TA LÀM TIỂU THIẾP Ở TẦN PHỦ, CHỈ MỘT LÒNG MỘT DẠ YÊU THIẾU PHU NHÂN - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-05 19:40:38
Lượt xem: 755
Mặc Cúc che miệng cười: “Thiếu phu nhân, Miêu di nương đã làm rất tốt rồi, chỉ là yêu cầu của người quá cao mà thôi.”
Thiếu phu nhân chọc vào trán ta: “Ngươi đừng nói hộ nàng ấy nữa. Nếu nàng ấy có đuổi, chỉ sợ nó đã sớm vểnh lên trời rồi.”
Chúng ta đang náo loạn thì thiếu gia vén rèm đi vào.
“Đang nói cái gì mà náo nhiệt như vậy.”
Thiếu phu nhân thu hồi nụ cười: “Không có gì, các tỷ muội đùa cợt một chút thôi.”
Thiếu gia tự nhiên ngồi xuống bên cạnh thiếu phu nhân: “Vậy các ngươi cứ nói tiếp đi để ta vui vẻ cùng nào.”
Thiếu phu nhân liếc mắt: “Thiếu gia muốn vui vẻ thì cứ đến tửu lâu nghe thư ấy.”
Hả? Thiếu phu nhân cũng có lúc oán giận thiếu gia như vậy sao? Thế mà thiếu gia tuyệt không tức giận, còn nở nụ cười nữa.
Ta quyết định rồi, ta muốn ở bên thiếu phu nhân mãi mãi.
Thiếu phu nhân vừa đối phó với bà bà ác độc vừa có thể quản lý thiếu gia, không hổ là nữ thần trong lòng ta.
“Vì sao Miêu di nương lại nhìn thiếu phu nhân như vậy?”
“A? Vì thiếu phu nhân rất xinh đẹp.” Ta nhe răng cười.
Thiếu gia chợt phun hết trà ra ngoài, không nhìn tới ta nữa. Mà thiếu phu nhân cũng có vẻ rất ghét bỏ, quay đầu sang một bên.
“Hạ nhân nói trong thôn mới đào được suối nước nóng, nàng có muốn đi xem không? Cũng vừa hay để nàng nghỉ ngơi một chút.”
Thiếu gia khẽ nhéo cánh tay thiếu phu nhân, dường như ghét bỏ thiếu phu nhân quá gầy.
Suối nước nóng sao, nghe có vẻ khá thú vị đấy. Nếu thiếu phu nhân đi, liệu nàng ấy có thể dẫn ta đi cùng không?
Ta nhìn chằm chằm vào thiếu phu nhân, thiếu phu nhân lườm ta một cái, cuối cùng đành gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-lam-tieu-thiep-o-tan-phu-chi-mot-long-mot-da-yeu-thieu-phu-nhan/chuong-10.html.]
Ta ngọt ngào cúi đầu: “Tạ ân điển của thiếu phu nhân.”
Chẳng biết vì sao nhưng ta lại cảm thấy thiếu gia rất bất mãn? Rất ghét bỏ nhỉ?
Là ảo giác của ta sao?
Chắc là thế rồi. Ta không chọc giận gì hắn cả, thiếu phu nhân cũng không chọc giận hắn.
Ta kích động muốn thu dọn đồ đạc thật nhanh để đi ngâm suối nước nóng, đồng thời cũng có chút luyến tiếc với vườn rau xanh mơn mởn kia.
“Mặc Yên à, ngươi nhớ ngày nào cũng phải tưới cây đấy nhé.”
“Còn có bí đao, dưa leo, bí đỏ, dưa hấu kia, cũng nên trồng lứa mới rồi.”
Mặc Yên không kiên nhẫn nhét đống y phục của ta vào trong rương: “Di nương, người đã nói mấy trăm lần, lỗ tai nô tỳ nổi kén cả rồi.”
Ta vui tươi hớn hở cười với nàng ta, cũng không tức giận.
Dù sao thì Mặc Yên cũng là người tốt, nàng ta chỉ muốn ta tranh đấu nhiều hơn mà thôi.
Đồng di nương chỉ trích ta, nàng ta còn giúp đỡ ta; bình thường ta muốn làm món gì, nàng ta còn làm cùng ta. Nàng ta oán than mình ăn nhiều sẽ béo nhưng vẫn ăn cùng ta.
“Di nương, lần này ta không ở bên cạnh người nữa, người tự thân vận động đi.”
“Người đã vào phủ mấy tháng rồi mà thiếu gia chưa bao giờ ngủ lại chỗ người. Ta thấy Đồng di nương sắp đè đầu cưỡi cổ người rồi, để xem người làm gì bây giờ?”
Ta an ủi nàng ta: “Ta cao hơn Đồng di nương, đương nhiên nàng ta không thể đè đầu cưỡi cổ ta được đâu, với có tới đâu mà.”
Mặc Yên tức giận đến nỗi sắp bốc khói.
7.
Thiếu phu nhân bảo ta ngồi cùng một kiệu với nàng ấy, ta cao hứng vừa bước chân lên một cái đã lập tức suy sụp, sao thiếu gia cũng ở đây thế.
Thiếu phu nhân nói nàng ấy khát, ta vừa rót trà xong liền phát hiện thiếu gia đã bưng trà đến bên miệng thiếu phu nhân. Thiếu phu nhân nhìn thoáng qua rồi chọn uống tách trà của ta.