“Người đẹp” mất não - 7
Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:26:17
Lượt xem: 553
Cậu ta lại đe dọa: "Cậu có phải không muốn nhận quyền đại diện đội đua nữa đúng không?"
"Ê! Đã ký hợp đồng rồi mà!" Tôi vỗ một cái vào cánh tay Giang Tri Dã. "Đừng lấy chuyện này ra dọa tôi."
Lâm Uyển Uyển chạy tới: "Đội đua gì cơ? Tri Dã, cậu có thể giao quyền đại diện cho mình không?"
Giang Tri Dã: "..."
Cậu ta chỉ im lặng, nhưng sự bất lực hiện rõ trong ánh mắt.
Sau khi Giang Tri Dã bỏ đi, Lâm Uyển Uyển bĩu môi, trừng mắt nhìn tôi: "Có phải cậu không cho Tri Dã giao quyền đại diện đội đua cho mình đúng không?"
Mẹ tôi luôn dạy không được nói lời thô tục, vì vậy...
"Lâm Uyển Uyển, cậu im lặng một giây thì chếc người à."
Lâm Uyển Uyển dùng ngón tay gãi đầu: "Ý gì vậy?"
"Mau đi giặt quần áo đi. Nếu không giặt xong thì đừng mơ vào lớp nữa." Tôi khoanh tay trước ngực, bước tới gần cô ta, nhìn xuống đầy áp đảo:
"Cậu không phải nói tôi bắt nạt cậu sao? Giặt không xong, tôi sẽ cho cậu nếm thử cảm giác thực sự bị bắt nạt là như thế nào."
Lâm Uyển Uyển dậm chân, hừ một tiếng rồi quay người chạy đi.
Hai mươi bộ đồng phục, cô ta phải giặt đến tận lúc sắp tan học mới xong.
Sau đó, cô ta thở hổn hển chạy trở lại: "Tôi đã giặt xong hết rồi, sạch bong luôn, Tri Dã, tôi dẫn cậu đi kiểm tra từng cái nhé."
"Nhưng cậu không được nói tôi giặt không sạch đâu đấy, trong đó chứa đầy tình cảm của tôi, còn sạch hơn cả mới nữa!"
Giang Tri Dã siết chặt nắm tay.
Nhưng với sự giáo dục của gia đình cậu ta, không được phép ra tay với con gái, chỉ có thể ngậm ngùi chịu trận.
Hiếm khi thấy Giang Tri Dã phải chịu thua, tôi cũng được mở mang tầm mắt.
"Cậu còn cười." Giang Tri Dã liếc tôi đầy bực bội.
Tôi lập tức nói: "Không cần kiểm tra đâu, giặt sạch rồi thì cứ vứt đi."
Lâm Uyển Uyển kinh ngạc nhìn tôi: "Vứt đi?"
Tôi cười: "Cậu nghĩ rằng chúng tôi sẽ mặc đồ từng rơi vào thùng rác chứ?"
Lâm Uyển Uyển chống hông, tức giận hỏi: "Vậy sao cậu còn bắt tôi giặt?"
"Bởi vì là cậu làm bẩn mà." Tôi trả lời một cách hiển nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nguoi-dep-mat-nao/7.html.]
Nước mắt của Lâm Uyển Uyển nói rơi là rơi ngay: "Thời Nhan, cậu… cậu đúng là nữ phụ độc ác trong phim!"
Tôi đã nói rồi mà, cô ta xem phim quá nhiều, tự coi mình là nữ chính, mà lại là kiểu nữ chính ngốc nghếch kinh điển.
Ngốc thì có, nhưng chẳng thấy ngọt ngào chút nào.
Phim tổng tài ngập tràn tình tiết cẩu huyết thật sự hại người không ít!
Những nhà tư bản đầu tư vào mấy bộ phim này chắc hẳn phải cười đến điên lên vì thấy sản phẩm của họ có sức "đầu độc" mạnh mẽ đến thế.
Tôi cũng vui lắm, vì tôi chính là một trong những "nhà tư bản độc ác" mà họ hay nhắc tới.
Tôi vỗ vai Lâm Uyển Uyển: "Cố lên, nữ chính, cậu đúng là người ngốc nhất đấy!"
Tan học, tôi cùng Giang Tri Dã đến đội đua.
Xe vừa dừng lại, giọng của Lâm Uyển Uyển đã vang lên.
"Tri Dã, thì ra đội đua của cậu ở đây à!" Cô ta nghiêng đầu, cười ngây thơ:
"Tôi bắt taxi theo cậu đến đây đấy. Xem này, thật ra tôi cũng không ngốc lắm, chỉ là hơi ngốc thôi, đúng không?"
Giang Tri Dã nhìn lên trời đầy cạn lời, rồi quay người đi vào trong.
Lâm Uyển Uyển lập tức đuổi theo: "Tri Dã, dẫn tôi đi xem đi mà. Tôi thật sự rất thích các bạn nam chơi mô tô…"
"Ôi, đáng ghét!" Cô ta đột ngột dừng lại, ôm mặt, dậm chân, hét lên:
"Giang Tri Dã, cậu đúng là đồ tồi! Cậu có phải cố ý không? Tôi đâu có thích cậu đâu, cậu..."
Tôi bước đến, nhắc nhở: "Này, Tri Dã của cậu vào trong rồi."
"Tri Dã, đợi tôi với!" Lâm Uyển Uyển vội vã chạy theo.
Không lâu sau, cô ta bị bảo vệ dẫn ra ngoài.
Tôi đứng ngay trước cửa, nghe tiếng Giang Tri Dã từ trong vọng ra: "Thời Nhan, nhanh lên."
Dù biết sự thương hại không cần thiết đối với một con người kiêu ngạo vô lễ, nhưng tôi thực sự bắt đầu thấy chút thương cảm cho Lâm Uyển Uyển.
Tôi thề rằng sau này nếu có con, tôi sẽ không bao giờ cho nó xem mấy bộ phim tổng tài cẩu huyết.
Ánh mắt của Lâm Uyển Uyển lóe lên sự căm ghét:
"Thời Nhan, Tri Dã là của tôi!"
"Giang Tri Dã chính là nam chính mà tôi đã chọn, cô kiểu nữ phụ độc ác như vậy thì đừng mơ mà cướp được! Hãy từ bỏ đi!
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
"Tri Dã sớm muộn gì cũng sẽ yêu tôi thôi, bởi vì tôi và anh ấy mới là trời sinh một cặp."