Tiểu Tổ Tông - 02
Cập nhật lúc: 2024-11-17 20:37:38
Lượt xem: 16
04.
Da đầu tôi như muốn nổ tung!
Trong sự chú ý của cả lớp, tôi đỏ mặt đứng dậy, không dám nhìn thẳng Tô Dịch.
“C- Có vấn đề gì sao?”
Tô Dịch chắc hẳn đã biết ly trà sữa là của tôi, tôi nghĩ có lẽ anh ấy muốn trả thù tôi.
“Liên quan đến thủ tục ly hôn, có thể thêm các thành viên khác làm đồng đương sự trong việc phân chia tài sản chung trong gia đình hay không?”
*Chỗ này theo mình hiểu là có thể thêm các thành viên khác trong gia đình vào làm người thỏa thuận phân chia tài sản cùng với người vợ, chồng hay không.
Nghe thấy đó là một câu hỏi đơn giản, tôi thở phào nhẹ nhõm.
“Không. Thầy chỉ có thể thông báo cho các bên nộp đơn kiện khác hoặc tạm dừng thủ tục ly hôn.”
“Đúng.”
Tô Dịch khẳng định nói, khi tôi vừa thả lỏng trong lòng một chút thì lại nghe anh nói thêm một câu nữa.
“Không ai khác, nhưng…”
Anh cố ý dừng lại, cong môi nhìn tôi:
“Tiểu tổ tông thì có thể.”
Mọi người trong phòng học im lặng một lát rồi cười phá lên.
Nghĩ đến cảnh tượng trước giờ học, ai cũng cho rằng Tô Dịch đang tự nói đùa về chính mình.
Nhưng cả tôi và Tô Dịch đều biết chính xác ai đã gọi ly trà sữa đó, kể cả nguồn gốc của cái tên đó…
Rõ ràng là anh ấy đang trêu chọc tôi!
Mặt tôi lập tức đỏ lên, tôi ôm đầu và tiếp tục vùi mình trên bàn học, hối hận vì sai lầm của mình.
Tất cả đều phải trách tôi khi ấy còn quá trẻ và liều lĩnh, tôi đã yêu Tô Dịch từ cái nhìn đầu tiên và vô tình phá hỏng cuộc đính hôn của anh ấy, nên bây giờ anh ấy đang muốn trả thù tôi?
Điều tệ nhất là tôi thậm chí còn cảm thấy rằng khi Tô Dịch nói đến từ “tiểu tổ tông”, giọng điệu của anh ấy chậm lại một cách khó hiểu.
Thật không thể chịu nổi, đau tim quá đi!
05.
Tô Dịch là một luật sư thương mại mà bố tôi làm việc cùng.
Năm tôi 18 tuổi, tôi gặp anh lần đầu tiên ở nhà và đã trúng tiếng sét ái tình với anh.
Sau khi anh ấy gặp bố tôi, tôi đã lấy hết can đảm để chạy ra khỏi cửa và đuổi kịp anh ấy.
“Luật… Luật sư Tô, em đang định thi vào ngành luật, sau này, nếu em có thắc mắc gì có thể hỏi anh không?”
Khi đó, Tô Dịch vừa mới nổi danh trong giới luật sư nhưng anh lại là một người tích chữ như vàng.
Anh ấy thậm chí còn không thèm dừng lại hay nhìn tôi lấy một cái.
“Phí tư vấn của tôi là 5.000 tệ một giờ.”
Tôi vội vàng đi theo anh: “Tôi có tiền!”
Tô Dịch liếc nhìn tôi một cách coi thường trước khi lên xe, vẻ mặt và giọng nói của anh vô cùng lạnh lùng.
“Xin lỗi, nghề nghiệp của tôi là luật sư, không phải giáo viên.”
Kết quả là người lúc đầu nói mình không phải là giáo viên giờ đã trở thành giáo sư thỉnh giảng.
Quả nhiên, không ai có thể nói trước điều gì.
Mặc dù tôi còn đang suy nghĩ lung tung nhưng trong lòng đã âm thầm lắng tai nghe bài giảng của Tô Dịch.
Tôi nghe nói phí tư vấn của anh ấy hiện đã tăng lên đến 10.000 tệ một giờ, nếu vậy, tham gia một lớp học của anh ấy tương đương kiếm được 10.000 tệ rồi! Không nghe giảng chính là không kiếm được tiền!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-to-tong/02.html.]
Thật bất ngờ là bài giảng của anh ấy không hề thua kém các giáo sư khác trong khoa, anh ấy sẽ xen kẽ những ví dụ thực tế mà anh ấy đã gặp phải, khiến bài học trở nên thú vị hơn.
Tôi nghe mà mê mẩn, trong vô thức, tôi ngẩng đầu lên nhìn Tô Dịch.
