Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cầu cơ lúc nửa đêm - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-11-08 01:51:09
Lượt xem: 10

Sau những cơn ác mộng và hiện tượng kỳ quái đêm hôm đó, nhóm bạn không dám giữ im lặng thêm nữa. Sáng hôm sau, họ gặp lại nhau trong sự mệt mỏi và sợ hãi hiện rõ trên từng khuôn mặt. Những ánh mắt hoang mang nhìn nhau, ai cũng hiểu rằng điều họ đang trải qua không chỉ là một sự trùng hợp.

---

Tại Quán Cà Phê

“Không ổn rồi, mọi người ạ… Tao thấy nó… một cái bóng… đêm qua, nó đứng ngay cạnh giường tao.” Hòa vừa kể, giọng run run, đôi mắt còn đỏ ngầu vì thiếu ngủ.

Hạnh cũng gật đầu, khuôn mặt tái nhợt. “Tao cũng thế. Trong giấc mơ, tao thấy mình chạy trong hành lang dài, và khi tỉnh dậy, nó ngồi ngay cạnh giường tao, cái bóng trắng nhợt, đôi mắt sâu hoắm…”

Minh nhìn Hòa và Hạnh, mặt cắt không còn giọt máu. “Không phải chỉ có hai đứa bọn mày đâu. Đêm qua… tao nhìn thấy chính tao trong gương nhưng nó… không cử động. Nó chỉ đứng đó, cười với tao, một nụ cười đáng sợ…”

Vũ nắm chặt ly cà phê, ngón tay khẽ run. Anh nhìn quanh, giọng hạ thấp như sợ ai nghe thấy. “Đêm qua, tao cũng nghe thấy tiếng gõ cửa. Nhưng khi tao mở ra thì không có ai. Đóng lại thì tiếng gõ vang lên ngay sau lưng tao.”

“Có thể nào…” Hạnh ngập ngừng. “Có thể nào là do cầu cơ không?”

Cả bọn lặng đi trong giây lát, mỗi người đều nhớ lại cái đêm định mệnh đó. Hòa lắc đầu, giọng chua chát. “Ban đầu, tao chỉ nghĩ là trò đùa, là mê tín. Nhưng bây giờ, chuyện này thực sự không ổn rồi…”

Minh liếc nhìn quanh, ánh mắt đầy lo âu. “Nếu có gì đó thật sự theo chúng ta về… thì giờ sao đây?”

Hạnh cắn môi, sự lo sợ lộ rõ trong giọng nói. “Chúng ta phải tìm cách để thoát khỏi chuyện này.”

---

Sau khi bàn bạc một hồi lâu, nhóm quyết định sẽ tìm hiểu về trò cầu cơ, hy vọng có cách nào đó để hóa giải thứ đã bám theo họ. Họ cùng đến một thư viện cũ trong thành phố, nơi lưu giữ những cuốn sách cổ về tâm linh và những nghi thức huyền bí.

“Ở đây này,” Hòa lật một trang sách, mắt dán chặt vào những dòng chữ ố vàng. “Có đoạn nói về việc khi cầu cơ không cẩn thận, người ta có thể gọi nhầm phải các linh hồn tà ác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cau-co-luc-nua-dem/chuong-4.html.]

Minh đọc tiếp đoạn đó, giọng anh thấp và căng thẳng. “Một khi đã gọi nhầm… linh hồn đó sẽ tìm cách ám người tham gia cầu cơ, và có thể dẫn đến cái c.h.ế.t nếu không hóa giải kịp.”

“Làm sao để hóa giải?” Vũ hỏi gấp, ánh mắt hy vọng.

Hòa tiếp tục tìm, nhưng gương mặt cô dần tối lại. “Không dễ đâu… Hầu hết các sách đều nói rằng phải có nghi thức trục xuất linh hồn, nhưng thường chỉ có những người am hiểu về tà thuật mới có thể thực hiện được.”

Cả nhóm im lặng, nỗi tuyệt vọng dần len lỏi trong lòng từng người.

“Vậy bây giờ phải làm gì?” Hạnh hỏi, giọng run run.

Minh thở dài, giọng anh trầm đục. “Nếu không có ai giúp, thì chúng ta sẽ phải tự tìm cách…”

---

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Đêm đó, họ quyết định sẽ thử làm một nghi thức đơn giản để “xin lỗi” linh hồn, hy vọng có thể khiến nó buông tha mình. Họ trở lại căn nhà hoang nơi đã cầu cơ trước đó, chuẩn bị nến, bát hương, và vài vật dụng cầu khẩn như sách hướng dẫn.

Trong căn phòng tối, bốn người ngồi quanh một vòng tròn. Ánh nến leo lét hắt lên những khuôn mặt căng thẳng, đôi mắt ai cũng đầy nỗi sợ hãi.

“Chúng ta sẽ cầu xin nó buông tha,” Hòa cất tiếng, cố giữ giọng mình vững vàng. “Chỉ cần thành tâm, hy vọng… nó sẽ nghe.”

Hạnh nhìn quanh, hơi thở dồn dập. “Được rồi, vậy bắt đầu đi.”

Cả nhóm nhắm mắt, lẩm bẩm những lời xin lỗi, cầu xin linh hồn tha thứ. Nhưng khi họ vừa đọc xong, một làn gió lạnh đột ngột ập vào phòng, làm tất cả nến tắt phụt. Màn đêm dày đặc bao trùm lên căn phòng, và họ nghe thấy một tiếng cười khẽ, âm vang từ khắp mọi hướng.

“Mày nghĩ là dễ dàng thế à?” Tiếng nói ma quái vang lên, lạnh buốt và đầy căm hờn.

Tim mỗi người như ngừng đập. Họ nín thở, tay bấu chặt lấy nhau trong bóng tối.

“Không… tao không thể bỏ các người đâu,” giọng nói tiếp tục, vang vọng, từng chữ như đ.â.m thẳng vào tâm trí họ. “Tao sẽ mãi mãi bên các người…”

Loading...