Ta có thể nhìn thấy khi nào họ ch*t - 4.
Cập nhật lúc: 2024-07-24 12:58:50
Lượt xem: 19
Trời dần chuyển màu tối, ta thu dọn bàn ăn rồi đi vào phòng
Vì căn nhà đã dột nát, ta có thể nghe thấy tiếng cười khúc khích cùng những âm thanh thanh ghê tởm
Chào mừng đến với sao, ahhihi. .Mong mng đọc truyện vui vẻ.⋆。‧˚ʚ🍒ɞ˚‧。⋆
phát ra từ phòng của mẹ ta
Mãi một lúc sau ta nghe có tiếng gọi phát ra:
" Hân Di , con mau qua đây cầm y phục của ta và dượng con đi giặt ,
còn nữa sáng mai nhớ nấu một ít cháo, dạo này dượng con hay bị
đau dạ dày "
Ta nhanh chóng dạ một tiếng nhìn giọng điệu của mẹ ta, có vẻ dượng ta cho bà
không ít tiền
Ta nhanh chóng cầm mấy bộ quần áo rời đi , không nhịn được mà mỉm cười
vui vẻ khi nhìn thấy con số hiện lên trên đầu dượng ta.
[8 tiếng 43 giây]
Hôm sau, dượng ta đã rời khỏi nhà từ sớm, trên đầu ông ta hiện lên dãy số
[ 1 tiếng 38 giây ]
Nghĩ đến người mẹ đang ngồi trong nhà của ta, lòng ta không khỏi thầm mỉn cười
khi ông ta vừa đi được một lúc , mẹ ta liền gọi ta vào
" Con kia, mày đâu rồi , bữa sáng của tao đâu" - giọng bà ta đanh chua thét lên
Ta tỏ vẻ hoảng hốt nói " nhưng không phải tối qua mẹ bảo con nấu cháo sao "
" Tao bảo mày nấu cháo cho dượng mày chứ bảo mày nấu cho tao à , chỗ cháo đó mày tự ăn hết đi,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-co-the-nhin-thay-khi-nao-ho-cht/4.html.]
còn nữa mau nấu cái gì khác cho tao nhanh lên"
Ta vội vã đi nấu cơm
Khi đang múc canh vào bát cho bà ta , ta bỗng tỏ vẻ lo lắng hỏi :
" Mẹ ơi bỗng nhiên sáng nay , con thấy trên đầu dượng hiện lên thời gian một giờ, như vậy là sao ạ "
Mẹ ta bỗng kinh ngạc nhìn ta , trong mắt thoáng lên vẻ sợ hãi
" Cái gì , mày mau nói lại xem, mày nhìn thấy gì"
"Con nhìn thấy thời gian một giờ trên đầu dượng ạ "
Mẹ ta chuyển từ vẻ sợ hãi sang điềm tĩnh rồi nói :
" Con nói nhảm linh tinh gì vậy , còn không mau ăn sáng rồi qua nhà thím Vương làm việc"
Ta vâng một tiếng bình thản , nhưng trong lòng không khỏi cười thầm vì nhận ra sự
đắc ý trong giọng nói của mẹ ta
Ăn sáng xong ta vừa định đi ra khỏi cổng thì mẹ ta gọi ta lại,
bà dúi vào tay ta vài đồng bạc lẻ rồi bảo ta nhanh đi làm
Sáng đó, khi đang giặt quần áo ở nhà thím Vương, ta liền nghĩ tới vài năm trước
mẹ ta luôn oán hận ta không có năng lực đặc biệt, khiến bà ta bị đuổi khỏi nhà
lúc đó ta liền hỏi bà ta năng lực đặc biệt gì, bà ta chỉ trừng mắt với ta rồi bỏ đi.
Từ đó không thấy bà ta nhắc gì đến việc này nữa,
hôm nay ta nói cho bà ta việc này cũng vì muốn biết sự thật < ta thở dài một hơi>
Thím Vương đang ngồi lặt đậu cách đó không xa liền hỏi ta: