Chỉ muốn nàng - 5
Cập nhật lúc: 2024-08-12 10:18:13
Lượt xem: 966
Sự thật là Việt gia đã lụi tàn, theo năm tháng ta đã quen với điều đó từ lâu, nhưng Bùi Chiêu thì không.
Khi ta còn nhỏ, một số nhi tử nhà quan lớn đã lừa ta ở một mình và dụ ta vào bẫy trong một chuyến đi săn. Ta phải mất nửa đêm mới leo lên được, khi ta khập khiễng trở về trại, Bùi Chiêu đã đ..iên cuồng tìm kiếm ta.
Ngày hôm sau, những kẻ lừa ta đã bị gãy chân và bị đưa về nhà.
Từ đó, cụm từ “không có người thân” sẽ khiến hắn phản ứng dữ dội. Có thể tùy tiện uống rượu, nhưng không thể nói nhảm.
Anh quý nhân đang gặp nguy hiểm.
14
Bùi Chiêu hạ lệnh cấm túc, họ không thể rời đi nếu không có thánh chỉ.
"Nàng ta ỷ vào tuổi trẻ, được nuông chiều mà làm bậy."
Ở Phượng Nghi cung, ta đã ăn bánh Trung thu với hắn và đưa cho hắn một nửa miếng mà ta không thể ăn được.
“Nàng ta đang bị sử dụng như một con d..ao.”
“Nàng ta vẫn rất n..gu n..gốc.” Bùi Chiêu cắn miếng bánh ăn dở của ta: “Nếu không, làm sao dám kiêu ngạo như vậy?”
"Bệ hạ tức giận nửa đùa nửa thật, làm cho bọn họ sợ hãi, nếu như người đứng sau nàng ta thật sự đủ thông minh, hắn sẽ không thể ngồi yên."
Bùi Chiêu cau mày: “Ai nói trẫm nửa đùa nửa thật?”, rồi bất mãn giật lấy chiếc bánh và nói: “Nàng không có lương tâm”.
Ta không tranh cãi với hắn mà chỉ ra ngoài cửa sổ: “Nhìn kìa.”
Bây giờ là Trung thu, trăng tròn treo cao trên bầu trời đêm như một chiếc đĩa bạc, ánh sáng trong trẻo và ẩm ướt đã chiếu sáng nhân gian trong nhiều năm.
Bùi Chiêu ôm ta từ phía sau: “Trẫm ở đây.”
Ta cười: “Biết rồi.”
Dù hắn không nói ra nhưng ta cũng biết hắn cho các phi tần về đoàn viên với gia quyến là vì muốn cùng ta trải qua một đêm Trung thu trọn vẹn, giống như nhiều năm qua, hắn luôn cùng ta ngắm trăng tròn như vậy.
15
Đúng như ta dự đoán, tình thế đột ngột thay đổi trước cơn thịnh nộ như sấm sét của Bùi Chiêu.
Đầu tiên, nam nhân này đã ngừng diễn kịch. Hậu cung chỉ có mấy mỹ nữ ra vào, nửa năm mới có hai người, hắn cũng lười không xử lý nữa, nửa đêm đường đường chính chính trở về Phượng Nghi cung.
Những đêm ngon giấc bên chiếc giường lớn của ta đã vĩnh viễn không còn nữa, hắn càm ràm cho ta lời khuyên về giấc ngủ hàng ngày: nào là đừng đọc sách quá muộn, nào là đừng uống quá nhiều rượu, nào là không nên để đèn quá sáng... Nhưng mà người ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta nhiều nhất chính là hắn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chi-muon-nang/5.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Khi hắn đang cân nhắc có nên mang thêm tấu chương đến để phê duyệt hay không thì Ngọc quý nhân đã rơi xuống hồ. Vẫn là cái hồ trong Ngự hoa viên. Cái hồ này thực sự bận rộn, hết người này tới người khác điền vào.
16
Ngọc quý nhân là người trẻ nhất trong số những người mới tiến cung. Nữ nhân này mới mười lăm tuổi, nàng gần như nghẹt thở khi tìm thấy một hình nộm bị kim đ.â.m dưới gầm giường. Sau đó, nàng trốn trong cung của mình và sẽ không ra ngoài trừ phi nhìn thấy người khác.
“Vậy tại sao muội lại rơi xuống hồ?” Ta ngồi trước giường hỏi nàng. Sắc mặt nàng tái nhợt, tóc còn ướt, trông giống như một con nai quá sợ hãi.
Con nai nhỏ ngước mắt lên, nhìn ta bằng đôi mắt ngấn nước, một lúc lâu mới nói: “Thần thiếp đã nhìn thấy Hoan tần…”
Hoan tần đã c..hết trong lãnh cung từ lâu. Lẽ nào ban ngày ban mặt mà Ngọc quý nhân gặp ma? Nàng khóc và khẳng định đã nhìn thấy Hoan tần vụt qua dưới bóng cây khi nàng đang đi dạo trong Ngự hoa viên. Sau đó, trượt chân và rơi xuống hồ.
“Nương nương, thần thiếp sợ…” Nàng nắm lấy tay ta và lưỡng lự: “Nương nương, thần thiếp không dám ở một mình… Thần thiếp có thể ở trong cung của nương nương vài ngày được không? Đừng lo lắng, thần thiếp sẽ không làm phiền nương nương và bệ hạ."
17
Phượng Nghi cung có nhiều phòng, nhường cho nàng một phòng cũng được. Dù sao thì gần đây ta chỉ có một mình, Bùi Chiêu bận rộn cứu trợ lũ lụt, cả ngày ở trong Ngự thư phòng. Coi như có thêm người nói chuyện với ta.
Ngọc quý nhân tính tình nhu mì, có lẽ sợ Bùi Chiêu sẽ đối xử với mình như với Anh quý nhân, chỉ cần Bùi Chiêu có ở đây, nàng sẽ ở trong phòng không ra ngoài.
Bùi Chiêu ngày hôm đó hoàn thành công việc sớm, khi hắn đến Phượng Nghi cung, Ngọc quý nhân vẫn quấy rầy ta kể cho nàng nghe những câu chuyện trên sa trường của Việt gia.
Nàng còn chưa kịp trốn, đã nhìn thấy mặt Bùi Chiêu tái nhợt, lập tức quỳ xuống.
"Thần thiếp... thần thiếp diện kiến bệ hạ..."
Bùi Chiêu bình tĩnh đồng ý và bảo nàng đứng dậy.
Thấy nàng đang định rời đi ngay lập tức, ta vuốt trán nói: “Chúng ta cùng ăn tối nhé.”
Trên bàn ăn có món cá ta thích ăn, Bùi Chiêu tiện tay đặt con cá vào tay ta để ta thuận tiện. Thấy ta ăn uống vui vẻ, Ngọc quý nhân cầm đũa, ngập ngừng không dám nói.
Bùi Chiêu nhìn thấy, nói: "Đừng kiềm chế, có lời muốn nói thì cứ nói đi."
Nàng do dự: “Thần thiếp nghĩ quy định trong cung là không được ăn một món quá năm lần?”
Ta gặm đầu cá, mơ hồ nói: “Ở đây không có nhiều quy tắc, muội thích ăn gì thì ăn.”
Nàng nhìn Bùi Chiêu.
Hắn gắp một đũa cá vào bát ta rồi nói: “Cứ nghe lời Hoàng hậu”.
Ngọc quý nhân sửng sốt một lúc, trong mắt lóe lên một tia sáng, nhưng vẻ mặt trông như thể bị thứ gì đó đ.â.m thủng.