Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-11-26 22:09:32
Lượt xem: 6
Tin chiến thắng truyền về khiến cả Hoàng Đô vui mừng, người dân vui sướng hò reo, Tử Linh hoàng hạ lệnh mở tiệc chúc mừng quốc sư khải hoàn trở về.
Trên đường phố nhà nhà giăng hoa kết đèn, người dân đổ ra cổng thành ngóng đợi. Tử Linh hoàng đích thân dẫn văn võ bán quan ra thành đón tiếp.
-Nhìn kìa, đó là quốc kỳ
-Họ về rồi
Không lâu sau từ phía xa từng lá chiến kỳ tung bay đón gió mà lên, hơn hai ngàn chiến thuyền mang theo khí thế chiến thắng xuất hiện. Trên thuyền hai vạn Hợp Thể cảnh toả ra khí tức sát phạt, giáp trụ sáng bóng, đầu thương chưa khô máu, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm lệnh đứng thành từng hàng.
-Không hổ là cấm quân, uy dũng như vậy kẻ thù nào có thể đánh bại
-Thật sự là thiên binh thần tướng!
Người dân reo hò, mà Đạo Trần đứng đầu tự nhiên là vạn chúng ngắm nhìn, hắn hôm nay mặc một thân tử y, đeo mặt nạ bạc, dung mạo không hiện không chỉ không giảm độ uy phong mà còn tăng vẻ thần bí và uy nghiêm.
Tử Linh hoàng thấy vậy thì cạn lời, nàng nhìn Giản Tinh bên cạnh đang ra sức vẫy tay nhảy lên mà bật cười, đúng là trẻ con thật làm nàng hâm mộ.
-Cơ tỷ tỷ đeo vào đi
Giản Tinh từ nhẫn không gian lấy ra một tấm mặt nạ muốn Tử Linh hoàng đeo
Tử Linh hoàng nhìn chiếc mặt nạ này mà nhớ lại tối hôm dạo chợ đêm đó, đây là một trong hai chiếc Đạo Trần ném phi tiêu thắng được. Hắn cho Giản Tinh một chiếc, chiếc còn lại chính là hắn đang đeo.
Mặt nạ chỉ là món đồ chơi bình thường không có gì đặc biệt, nhưng không hiểu sao Tử Linh hoàng lại rất thích. Nàng cầm lấy đeo lên, hành động này vào mắt các văn võ bá quan chính là không hợp lễ nghi, có người tiến tới khuyên bảo
-Bệ hạ người đừng làm mất hình tượng bản thân chứ, xin người tháo mặt nạ ra
-Ngô thúc, người nói gì con không hiểu, con đang chơi vui mà
-Hả! Bệ hạ, người gọi lão thần là gì?
-Ngô thúc
Vị gọi là Ngô thúc liền ngẩn người rồi cười cười, vẻ mặt già nu hiện ra vẻ tươi cười hạnh phúc. Ở cạnh có một quan văn trẻ tuổi đi lên muốn nói, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Ngô thúc túm áo ném về sau
-Đừng có làm phiền bệ hạ
Mấy quan viên có ý định lên bị trừng liền sợ hãi quay trở lại, Ngô lão là đại thần thuộc hàng nguyên lão, đã phụng sự từ khi bệ hạ lên ngôi tới nay mấy nghìn năm, tiếng nói trên triều cực kì có trọng lượng.
Lúc này các chiến thuyền lần lượt hạ xuống, Đạo Trần đi đầu dẫn theo binh lính tới trước Tử Linh hoàng hành lễ
-Bệ hạ vạn tuế
-Mọi người vất vả rồi
Đạo Trần để ý chiếc mặt nạ Tử Linh hoàng đeo, hắn như nghĩ tới gì đó liền vui vẻ
-Đạo Trần, ngươi lần này lập công lớn, ta phong ngươi là vị Vương gia thứ tư Tử Linh vương.
-Tạ Cơ công chúa
Hắn khom người hô lớn, lời này khiến cả người dân và binh lính ngạc nhiên, tại sao lại là Cơ công chúa?
Tần Hoà phía sau chỉ mất vài phút liền hiểu ra, hắn cười lớn tới khom người nói
-Cơ công chúa còn thần chưa được phong thưởng
-Tần Hoà ngươi đã là thượng thư, thôi thì ta tặng ngươi ngàn cuộn lụa thượng hạng, ba ngàn mẫu đất, mười viên tứ phẩm đan dược nhé
-Tạ Cơ công chúa.
Một màn này càng khiến người dân và bách quan kinh ngạc hơn, không phải Tần thượng thư và quốc sư đánh trận về bị điên rồi chứ.
Nhưng trong số bách quan cũng có người như nghĩ ra điều gì đó mà cười lớn, mấy người bên cạnh liền dò hỏi.
-Các ngươi quên hôm nay là sinh nhật của bệ hạ sao, khi Tiên Hoàng còn sống đều gọi ngày này là Cơ công chúa, bệ hạ khi sẽ đeo mặt nạ, gọi các vị đại thần là thúc bá như một gia đình vậy.
Bách quan lúc này mới nhớ ra hôm nay là 26 tháng 11, là sinh nhật của bệ hạ. Chỉ là từ khi lên ngôi bệ hạ đều không tổ chức sinh nhật, các vị đại thần mới đầu còn muốn tạo bất ngờ nhưng đều bị bệ hạ từ chối, lâu dần mọi người đều quên đi.
Lạc Đạo Trần lấy ra một chiếc chong chóng tre, vật này hắn tự tay làm đơn giản chỉ là một món đồ chơi nhỏ
-Sinh nhật vui vẻ
-Cơ tỷ tỷ chúc mừng sinh nhật!
Giản Tinh bê ra một chiếc bánh kem nhỏ, thời gian gấp gáp nàng không thể làm to được, bên trên cũng chỉ phủ một lớp kem và ghi: chúc mừng sinh nhật Yên Cơ.
Dù vậy Tử Linh hoàng cũng rất vui, có lẽ đeo mặt nạ lên không ai biết nàng đã khóc.
Đã quá lâu rồi nàng không được đón sinh nhật thậm chí đã quên, vốn lúc đầu nghĩ chiếc mặt nạ chỉ là đồ bình thường nhưng không, bên trong có một đạo linh lực chui vào thức hải của nàng, để nàng nhớ lại những kỉ niệm đã phủ bụi trong tâm trí.
-Cảm ơn hai người
-Không có gì
Đạo Trần sử dụng thần thức truyền âm cho tất cả mọi người, từ dân chúng, binh lính đến quan lại đều sững sờ. Hôm nay là sinh nhật của bệ hạ
-Truyền lệnh xuống, Hoàng Đô tối nay ăn mừng chính là để mừng sinh nhật bệ hạ
-Rõ
Tử Linh hoàng ngơ ngác, nàng thật sự không muốn làm lớn, dù sao sinh nhật có hai người Giản Tinh và Đạo Trần đã là quá đủ với nàng rồi.
-Hay thôi đi
-Thôi là thôi thế nào, Giản Tinh nàng đưa bệ hạ về tắm rửa thay quần áo, tối nay làm nhân vật chính phải thật đẹp đó
Giản Tinh gật đầu kéo tay Tử Linh hoàng đi, hắn nhìn hai cô nàng cười tươi tắn thì vui vẻ, quay lại nhìn Tần Hoà với vẻ tán thưởng, dù sao việc này ít người biết vậy mà y có thể đoán được chứng tỏ tài năng không tầm thường.
Bò lên chức thượng thư tài năng đều hơn người, Đạo Trần giao cho hắn việc chuẩn bị tiệc, đối với quản lý và sắp xếp thì y phải gọi là cao thủ.
Còn hắn thì phải đi làm vài việc chuẩn bị quà cho Tử Linh hoàng.
...
Trong phòng tắm của hoàng cung, Giản Tinh vừa đè được Yên Cơ xuống thì đã bị đè lại, nhũ hoa bị cắn khiến cả người nàng run lên khẽ rên rỉ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-24.html.]
-Chịu thua chưa?
-Hứ tỷ chơi xấu muội không phục
Chát
Yên Cơ lật Giản Tinh lại đánh mạnh m.ô.n.g của nàng, cái m.ô.n.g trắng tinh đỏ lên, tiểu hồ ly ủy khuất cuối cùng vẫn là chịu thua
Tất nhiên thua đồng nghĩa bị phạt, Yên Cơ cười lạnh cắn đầu v.ú đang cứng lên kia. Giản Tinh bị đè không chút sức lực bản kháng, nàng vốn nghĩ vậy là kết thúc nhưng Yên Cơ đã chạm vào dâm huyệt khiến cả người nàng giật nhẹ
-Đừng mà đừng mà, ta thua rồi tỷ mau dừng lại đi
Giản Tinh sợ rồi, nàng vô cùng nhạy cảm dù là chạm nhẹ cũng khiến cả người run lên, Yên Cơ thấy nàng xin tha thì mới chịu tha cho
-Tỷ thật là mau tắm đi, chàng ấy vẫn đang đợi chúng ta đó
-Chàng ấy, nghe tình cảm ghê, muội làm ta ghen tị đó
-Hay để ta bảo Đạo Trần kết tỷ làm đạo lữ luôn, hihi lúc đó ba người chúng ta ở cùng nhau không phải rất tốt sao
-Thôi đi cô nương, ta còn phải làm hoàng đế không rảnh âu
Giản Tinh nghe vậy có hơi buồn, nàng biết Yên Cơ thích Đạo Trần, nàng cũng biết Đạo Trần có tình cảm đặc biệt với tỷ ấy, ngay cả nàng cũng rất thích Yên Cơ.
