Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu Chiều Kiều Vũ - 9

Cập nhật lúc: 2024-09-27 19:33:24
Lượt xem: 74

Ta quay sang nhìn Triệu di nương, nàng đang e thẹn cúi đầu, thi thoảng lại len lén ngước nhìn Thái tử.

 

Ôi chao, đúng như ta nghĩ!

 

Thái tử dám công khai chống lại Thái hậu, nhất quyết muốn lập một thị thiếp làm Thái tử phi, thật là kịch tính!

 

Đang mải xem trò vui, bỗng nhiên ta thấy trước mặt mình có thêm một đóa mẫu đơn.

 

Ta: "?"

 

Ta nhìn đóa hoa trước mặt, rồi lại ngước nhìn Thái tử đang đứng trước mặt, miếng bánh nghẹn lại nơi cổ họng.

 

Đừng... Chẳng lẽ là ta?

 

"Hoàng tổ mẫu, con chọn nàng ấy."

 

Ta lặng người..

 

Thái tử đúng là một lòng một dạ với Triệu di nương, sợ Thái hậu làm khó nàng, nên mới chọn ta ra làm bia đỡ đạn. Thái tử tên là gì nhỉ, Thận gì đó phải không? Đáng chết, tên Thận khốn kiếp, sao Thương Dịch không g.i.ế.c ngươi đi!

 

Ta nghiến răng nghiến lợi nghĩ thầm, nhưng ngoài miệng vẫn phải thành thật cự tuyệt: "Điện hạ, thiếp không xứng, xin người thu hồi mệnh lệnh."

 

"Không, nàng xứng đáng."

 

Mẹ kiếp, tên Thận đê tiện.

 

Ta tức đến nghiến răng ken két, Thái hậu nhìn ta như muốn ăn tươi nuốt sống, mà ta vẫn phải giả vờ sợ sệt.

 

"Điện hạ đừng trêu thiếp nữa, thiếp chỉ là..."

 

Thái hậu tức điên lên, đập bàn cái rầm, đứng phắt dậy, quát lớn: "Đủ rồi! Người đâu, lôi con tiện tỳ vô liêm sỉ này xuống -"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/yeu-chieu-kieu-vu/9.html.]

"Thái hậu nương nương, không xong rồi, không xong rồi! Bệ hạ... Bệ hạ xảy ra chuyện rồi!"

 

Đồng tử của thái hậu co rút, không thèm liếc nhìn ta lấy một cái, loạng choạng chạy về phía cửa.

 

Thái tử điện hạ cũng vội vàng theo sau. Chỉ còn lại mình ta ngơ ngác.

 

Bệ hạ ở đây chẳng phải là phụ hoàng của Thái tử sao? Ông ấy làm sao vậy?

 

 

Trên bàn trước mặt ta vẫn còn đóa mẫu đơn Thái tử để lại, ta trả nó cho tiểu thái giám đang bưng khay.

 

Hắn ta nhìn ta với ánh mắt nửa như cười nhạo, nửa như chế giễu: "Coi như ngươi biết điều."

 

Ta im lặng cúi đầu.

 

Ta đương nhiên biết điều, chẳng lẽ ta lại đi làm Thái tử phi, làm bia đỡ đạn cho Triệu di nương hay sao?

 

Thật nực cười.

 

Bệ hạ xảy ra chuyện, Thái hậu và Thái tử vội vã rời đi, buổi tuyển thái tử phi cũng lập tức kết thúc.

 

Ta được thả về, một đường nơm nớp lo sợ trở về sân của mình, vội vàng uống cạn một cốc nước lớn.

 

Thật sự quá đáng sợ. Nếu Thái hậu thật sự hạ chỉ xử tử ta, ta sẽ c.h.ế.t không toàn thây. Thái tử sẽ lại chọn một nữ tử khác để làm bia đỡ đạn cho Triệu di nương.

Ta càng lúc càng cảm thấy Phủ Thái tử này thật sự là một nơi hiểm ác, ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi đây.

 

Giờ đây ta không chỉ bị Thái hậu căm ghét, mà còn kéo theo sự thù hận của biết bao thị thiếp khác, đến kẻ ngốc cũng biết ta sẽ không còn ngày lành nữa.

 

Phải chạy ngay thôi!

 

Ta lại đến nơi thường hẹn gặp Thương Dịch để tìm hắn. Nhưng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu cả. Ta bắt đầu hoảng loạn. Gần như ngày nào hắn cũng đến gặp ta, sao hôm nay lại không tìm thấy hắn?

 

Loading...