Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sao Chổi Không Khắc Nổi Tôi - Chương 17-18

Cập nhật lúc: 2024-05-27 09:04:24
Lượt xem: 2,520

Chương 17: Giấc mơ và hiện thực

Tôi véo Trì Viên ba cái, mới dám tin tưởng đây là sự thật. Run rẩy cầm một thỏi vàng nhỏ lên, cắn thử —— Cứng ngắc. Lấy lửa đốt, vàng thật.

Phát tài rồi!

...

Tôi và Trì Viên thức cả đêm lấp hố, khôi phục lại nguyên dạng cho sân sau, còn về phần hòm vàng kia, Trì Viên nói hắn có cách giải quyết.

Hắn nói có cách, tôi liền tin tưởng, giao toàn bộ cho hắn xử lý.

Ban đêm ngủ, tôi mơ một giấc mơ rất dài. Trong mơ, tôi chất đầy vàng trên giường, kéo Trì Viên cùng nhau nằm ngủ trên đó.

Khoảnh khắc đạt đến đỉnh cao nhân sinh.

Chỉ là... ngủ trên thỏi vàng cứng quá!

Tôi mơ màng tỉnh giấc, dụi mắt lẩm bẩm "Khó chịu c.h.ế.t em rồi", phía sau đột nhiên vang lên một tiếng cười khẽ.

Người nọ lại dán sát vào lưng tôi. Ngủ gà ngủ gật, tôi đưa tay đẩy hắn ra, "Bệnh à, lạnh thì đắp chăn vào."

Phía sau, Trì Viên khẽ cười.

"Cái này?"

Hắn nắm lấy tay tôi, đặt lên một vật ấm áp. Cơn buồn ngủ trong nháy mắt biến mất. Tôi gần như là nhảy dựng xuống giường, mở cửa chạy sang phòng bên cạnh.

Trên hành lang có một con rắn nhỏ không độc, thè lưỡi muốn cắn tôi, tôi vội vàng né tránh. Con rắn nhỏ cắn một cái vào Trì Viên đang đuổi theo phía sau.

Haiz, đúng là sao chổi.

Chương 18: Nói xấu sau lưng

Trì Viên thông qua các mối quan hệ, xử lý toàn bộ số vàng trong hòm. Đổi lấy một chuỗi số không dài dằng dặc trong tài khoản. Vì lý do an toàn, toàn bộ số tiền này được chuyển vào tài khoản của tôi.

Với thể chất sao chổi hiện tại của Trì Viên, không chừng số tiền này cũng không giữ được bao lâu, sẽ liên tiếp xảy ra chuyện xui xẻo, cho đến khi phá sản.

Đột nhiên trở thành tiểu phú bà, tâm trạng tôi rất tốt, hào phóng mời Trì Viên đi ăn cơm. Không ngờ, vừa mới đến nhà hàng, liền nhìn thấy người quen ở bàn bên cạnh—Tiền Độ và đám bạn xấu của hắn.

"Lâm Khê?"

Tiền Độ đang gắp thức ăn, nghe thấy tiếng gọi, ngẩng đầu lên, cánh tay cứng đờ, dừng lại giữa không trung.

Mấy tên phú nhị đại kia không biết đang nhỏ giọng nói gì đó, Tiền Độ sa sầm mặt mày không nói chuyện, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc về phía chúng tôi.

Tôi thấy phiền, bèn hỏi Trì Viên có muốn đổi chỗ hay không.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Không cần."

Hắn cầm thực đơn, khuôn mặt vẫn lạnh như băng. Tựa hồ hoàn toàn không để tâm đến Tiền thiếu gia đang ngồi bên cạnh, trừng mắt nhìn chúng tôi như muốn bốc hỏa.

Trì Viên gọi món ăn rất hợp khẩu vị của tôi. Cố gắng phớt lờ ánh mắt muốn g.i.ế.c người của người nào đó, tôi ăn uống rất ngon lành.

Nửa chừng tôi đi vệ sinh, còn chưa vào đến cửa, đã bị Tiền Độ chặn lại. Hắn sa sầm mặt mày nhìn tôi, "Lâm Khê. Em thế mà vẫn còn qua lại với anh ta."