Đáng tiếc Yên Cơ không thể, thân là hoàng đế thống trị một hoàng triều nàng không cho phép bản thân cuốn vào tình cảm quá sâu. Đạo Trần hiển nhiên biết rõ, vậy lên nàng chỉ coi hắn như một bằng hữu mà thôi.
-Đi đâu xa hỡi trái tim cô độc, quay đầu lại vẫn có người thương phía sau.
Yên Cơ khẽ thì thầm, nàng cười tự giễu, mặc lên bộ hoàng bào nàng chính là Tử Linh hoàng, đế vương uy nghiêm cai trị hàng tỷ thần dân làm sao có thể yêu ai.
Nhưng hôm nay Giản Tinh đã đưa cho nàng một bộ quần áo khác, đơn giản chỉ là một bộ bạch y, chiếc mặt nạ bạc.
-Cơ tỷ tỷ, hôm nay tỷ không phải làm bệ hạ, không phải là Tử Linh hoàng. Hôm nay tỷ là Yên Cơ.
Yên Cơ khoé mắt đỏ hoe, nàng vui vẻ mặc y phục, đeo cây trâm gỗ, đánh một lớp phần mỏng. Trong gương lúc này là một thiếu nữ mười tám đôi mươi, rạng rỡ như hoa, mộc mạc như gỗ.
Đạo Trần đã ở ngoài đợi hai người từ lâu, khi Giản Tinh và Yên Cơ đi ra hắn có hơi thẫn thờ khẽ nói
-Yên Linh
-Hả?
-À không, đi thôi
Ba người ra ngoài phố đi dạo, hôm nay là sinh nhật của Tử Linh hoàng lên đường phố chỗ nào cũng náo nhiệt, ba người đi vào một tiệm mì gọi ba bát. Ông chủ nhiệt tình cười nói, còn thêm hai quả trứng cho hai cô gái.
Ăn xong ba người đi bộ lanh quanh, vào rạp chiếu bóng xem múa rối, đi nhạc phường nghe hát, dạo qua cửa hàng trà mua hai lạng trà.
Trên đường đi Yên Cơ ghé mắt xem một bàn cờ vây giúp ông lão chiến thắng, lần đầu ăn thử kẹo bông, chơi phi tiêu thắng được gấu bông, đoán chữ thua đến khóc phải nhờ Đạo Trần chơi hộ.
Suốt cả tối nàng chơi rất vui, Đạo Trần và Giản Tinh theo sau cũng vui cùng.
-Đạo Trần, Giản Tinh, cảm ơn hai người rất nhiều, hôm nay ta thật sự rất vui
-Không có gì, Cơ tỷ tỷ chúng ta lên trên kia đi
Giản Tinh chỉ một cao đài, ở đó dùng cho khách thuê ngắm sao, ba người thuê một chỗ đi lên.
Ở trên này đã chuẩn bị sẵn một cái bàn, trên bàn đặt không chỉ là bánh kem mà còn một bát mì nóng đang bốc khói vừa mới nấu xong.
-Cái này
-Sinh nhật không ăn mì trường thọ thì sao tính là sinh nhật, mau mau ngồi đi
Yên Cơ gật đầu, nàng nhìn bát mì trước mặt như nghĩ đến gì đó liền chia ra hai cái bát khác
-Cơ tỷ không thể chia, chia rồi liền không trường thọ
-Một mình có gì vui chứ, ta muốn không chỉ hai người mà còn những thần dân của ta, mọi người trường thọ bên cạnh ta
Giản Tinh vẫn không thể thay đổi quyết định này, chia ba thực sự rất ít không đủ ba người, Đạo Trần chỉ ăn vài miếng là hết, nhưng Yên Cơ và Giản Tinh lại ăn rất chậm giống như không lỡ ăn hết vậy
Vù
Đùng
Trong đêm tối, trên bầu trời đêm bỗng nhiên xẹt qua một đạo ánh lửa, sau đó phát nổ rực rỡ hóa thành chấm chấm đầy sao trên không
Theo tiếng thứ nhất nổ vang, từng đạo từng đạo hỏa quang bay thẳng bầu trời, đem trọn cái hoàng đô đều chiếu sáng giống như ban ngày.
Toàn bộ hoàng đô tại thời khắc này sôi trào lên, tất cả đồng loạt nhìn lên bầu trời.
Pháo hoa trọn vẹn nửa canh giờ mới dần dần dập tắt, trên bầu trời đêm, chỉ để lại "Phúc Thọ Khang Ninh" bốn chữ, thật lâu không rời.
-Chúc mừng sinh nhật!
(Lần đầu viết tình tiết kiểu này có thể còn thiếu sót, nhiều điểm vô lý mong mọi người không chê, cảm ơn mọi người đã yêu quý tác phẩm này, mình sẽ cố gắng hoàn thiện hơn. Cảm ơn mn rất nhiều)