MẸ CHỒNG NÀNG DÂU - Phần 7
Cập nhật lúc: 2024-08-03 17:53:18
Lượt xem: 7,173
Liễu Bình còn đang cẩn thận xin lỗi, hy vọng tôi có thể từ bỏ ý định ly hôn.
Lúc yêu cảm thấy anh ta nhẹ giọng nhỏ nhẹ, dịu dàng săn sóc.
Bây giờ tỉnh táo, chỉ còn lại lòng tràn đầy chán ghét.
Tôi "Chậc" một tiếng, trực tiếp cúp điện thoại.
Suy nghĩ một chút, lại gửi cho anh ta một tin nhắn.
[Đừng liên lạc với tôi nữa, tôi sẽ định kỳ xác nhận với anh, chờ anh đồng ý ly hôn, tôi sẽ tìm anh ký thỏa thuận và làm các thủ tục.]
Sau đó trực tiếp kéo số anh ta vào danh sách đen.
Cả thế giới đều yên tĩnh.
9.
Sau khi liên lạc với mẹ, tôi bảo bà tới giúp tôi chăm sóc Đoàn Đoàn xong tôi liền trở về công ty làm việc.
Mỗi ngày trôi qua vô cùng bận rộn, nhưng vì có Đoàn Đoàn nên tôi không còn cảm thấy mệt mỏi nữa mà cảm thấy rất mãn nguyện.
Liễu Bình lúc mới bắt đầu còn đang vắt hết óc thông qua các phần mềm liên lạc với tôi, sau khi bị tôi lần lượt chặn hết mới yên tĩnh không ít.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua một tháng.
Tôi nghĩ Lưu Tuyết Cần cũng sắp đến lúc rồi, Liễu Bình còn phải chăm sóc chú dì của anh ta, phỏng chừng cả ngày sứt đầu mẻ trán, cho nên dự định qua hai tháng nữa sẽ xác nhận công việc ly hôn với anh ta.
Ai ngờ anh ta lại gây rắc rối trước.
Lúc đi làm, tôi đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ tôi.
"Con nói cho Liễu Bình địa chỉ nhà chúng ta rồi?"
Tối bối rối trước câu hỏi của mẹ, sững sờ lắc đầu mới ý thức được là bà nhìn không thấy.
Tôi cuống quít hỏi:
"Sao vậy mẹ? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Mẹ tôi thở dài, nói ra ngọn nguồn sự việc.
Thì ra hôm nay lúc bà ôm Đoàn Đoàn đi mua thức ăn về nhà, phát hiện Liễu Bình đang ngồi xổm trước cửa nhà với ba người già.
Thấy bà trở về, Liễu Bình vô cùng tự nhiên tiến lên chào hỏi, nói anh ta phải đi công tác một thời gian, ba người già trong nhà không ai chăm sóc, hy vọng tôi có thể giúp đỡ chăm sóc một thời gian.
Anh ta còn nói với mẹ tôi rằng tôi đã đồng ý, sau đó không đợi mẹ tôi trả lời, trực tiếp ném ba người già kia ở lại rồi chạy!
Tôi tức giận đến nửa ngày không nói ra lời.
Mẹ tôi thử thăm dò hỏi tôi:
"Chuyện này con định làm gì bây giờ? Mẹ thấy bà nội của Đoàn Đoàn đã là nỏ mạnh hết đà, sắc mặt xanh trắng không bình thường, cổ họng cũng khàn khàn nói không ra lời, tiếng thở dốc giống như rò gió, mẹ đoán chừng cũng chỉ hai ngày nay thôi.”
Tôi hiểu ý mẹ tôi.
Bà đang nói cho tôi biết, chuyện này không thể quản.
Tôi cũng không hồ đồ, trực tiếp bảo mẹ tôi báo cảnh sát, đưa người về.
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình của tôi mãi không thể bình tĩnh.
Không nghĩ tới Liễu Bình lại vô sỉ như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/me-chong-nang-dau/phan-7.html.]
Anh ta không quan tâm đến mẹ ruột, các cô chú, thậm chí còn gửi họ đến chỗ vợ cũ đang muốn ly hôn, nếu nói không có âm mưu gì thì tôi không tin.
Vì vậy tôi đã lấy điện thoại của mình và đưa anh ta ra khỏi danh sách đen.
Sau đó từ vòng bạn bè của anh ta biết được tình hình gần đây của anh ta.
Anh ta dĩ nhiên thật sự không có nghỉ việc, còn lập cho mình một thiết lập hiếu thuận, mỗi ngày sau khi tan tầm sẽ đăng những ảnh chụp bản thân phơi mình chiếu cố ba người già, kèm cap: nhà có tam bảo, phúc báo ba đời.
