Tân nương mùa xuân - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-08-28 15:58:56
Lượt xem: 7,327
4
Ta lấy lại tinh thần nhìn qua Tần Vũ, hắn vừa nói vừa có chút chờ mong.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hắn vừa chuyển xong gạo, trên trán còn có mấy giọt mồ hôi vẫn chưa bốc hơi.
Con mắt màu mực giống như đang phản chiếu hình ảnh một mình ta, thần sắc như cười mà lại không giống cười, đôi lông mi dày mà đậm, dưới cái nhìn chăm chú của ta mà hơi run run
Rất khó tưởng tượng, hán tử cao một mét tám này lại có lúc ngây thơ như thế
Ta có ý muốn trêu chọc hắn, giả bộ làm vẻ mặt ưu sầu: "Phải, Tạ Kim Ngôn nói là nhận ta làm nghĩa muội, nhưng ta vẫn không quên hắn được."
"Răng rắc!"
Một cái bát sứ thượng hạng vỡ nát trong tay Tần Vũ.
Trong lòng ta cũng kinh hãi theo, nhìn thấy trên tay hắn, những mảnh vụ sứ của bát đ.â.m vào làm bị thương, m.á.u chảy ào ạt.
Biết là mình đùa hơi quá trớn, ta nhanh chóng rút khăn lụa mang theo bên hông, đặt nên đôi tay thô ráp của Tần Vũ.
Nếu là trước đây mà ta hành động như vậy, vành tai Tần Vũ sớm đã đỏ ửng lên rồi
Nhưng lúc này hắn chỉ là trầm mặc cúi thấp đầu, phân biệt không ra thần sắc của hắn.
Qua một hồi lâu ta mới nghe thấy một thanh âm sâu kín truyền đến.
"Tiểu Vân, nàng chỉ thấy được vẻ bên ngoài Tống Kim Ngôn , nhưng nàng có biết hăn nói gì về nàng không?"
Ta đương nhiên biết Tạ Kim Ngôn nói cái gì sau lưng mình rồi.
Năm đó Tạ Kim Ngôn mười lăm tuổi, lúc nào về nhà trên mặt cũng xanh xanh tím tím từng mảng.
Ta hỏi hắn có chuyện gì vậy, hắn cũng là ngậm miệng không nói, còn không kiên nhẫn bảo ta cách xa hắn ra một chút.
Ta biết Tạ Kim Ngôn đang trong thời kỳ phản nghịch của thiếu niên cũng không muốn tranh chấp cùng hắn làm gì, ngay sau tiết học liền đi theo hắn tìm tòi hư thực.
Quả nhiên, ta đi theo hắn đi đến một hẻm nhỏ trên trấn, trong ngõ nhỏ đột nhiên xông tới mấy nam tử trạc tuổi, trong đám đó còn có một nữ tử hình dạng thanh lệ, thần sắc lo lắng.
Bọn hắn dùng cái gùi úp vào người Tạ Kim Ngôn, sau đó thay phiên nhau đạp túi bụi, Tạ Kim Ngôn cũng muốn phản kháng, nhưng làm sao có thể một chọi bốn được?
Vẫn là tiểu nữ hài kia thất kinh nhào vào trên thân Tạ Kim Ngôn để bọn hắn đừng đánh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tan-nuong-mua-xuan/chuong-3.html.]
Mấy tên nam tử kia thấy thế mới dừng tay cười nhạo nói: "Vãn Thanh, Tạ Kim Ngôn chẳng qua chỉ là một tên mồ côi cha mẹ đã c.h.ế.t hết, trong nhà còn có một cô con dâu nuôi từ bé ngày ngày đi nghịch bùn, một thân mùi tanh, cậu cũng đừng cùng hắn đến gần hắn quá, cẩn thận nhiễm lên cái mùi nghèo kiết hủ lậu của hắn đấy ha ha ha ha ha."
Ta núp trong bóng tối, vừa nhìn một cái liền biết chẳng qua là mấy đứa nhóc ghen ghét Tạ Kim Ngôn được nữ sinh khả ái thích, muốn để hắn xấu mặt thôi.
