XIN PHU NHÂN TỰ TRỌNG - Chương 09
Cập nhật lúc: 2024-08-02 12:32:16
Lượt xem: 2,734
Hộ bộ thượng thư Đới đại nhân cũng chạy tới đây, chỉ nghe thấy một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên: “Ai bảo ngươi ra ngoài lắm lời như thế, còn chưa đủ mất mặt xấu hổ hay sao? Chờ đến khi trở về ta sẽ xử lý ngươi một phen, còn bây giờ ngươi còn chờ ta tự mình đuổi ngươi đi sao?”
Đới đại nhân quát di nương một tiếng rồi nở nụ cười bồi tội với ta, nói mấy câu coi chuyện lớn hóa nhỏ, coi án nha môn thành việc nhà.
Mọi người ở tiền triều làm việc, bận rộn đến nỗi cả ngày không ngẩng đầu lên được, ta cũng không muốn làm khó ông ấy: “Hậu viện của Đái đại nhân nhiều người nhiều miệng, sau này cần phải quan tâm hơn.”
“Tất nhiên tất nhiên.” Đới đại nhân đáp ứng rồi nhanh chóng dẫn người đi.
Bùi Tri Hạ vừa mới ý thức được bộ dáng chanh chua của mình bị người ta nhìn thấy, lúc ngồi trong xe ngựa còn hoảng hốt không thôi. “Điện hạ thích nhất là nữ tử ôn nhu hiền thục, sợ rằng hôm nay điện hạ đã chán ghét ta rồi.”
“Nàng có thể bảo vệ ta, ta rất vui.” Ta giơ tay kéo vai Bùi Tri Hạ lại.
“Thật sao?” Bùi Tri Hạ cẩn thận hỏi.
Ta nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi Bùi Tri Hạ, chậm rãi hôn lên: “Ta ăn hết sạch mấy thứ từ ngữ ô uế này, coi như phu nhân chưa từng nói qua.”
“Vậy chàng ăn nhiều một chút, coi như ta dự chi trước.” Bùi Tri Hạ chọc ghẹo lại ta.
“Được.”
Dường như nàng tin ta không có tâm tư nạp thiếp nên dạo gần đây, Bùi Tri Hạ yên tĩnh không ít.
Hoặc có lẽ là vào mùa hè, thời tiết quá nóng khiến nàng thật sự không có tâm tình nghĩ đến chuyện gì khác.
“Ngày mai là sinh thần tổ mẫu, thần thiếp phải về nhà một chuyến.” Bùi Tri Hạ thông báo trước một tiếng với ta.
8.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xin-phu-nhan-tu-trong/chuong-09.html.]
Sinh mẫu của Bùi Tri Hạ mất sớm, thuở nhỏ đã được nuôi dưỡng ở viện của Bùi lão thái thái, đương nhiên sẽ thân cận với tổ mẫu hơn một ít.
Ngày mai ta không có việc gì làm, vì thế ta đề nghị hai người chúng ta cùng nhau hồi phủ chúc thọ.
Bùi Tri Hạ nghe xong rất vui mừng, lập tức phân phó Tiểu Hà đi lấy xiêm y đã đặt làm cho ta từ tháng trước.
Ta nói: “Không cần phiền phức như vậy.”
“Tứ muội muội có phu quân ở rể là đệ nhất mỹ nam kinh thành, ngày mai tiểu tướng công không thể bị người ta so sánh được.” Tiếng lòng Bùi Tri Hạ nói y như thế.
Ta nghe xong mà dở khóc dở cười, hình như nữ quyến Bùi gia đều có chấp niệm rất lớn với tướng mạo của vị hôn phu nhỉ.
Ngày hôm sau ta không cần vào triều, vốn định ngủ bù thì lại Bùi Tri Hạ kéo lên rửa mặt, chải đầu, trang điểm khiến ta có loại ảo giác ta sắp vào cung tuyển tú.
“Trông ổn một chút là được rồi, ta đã là lang quân rồi, sao còn phải ăn mặc lộng lẫy hoa hòe làm gì!” Ta cảm giác mỗi một sợi tóc của ta đều bị Bùi Tri Hạ giày vò một lần mới chịu buông tha.
“Nam vị duyệt kỷ giả dung (*), điện hạ nhẫn nhịn vì thiếp thân một chút đi.”
(*) Nam vị duyệt kỷ giả dung: nam nhân vì người mình yêu mà tô điểm nhan sắc.
Bùi Tri Hạ ngụy biện hết lần này đến lần khác.
Thấy ta có chút không kiên nhẫn, Bùi Tri Hạ lại dùng mỹ nhân kế nâng mặt ta lên vừa hôn vừa mổ, còn hứa hẹn tối nay sẽ cho ta chơi chút đồ mới mẻ.
Còn dám nói những lời hoang đường này nữa… Một lời đã định!
Bởi vì ra cửa chậm trễ nên hai người chúng ta là người cuối cùng đến nơi.
“Tri Hạ tới rồi, con mau tới đây cho tổ mẫu xem.” Bùi mẫu mừng rỡ tiến lên.