TÔI CÓ CON VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2024-08-28 01:52:04
Lượt xem: 2,759
5
Sau khi hét lên, trong xe im lặng như tờ.
Ba giây sau, tiếng khóc to của Đại Bảo vang lên khắp nơi.
...
Còn dám cười nhạo tôi là trong sáng, mặt của Ngao Tử Nghi đỏ quá mức rồi đấy!
Có tiền thật tốt.
Mặc dù hồi đi học đã có vô số tin đồn từ khắp nơi nói rằng nhà Ngao Tử Nghi rất giàu.
Bố là cổ đông trường, ông nội là nhà ngoại giao, bà nội là tiểu thư gia tộc v.v., những tin đồn về gia thế của anh ta được thổi phồng đến mức thần thánh.
Nhưng khi thực sự chứng kiến tài sản của anh ta, tôi vẫn bị sốc nặng.
Khu vực phồn hoa và rộng lớn này! Căn nhà rộng rãi sáng sủa này! Trang trí xa hoa tinh tế này! Những người giúp việc và bảo mẫu chuyên nghiệp này!
Lúc này, nằm trên chiếc giường tròn ấm áp thoải mái, được massage chuyên nghiệp để giảm đau, tôi chỉ muốn hét lên: "Sướng quá!"
Sướng đến mức tôi không nỡ nhắc đến chuyện ly hôn nữa.
Mỗi ngày đắm mình trong các món ăn ngon và chăm sóc tỉ mỉ, tôi không thể dứt ra được.
Đại Bảo cũng không cần tôi lo lắng, đói có người cho ăn, khóc có người dỗ, hoàn toàn như chuyển cả trung tâm chăm sóc sau sinh về nhà.
Thời gian trôi qua, tôi bắt đầu nảy ra ý định đen tối, chỉ cần dựa vào việc tôi sinh cho nhà họ Ngao một cậu bé mũm mĩm, thì tiền chia tay sau ly hôn chắc chắn phải đến cả nghìn chiếc Big Mac chứ ít gì.
Dù sao tôi mới vừa xuyên không đến, không biết gì về thế giới này, căn nhà duy nhất cũng không còn.
Nếu ly hôn với Ngao Tử Nghi, tôi sẽ sống như thế nào đây vẫn là một vấn đề lớn.
Vì vậy, sau khi suy nghĩ kỹ, tôi không nhắc đến chuyện ly hôn nữa.
Quyết định chọn cách tạm thời chịu đựng, và cố gắng cải thiện mối quan hệ với Ngao Tử Nghi.
Nhưng anh ta có vẻ rất bận, ba ngày hai lần không thấy bóng dáng đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-co-con-voi-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-5.html.]
Nhưng dù anh có ở nhà hay không, cũng không ảnh hưởng gì đến việc tôi tận hưởng, nên tôi cũng không vội vàng.
Cho đến hôm nay, khi vừa bước ra khỏi phòng spa, tôi đụng phải Lăng Tĩnh đang đi ra từ phòng làm việc.
Nhìn thấy biểu cảm của cô từ kinh ngạc chuyển sang sững sờ rồi tức giận, tôi biết, những ngày tốt đẹp của tôi sắp chấm dứt rồi.
"Vương Ý Ý! Quả nhiên là cậu!"
Wow~ mười năm sau giọng cô ấy vẫn to như vậy, khí thế lao về phía tôi vẫn mạnh mẽ như vậy.
Mạnh đến mức tôi lập tức quỳ xuống, không đợi cô ấy mở miệng, liền ôm lấy chân cô mà khóc.
"Chị em ơi! Cuối cùng cậu cũng đến cứu mình rồi! Ngao Tử Nghi anh ta không phải là người! Ép mình sinh con cho anh ta rồi còn giam lỏng mình ở đây, ngày nào cũng ngược đãi mình , sỉ nhục mình , không coi mình là con người, anh ta đúng là một con thú mà! Huhu~"
Cứu mạng với, là bạn thân của Lăng Tĩnh, nếu để cô ấy biết tôi kết hôn và sinh con với gã đàn ông đã phản bội cô ấy, mạng sống của tôi sẽ không giữ được!
Lúc này, tôi chỉ còn cách đổ hết mọi tội lỗi cho Ngao Tử Nghi, cố gắng tạo hình ảnh một bông hoa trắng nhỏ bị ép buộc để lấy lòng thương cảm.
Tôi khóc thảm thiết, miêu tả xúc động, chỉ thiếu điều móc gan móc ruột ra để chứng minh.
Cuối cùng, miệng tôi khô khốc, chuẩn bị nuốt nước bọt để tiếp tục, mới chợt nhận ra, sao lại yên tĩnh thế này?
Yên tĩnh đến... đáng sợ.
Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên từ phía sau, từng bước từng bước.
"Tôi không phải là người sao?"
"Tôi ép em kết hôn và sinh con sao?"
"Tôi giam lỏng em và ngược đãi em sao?"
Giọng nói âm trầm từ xa đến gần, cuối cùng vang lên bên tai tôi.
Ngao Tử Nghi nửa ngồi xuống nhìn thẳng vào mắt tôi, mấy ngày không gặp, ánh mắt của anh ta càng trở nên yêu mị, và càng khó đoán hơn.
"Vương Ý Ý, kết hôn với tôi khiến em uất ức đến vậy sao?"
Tôi sững sờ.