Sắc mặt Tạ Kim Ngôn u ám ngã ngồi trên mặt đất, hung tợn nhìn chằm chằm mấy nam tử kia: "Các ngươi không nên nói bậy, ta mới không có con dâu nuôi từ bé, là Vương Vân vì muốn chiếm mấy mảnh ruộng nhà ta, mới chai mặt ở lì trong nhà không muốn đi. Ta chẳng qua là thấy nàng ta không có đất dung thân, mới tạm thời cho nàng ta ở lại mà thôi!"
Chân ta đã muốn bước ra rồi nhưng vì câu nói ấy lại thu hồi lại, chờ mấy mấy nam tử kia mang hết tất cả các lời nói vũ nhục Tạ Kim Ngôn xong xuôi , ta mới cầm thuổng sắt thảnh thơi xuất hiện tại trước mặt bọn hắn.
Ta dùng thuổng sắt ném một cái tạo thành lỗ thủng to trên mặt đất, cười uy h.i.ế.p nếu như bọn hắn còn dám tìm Tạ Kim Ngôn gây phiền phức, cái thuổng sắt này liền sẽ rơi vào bên trên đầu của bọn hắn đấy.
Bọn hắn gặp ta thần sắc nghiêm túc, lại mắng ta một câu cọp cái rồi nhao nhao từ ngõ hẻm chạy đi.
Ta mặc dù giúp Tạ Kim Ngôn giải quyết được mấy đồng môn hay ghen tỵ, nhưng Tạ Kim Ngôn cũng không có cảm kích.
Hắn trách ta tại sao lại xuất hiện, nói ta thực sự là một con cọp cái không sai chút nào.
Trên đường trở về hắn trầm mặt hỏi ta tại sao muốn xuất hiện trước mặt Vãn Thanh.
Ta nghe được mà sững sờ, không biết hắn nói vậy là có ý gì
Có lẽ là thấy ta không có trả lời, hắn tự mình định nghĩa hành động của ta: "Ngươi đừng cho là ta không biết, ngươi nghĩ đề phòng những cô gái kia tới gần ta chứ gì, ngươi yên tâm, trước khi chưa có công danh trong tay, ta tuyệt đối không có bất cứ suy nghĩ gì với mấy chuyện nam nữ này đâu."
Khi đó ta thừa nhận nét mặt của ta có một tia rạn nứt.
Hắn thế mà cho là ta theo dõi hắn chỉ vì giám thị hắn có ở riêng cùng nữ tử nào hay không?!
Ta chưa từng hoài nghi quyết tâm thi đậu công danh của Tạ Kim Ngôn.
Không có ai hiểu rõ hơn cái nhìn của Tạ Kim Ngôn với ta hơn chính bản thân ta cả. Trong mắt hắn ta chỉ là một cô nương quê mùa thô lỗ, là kẻ đầu têu hại hắn trước mặt nữ sinh mình thích không ngóc đầu lên được, là kẻ trong mắt chỉ có tiền, vì tiền mà không từ thủ đoạn, đã vậy một chữ cắn đôi cũng không biết”.
Tạ Kim Ngôn trước mặt người ngoài nhục mạ ta thế nào, ta đều biết.
Cho nên ta chưa từng từng động tâm với hắn bao giờ, Quan trạng nguyên chi lan ngọc thụ trong mắt mọi người, trong mắt ta chẳng qua là cái kẻ dối trá, tự ti đáng thương mà thôi.
Ta đắm chìm trong hồi ức của bản thân, thẳng đến khi Tần Vũ cố gắng khắc chế vành mắt hoe đỏ, một mặt không cam lòng nhìn qua ta: "Tiểu Vân, cái tên Tạ Kim Ngôn này không được tốt, hay nàng thích người khác đi."
Ta cho là hắn muốn nói chút tình cảm gì chứ, thì ra là cáo trạng.
Ta phốc cười ra tiếng, trong mắt hiện ra ánh sáng nhu hoà trong trẻo: "Được,ta xem một chút đổi ai thì thích hợp đây."