn nhã uống trà.

-Muội không lo sao, hắn là Nam Cung Trạch thiên tài ngàn năm của Nam Cung gia đó

-Tỷ yên tâm lát nữa chàng quay lại sẽ ổn thôi

Vân Hạc không biết làm sao cũng tin tưởng lời Giản Tinh

Bên ngoài, Lạc Đạo Trần và Kim Lăng sau một lúc lang thang đã tới được đây, trên đường do Đạo Trần lải nhải nhiều lên cả hai cũng thân thiết hơn, thậm chí Kim Lăng vừa giúp hắn mua quà cho Giản Tinh

-Ngươi nói xem Vân Hạc liệu có đồng ý không?

-Yên tâm nàng nhất định đồng ý

Kim Lăng cũng đành tin là vậy, nhưng khi tới nhạc phường thì sắc mặt hắn liền trầm xuống, Đạo Trần nhìn đám người đang đứng trước nhạc phường thì cũng hơi ngạc nhiên

-Haha đi tìm lâu như vậy không ngờ các ngươi lại tự tới

Nam Cung Trạch cười lớn chỉ mặt Lạc Đạo Trần nói: "ngươi là kẻ hại đệ đệ ta đúng không?"

Kim Lăng liếc Đạo Trần khó hiểu, sao tên này lại hại đệ đệ của Nam Cung Trạch, chả lẽ tìm tới hắn và Vân Hạc là để tránh hoạ sao. Kim Lăng đang chờ một lời giải thích, Đạo Trần đơn giản nói cho hắn chuyện sáng nay

-Vậy là ngươi đã cắt chỗ đó của Nam Cung Sơn

-Đúng, à không đúng, người cắt không phải ta mà là đạo lữ của ta

Kim Lăng không biết phải nói sao nữa, đánh người ta còn chấp nhận được nhưng cắt chỗ đó thì lần đầu hắn thấy.

-Kim Lăng ngươi tốt nhất đừng xen vào việc này, ta vừa thấy Vân Hạc trên kia Lưu Ly Cung các ngươi muốn bao che cho hắn thì đừng trách Nam Cung gia bọn ta không nể tình

Nam Cung Trạch lạnh giọng nói, nhưng nhận được chỉ là ánh mắt khinh thường của Kim Lăng

-Ngươi không đại diện cho Nam Cung gia, hơn nữa từ khi nào Nam Cung gia dám đe doạ của Lưu Ly Cung vậy

Mấy lời của Nam Cung Trạch đã chọc giận Kim Lăng, Lưu Ly Cung là siêu cấp tông môn lại bị một gia tộc nhỏ bé uy hiếp, thân là phong hào đệ tử hắn có trách nhiệm lấy lại uy nghiêm cho môn phái.

-Tên này giao cho ngươi, ta vào trong xem hai nàng thế nào

-Được

Lạc Đạo Trần thi triển Lôi Động Quyết thần tốc đi vào nhạc phường, Nam Cung Trạch muốn đuổi theo liền bị Kim Lăng cản lại.

-Đối thủ của ngươi là ta

Kim Lăng vỗ một chưởng đẩy lùi Nam Cung Trạch, cả hai thực lực ngang nhau nhưng thân là đệ tử tiên môn lên Kim Lăng có ưu thế hơn hẳn.

-Kim Lăng hôm nay ta liều mạng với ngươi

Nam Cung Trạch gầm lên, pháp lực hùng hồn nổ vang như sấm, cả hai lao vào nhau khiến không gian chấn động, pháp lực va chạm không ngừng làm cả khu vực loạn cả lên

Nam Cung Sơn từ xa thấy vậy liền bí mật lẻn lên phòng, bên trong này Đạo Trần chưa kịp uống ly trà thì hàng chục viên đan dược bay vào nổ tung tạo ra một làn khói hồng.

-Haha đây là khói độc các ngươi c.h.ế.t chắc, ơ, c.h.ế.t mẹ ném nhầm mê dược rồi.

Loading...