Tôi muốn đi đường vòng, nhưng lại bị hắn chặn lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sao-choi-khong-khac-noi-toi/chuong-17-18.html.]

"Anh ta có gì tốt chứ?"

Tiền Độ gằn giọng chất vấn, "Anh ta có tiền bằng anh sao? Có đẹp trai bằng anh sao?"

Tôi nhìn chằm chằm bộ móng tay mới làm, thuận miệng đáp, "Dáng người đẹp hơn anh nhiều."

Tiền Độ tức giận gầm lên, "Không phục, bảo anh ta cởi quần áo ra so với anh!"

"Đừng có tự rước lấy nhục." Tôi vỗ vai hắn, cười nói, "Năm ngoái đi tắm suối nước nóng, em đã thấy qua rồi."

Tiền Độ: "..."

Tiểu thiếu gia tức giận quay đi. Nếu như không phải kiêng kị đây là nơi công cộng, hắn nhất định sẽ đập nát cái nhà vệ sinh này.

Tiền Độ còn muốn nói gì đó, bỗng nhiên có người ôm lấy eo tôi. Trì Viên đến. Hắn tách hai người chúng tôi ra, ôm eo tôi đi vào nhà vệ sinh.

Tôi: "? ?"

Bàn tay đang đặt trên eo tôi siết chặt thêm mấy phần, "Không phải đau bụng sao? Anh đi cùng em."

... Cái này cũng muốn đi cùng, biến thái sao?

Nhà hàng này là nhà hàng mới mở, nhà vệ sinh không lớn, chỉ có mấy phòng, không phân biệt nam nữ. Trì Viên kéo tôi vào trong.

Tôi đưa tay đẩy hắn, "Điên rồi hả?"

Hắn khẽ cười, bàn tay đặt trên lưng tôi vỗ nhẹ, "Để anh ta thấy, đợi lát nữa anh ra ngoài chờ em."

... Ngây thơ.

Lúc đi ra, Tiền Độ đã không thấy đâu nữa, chỉ còn Trì Viên đang đứng chờ ở cửa.

Tôi kéo tay hắn trở về chỗ ngồi, lại phát hiện ——Bàn bên cạnh đã không còn ai, ngược lại, trên bàn chúng tôi lại xuất hiện thêm một người. Nhìn thấy chúng tôi quay lại, Tiền Độ ngẩng đầu nhìn tôi.

Tên nhóc này vừa khóc lóc vừa làm nũng, nhất quyết muốn ngồi ăn cơm cùng chúng tôi, tôi cười cười, "Tùy anh."

Tôi kéo tay Trì Viên, ngồi xuống đối diện với hắn. Tên nhóc này mặt mày ủ rũ, suốt cả quá trình đều nhìn chằm chằm vào tôi và Trì Viên.

Tôi thấy chán, bèn cúi đầu ăn cơm.

Đột nhiên, trước mặt xuất hiện một chiếc điện thoại, Tiền Độ nói hắn bỏ ra rất nhiều tiền, thuê người điều tra Trì Viên, vừa rồi mới nhận được một vài bức ảnh 'không đứng đắn' của Trì Viên và người phụ nữ khác.

Nghe thấy có liên quan đến Trì Viên, tôi lập tức cầm lấy điện thoại.

Thế nhưng ——Đây là ảnh 'không đứng đắn' sao?

Trong ảnh, Trì Viên mặc một chiếc áo tối màu, đang ôm một con mèo nhỏ trong lòng vuốt ve. Tôi vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, đưa điện thoại cho Tiền Độ, "Chỉ vậy thôi sao?"

Tiền Độ hiển nhiên là cũng chưa xem qua, nhìn chằm chằm điện thoại hồi lâu.

"Mẹ kiếp!"

Tên nhóc ngốc nhiều tiền chửi một tiếng, "Tên kia dám lừa anh!"

Tôi đang định trả điện thoại lại cho hắn, ngón tay vô tình chạm vào màn hình, mở lịch sử duyệt web. Tôi thề, tôi chỉ là vô tình nhìn lướt qua, lại bị một dòng ghi chú nào đó trong đó thu hút.

Lịch sử duyệt web hiển thị, Tiền Độ vừa mới xem một bộ truyện tranh có tên là —— «XXX ngoài môi trường xanh»

Loading...