Đây là lần đầu tôi nhìn thấy anh đeo kính. Gọng kính che đi đôi mày luôn lạnh lùng của anh, tăng thêm phần ấm áp cho nét mặt sáng sủa và lạnh lùng của anh ấy, trong nháy mắt khiến người ta liên tưởng đến bốn chữ..
Mặt người dạ thú.
Bất ngờ chạm phải ánh mắt của anh khiến tim tôi nhảy lên, tôi lập tức nhìn đi chỗ khác.
Giây tiếp theo, chuông tan học reo lên.
Tôi vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị bỏ chạy… Tôi là người đã khiến anh mất bạn gái, nếu để bị anh bắt được thì đời tôi coi như xong rồi!
Thế nhưng, tôi còn chưa kịp ra khỏi lớp thì một nhóm các nữ sinh đã chạy lên bục giảng.
Có người thẳng thừng hét lên: “Giáo sư Tô, thầy có thể thêm tụi em vào Wechat không?”
Tô Dịch không chút do dự mà từ chối: “Xin lỗi, tôi không thể.”
Cô gái kia ngập ngừng hỏi: “Tại sao? Thầy sợ bạn gái sẽ để ý sao?”
Tôi chợt dừng lại và nhìn về phía Tô Dịch.
“Ừm.”
Sau câu trả lời lãnh đạm của anh, các cô gái liền nhỏ giọng than khóc. Lúc này, Tô Dịch mới đảo mắt và nhìn thẳng vào tôi trong đám đông.
Giọng nói của anh không cao cũng không thấp, kèm theo một nụ cười mơ hồ, “Tôi sợ bạn gái tương lai của tôi sẽ bận tâm.”
06.
Tô Dịch luôn giữ mình trong sạch.
Khi phải đối mặt với những lời mời từ những người phụ nữ mà anh ấy không thích, anh ấy luôn từ chối thẳng, không để chỗ cho bất kỳ suy nghĩ viển vông nào.
Khi tôi còn đang theo đuổi anh ấy, vào một đêm nọ, tôi vô tình gặp anh ấy ở trước cửa nhà hàng sau bữa ăn tối với bạn bè.
Tôi cố tình để bạn bè đi trước, sau đó giả vờ say rượu bước tới chỗ Tô Dịch với đôi mắt quyến rũ.
"Luật sư Tô, em hơi say, không dám đi taxi một mình, anh có thể chở em về được không?"
Thực ra tôi chỉ uống một ngụm rượu vang đỏ và tôi không hề say chút nào.
Nhưng trong hướng dẫn tán tỉnh đàn ông có nói: Rượu là chất xúc tác cho tình yêu, và khi say xỉn chính là thời điểm thích hợp để tán tỉnh đối phương.
Tôi cảm thấy kỹ năng diễn xuất của mình chắc chắn phải thật tốt, tôi không muốn chỉ nhận lại được hai chữ lạnh lùng từ Tô Dịch: “Không thể.”
Anh ấy không cho tôi cơ hội nói câu thứ hai và bỏ đi vài bước.
Tôi sững người tại chỗ một lúc, cho đến khi có một ông chú bước tới và nói: “Cô Chiết, luật sư Tô bảo tôi đưa cô về.”
Tôi phát hiện ra đó là tài xế của Tô Dịch, trong lúc trái tim chán nản của tôi sắp nhảy lên vì sung sướng thì lời nói tiếp theo của tài xế lại khiến tôi cảm thấy đau lòng.
"Luật sư Tô nói, con gái về nhà một mình vào buổi tối không an toàn, hơn nữa cô lại là thân nhân của khách hàng của cậu ấy... Mong cô đừng hiểu lầm."
Không để cho ai có bất kì tâm tư gì, đây chính là Tô Dịch.
Nhưng dù rất bực bội nhưng tôi vẫn không thể ngừng nghĩ về anh ấy.
Là một người con gái mà anh không thích, cô vẫn được anh đối xử ân cần như vậy chỉ vì anh thấy cô say rượu vào ban đêm.
Nếu đó là bạn gái của anh ấy thì còn chu đáo và thích hợp đến mức nào nữa chứ?
…
"Tiền bối, anh cảm thấy em có cơ hội làm bạn gái tương lai của anh không?"
Trong lớp, một cô gái lại tiếp tục đặt câu hỏi một cách mạnh dạn và nhiệt tình.
Trước khi nghe được câu trả lời của Tô Dịch, tôi đã chạy ra khỏi lớp với cuốn sách trên tay.
Tôi chạy về ký túc xá, vừa thở phào nhẹ nhõm thì điện thoại chợt nhận được tin nhắn.
"Tại sao em lại chạy?"