Nhưng sắc mặt ba người già uể oải, cả người bẩn thỉu, mà trên bàn cơm trong ảnh chụp, nhiều lần đều là bánh bao dưa muối.
Thấy vậy tôi không nói nên lời.
Đúng lúc này, mẹ tôi phản hồi cho tôi, nói bà đã báo cảnh sát, hiện tại muốn mang theo cảnh sát đến công ty Liễu Bình đưa người qua.
Tôi lập tức gửi địa chỉ qua.
Tôi từng nghĩ có nên tự mình xử lý chuyện này hay không, nhưng trước mắt trên pháp luật, tôi vẫn là vợ của Liễu Bình.
Nếu tôi xuất hiện, ba người già kia phỏng chừng sẽ được phán là đưa tới chỗ tôi chăm sóc, lúc đó thật sự sẽ không thoát khỏi được.
Cho nên tôi không đi, nhưng bởi vì không yên lòng về tình huống bên kia, nên bảo mẹ tôi vẫn mở video, duy trì liên lạc.
Rất nhanh, đoàn người bọn họ đã tới công ty của Liễu Bình.
Sau khi đưa mấy người già vào, cảnh sát đưa ra giấy tờ.
“Công ty các anh có người tên Liễu Bình không? Anh ta bị tình nghi bỏ nuôi, phiền gọi người ra một chút, chúng tôi cần hỏi.”
Lễ tân vây quanh không ít người, nghe vậy trong nháy mắt đều nổ tung.
Ồn ào ầm ĩ, nhưng tôi vẫn nghe được một câu.
"Trách không được mỗi ngày tan tầm anh ta đều không về nhà mà ở văn phòng chơi game, hóa ra là trong nhà có người già không muốn chăm sóc!"
Tôi: ...
Trong nháy mắt tôi hiểu được, vì sao trước khi mẹ anh ta sinh bệnh anh ta gần như không tăng ca, nhưng vừa sinh bệnh liền hầu như mỗi ngày tăng ca, còn đi công tác ngắn ngày, ban đầu tôi tưởng là nghiệp vụ công ty thay đổi, hiện tại xem ra anh ta chính là vì trốn tránh trách nhiệm!
Cả ngày nói mẹ anh ta nuôi lớn anh ta không dễ dàng, phải hiếu thuận thật tốt, cái gọi là hiếu thuận của anh ta là trốn tránh ở bên ngoài?
Đây chính là mẹ ruột của anh ta mà! Quả thực là súc sinh không bằng!
Tôi ở bên này phẫn hận phun trào, bên kia một người đàn ông trung niên đi ra, xem ra hình như là lãnh đạo, đi lên nói với giọng trang trọng.
Sau khi mời người vào phòng họp hiểu rõ tình huống, lại nói với mẹ tôi:
"Bà là mẹ vợ, hai người vốn là người một nhà, bà mang người về chăm sóc vài ngày không được sao.”
Mẹ tôi nheo mắt, lạnh lùng cười.
“Ông là lãnh đạo của nó, thân như một nhà, ông đón người nhà của nó về chăm sóc đi.”
Sắc mặt của người lãnh đạo tối sầm lại, cố kỵ có cảnh sát người, cũng không dám làm cái gì, đè nén tức giận đi ra ngoài gọi điện thoại cho Liễu Bình đang chuẩn bị đi công tác vừa rời khỏi công ty gọi trở về, âm dương quái khí một trận trào phúng.
"Hỏi cậu có thể đi công tác hay không tại sao cậu không nói rõ tình huống trong nhà, ba người già ở nhà không ai chăm sóc cậu lại dám nhận việc này?"
Lãnh đạo nói rằng Liễu Bình sẽ bị đình chỉ chức vụ và yêu cầu giải quyết công việc gia đình trước.
Liễu Bình sắc mặt đại biến, cuống quít cúi đầu khom lưng xin lỗi, nói nhất định lập tức xử lý tốt.
Đối mặt với nguy cơ bị sa thải, anh ta không còn quan tâm đến điều gì khác, ngay tại chỗ gọi điện thoại cho anh chị họ, bảo bọn họ đón hai người già về nhà.
Không ngờ trong lúc chờ đợi người khác, Liễu Bình không coi chừng, chú của anh ta không khống chế được mà xả ngay tại chỗ, khiến cho đầy đất dơ bẩn, dì anh ta không biết lấy bình xịt từ đâu, cho rằng máy tính làm việc là chậu hoa, tưới khắp nơi.