Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng gian dối - 13

Cập nhật lúc: 2024-06-02 21:25:05
Lượt xem: 1,763

13

 

"Nghe thấy chưa!" Bố tôi kêu Hạ Nhu

 

"Dạ rồi, không cần bố với bà nhắc nhở, nếu con thi không được thì lập tức rời đi ngay." Hạ Nhu đảm bảo.

 

"Tốt nhất cô nên giữ lời!" 

 

Bà nội nói xong liền đi, bố tôi cũng không thèm ở lại.

 

 Chỉ có còn tôi đứng ở đại sảnh.

 

Hạ Nhu chất vấn tôi: "Hạ Noãn, chị cố ý đúng không?" 

 

"Cố ý cái gì?" Tôi làm bộ không hiểu cô ta đang nói cái gì.

 

"Hạ Dương không thể ăn bánh xoài sao chị dám nói nó thích ăn?" 

 

"Nói bao giờ."

 

 Hạ Nhu tức giận nhìn tôi.

 

 Tôi biết cô ta nghi ngờ nhưng không dám nói thẳng vì…

 

Nhỏ vẫn muốn lợi dụng tôi.

 

"Đúng là Dương Dương thích ăn bánh xoài, chỉ là ăn hai lần thì cả hai lần đều vào viện" Tôi thẳng thắn nói, "Thích thì thích thật nhưng nó không ăn được.”

 

"Chị!” Hạ Nhu tức ói máu.

 

Nhưng cô ta tức bản thân hơn vì nhỏ nghĩ mình hiểu sai tiếng lòng của tôi mà.

 

Dù sao tôi cũng chỉ nghĩ “Dương Dương thích ăn bánh xoài nhất.”

 

Cũng chưa hề nói muốn Hạ Nhu đi mua bánh xoài.

 

......" 

 

Còn hai tháng nữa là thi cuối kỳ.

 

Tôi không biết Hạ Nhu làm gì để lọt vào top 10 của trường.

 

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

Từ nhỏ tôi đã phải cố gắng, học thêm không ngừng mới có một slot trong đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieng-long-gian-doi/13.html.]

 Về sau thì tôi hiểu rồi, hoá ra cô ta đọc tiếng lòng của tôi để làm bài thị ạ.

 

Trước đó, Hạ Như học đã ngu mà còn vì theo đuổi Tần Minh Xuyên trở nên hư hỏng. Vì vậy kết quả kiểm tra một đợt của cô ta rất thấp.

 

Mấy lần khảo sát gần đây, điểm số của nhỏ đột nhiên tăng cao.

 

Khi nhìn bài thi của Hạ Nhu tôi mới phát hiện, đáp án sai của chúng tôi cũng giống nhau.

 

Đương nhiên cô ta vẫn còn thông minh, không hoàn toàn copy hết đáp án của tôi.

 

Vì để mọi người không nghi ngờ, Hạ Nhu quyết định tiến bộ từ từ.

 

Ví dụ lần khảo sát này cô ta tăng 100 hạng thì lần sau sẽ tăng 200 hạng.

 

Dần dần, thầy cô giáo đều khen ngợi Hạ Nhu.

 

Bạn học cũng rất kinh ngạc, không nghĩ nhỏ tiến bộ nhanh như vậy.

 

Với lại bình thường cũng chẳng thấy cô ta cố gắng gì, chỉ ít chơi bời lại thôi.

 

Hạ Nhu lại bắt đầu đắc ý.

 

Thỉnh thoảng cô ta còn nói đểu vài câu: "Học là phải dựa vào trí thông minh chứ học vẹt thì làm sao mà hiểu được. Chỉ cần tôi muốn học thì thành tích đều sẽ tốt thôi.”

 

 Những lời này rõ ràng là châm chọc tôi.

 

Trong lớp, tôi là người cố gắng đọc sách nhất.

 

 Trước kia là vì Tần Minh xuyên, hiện tại là vì chính tôi.

 

Sống lại một đời, tôi đương nhiên biết cái gì là quan trọng nhất.

 

Hai tháng cuối cùng của học kỳ này, Hạ Nhu ở lớp khá thuận buồm xuôi gió.

 

Bởi vì thầy cô bắt đầu khen ngợi Hạ Nhu, nên cả lớp cũng dần thay đổi ánh nhìn về cô ta, bao gồm cả Tần Minh Xuyên.

 

Mặc dù không phải là hảo cảm nhưng cũng không bài xích Hạ Nhu như trước.

 

Nếu nhỏ chủ động hỏi bài Tần Minh Xuyên, cậu ta cũng sẽ kiên nhẫn giảng bài cho.

 

 Mỗi lần như thế, cô ta đều dùng ánh mắt khiêu khích nhìn tôi.

 

 Nhỏ nghĩ là tôi vẫn còn thích Tần Minh Xuyên.

 

Cười chế.t mất, chẳng ai ngu mà ăn lại bã kẹo của bản thân cả.

Loading...