Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nguyên Chi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:33:27
Lượt xem: 1,122

Sau khi họ đi, Thúy nhi tức đến suýt khóc: "Bọn họ đúng là ức h.i.ế.p người quá đáng!"

"Nếu chủ mẫu còn sống, thấy tiểu thư bị đối xử như vậy, chắc chắn sẽ đau lòng biết bao!"

"Để nô tỳ đi tìm lão gia, xin người ra mặt làm chủ cho tiểu thư."

Nàng định chạy ra ngoài, nhưng ta nhẹ nhàng kéo nàng lại.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Vô ích thôi."

Trịnh Lan dám ngang nhiên như vậy, chứng tỏ đã có sự đồng thuận của phụ thân.

Lòng phụ thân, từ lâu đã nghiêng về phía khác.

Bây giờ, người ta có thể dựa vào, chỉ còn lại chính mình.

Những việc cần làm, ta đã làm hết rồi.

Giờ đây, chỉ còn việc lặng lẽ chờ đợi.

Nửa tháng sau, đến ngày mừng thọ của phụ thân.

Khách khứa từ triều đình và các gia quyến đến chúc thọ rất đông.

Phủ Lục Quốc công cũng cử người đến, gồm Lục Quốc công phu nhân cùng hai biểu muội của ta, Lục Nhàn và Lục Vận.

Trong phủ nhất thời trở nên náo nhiệt.

Trịnh Lan xuân phong đắc ý, đi đến đâu cũng khoe bụng, tự hào tuyên bố rằng trong bụng mình là con trai.

Qua ba tuần rượu, bà ta đã có chút say. Những lời tâng bốc và khách sáo của các vị khách càng khiến bà ta lâng lâng hơn.

"Các vị, hôm nay, vốn còn một chuyện vui muốn thông báo."

"Ngày mùng tám tháng sau, thứ nữ của Hầu phủ sẽ xuất giá, mong các vị nhớ mang lễ mừng đến chung vui!"

Bà ta nâng chén rượu, nói với giọng lè nhè, thỉnh thoảng lại nấc một tiếng.

Lời này vừa dứt, tiếng cười khẽ vang lên khắp bàn tiệc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nguyen-chi/chuong-7.html.]

Ai nấy đều bảo nhau rằng, vị tân phu nhân này đúng là xuất thân nhỏ bé, tham lam, vụng về.

Trong tiếng xì xào bàn tán, có người lên tiếng: "Thẩm tiểu thư tài mạo song toàn, hai năm trước tại hội Hoa Triều, một bài thơ thất ngôn của nàng đã khiến không ít tài tử kinh thành phải tự ti. Không biết vị công tử nào may mắn được kết thân với nàng?"

Trịnh Lan nghe vậy, phất tay đầy tùy ý: "Chỉ là một thứ nữ, biết vài câu thơ lặt vặt, toàn mấy thứ phù phiếm không đâu, làm sao xứng với công tử nhà danh giá?"

"Chẳng qua là cháu trai của ma ma trong phủ ta, một Tú tài vừa đỗ kỳ thi Hương, miễn cưỡng đồng ý cưới thôi."

Lời này quá mức hoang đường, khiến cả bàn tiệc lặng ngắt, không ai nói thêm được lời nào.

Sắc mặt của Lục Quốc công phu nhân trở nên cực kỳ khó coi: "Chuyện định thân của Chi nhi là chuyện lớn, sao phủ Quốc công là nhà ngoại lại không được thông báo trước?"

Tiểu biểu muội Lục Vận ngồi cạnh cũng lên tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng sắc bén: "Cả kinh thành này, chẳng có nhà quan lại nào lại gả con gái cho người hầu. Phu nhân đây là muốn ức h.i.ế.p biểu tỷ của ta, vì cô mẫu ta không còn, nên muốn hạ thấp biểu tỷ sao?"

Nàng tuổi còn nhỏ, lời nói không chút kiêng dè: "Nếu Hầu phủ không dung nổi biểu tỷ, vậy tỷ cứ về ở với nhà ta. Muội thích nhất là có biểu tỷ chơi cùng!"

Sắc mặt Trịnh Lan sa sầm, nhếch môi cười lạnh: "Ngươi đương nhiên là thích rồi, vì ngươi cũng là thứ nữ, vật tụ theo loài mà."

Lục Vận quả thực là thứ xuất, còn Lục Nhàn lại là con đích của Quốc công phu nhân.

Thế nhưng, Lục Vận được cưng chiều từ nhỏ, chưa từng chịu lời châm chọc như vậy, mặt lập tức đỏ bừng vì tức giận.

"Đích nữ hay thứ nữ gì chứ, chỉ có những kẻ nông cạn mới mang ra bàn luận. Vận nhi và Nhàn nhi đều là con gái của ta, mong phu nhân cẩn trọng lời nói." Sắc mặt Lục Quốc công phu nhân ngày càng nặng nề.

Lục Nhàn cũng lên tiếng: "Trong phủ Quốc công chúng ta, huynh đệ tỷ muội đều như tay chân, m.á.u mủ tình thâm, từ bao giờ lại phân biệt đích thứ?"

Trịnh Lan không thèm để tâm, hừ một tiếng: "Đường đường là Quốc công phủ, không phân biệt đích thứ đã đành, nhưng hôn sự của Hầu phủ ta, từ khi nào đến lượt người ngoài xen vào?"

"Hôn nhân là chuyện của phụ mẫu đặt đâu con ngồi đấy, dù là nhà ngoại cũng không có tư cách can thiệp! Huống chi, Nguyên Chi vốn không phải do Lục thị sinh ra!"

"Lẽ nào cô cũng không có tư cách can thiệp?"

Từ ngoài cửa vọng vào một giọng nói trong trẻo.

Một thiếu niên mặc trường bào thêu mãng xà bước vào đại sảnh, mày kiếm mắt sao, phong thái dũng mãnh ngút ngàn.

Thái tử đích thân đến phủ, phụ thân tất nhiên cũng vội vã theo sau.

"Thiên kim Hầu phủ không xứng kết thân với danh môn? Phu nhân đây chẳng phải đang làm mất mặt Thẩm Hầu gia sao?"

Loading...