XIN PHU NHÂN TỰ TRỌNG - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-08-02 12:31:33
Lượt xem: 2,798
Lý ma ma cũng được coi là lão nhân ở bên cạnh ta đã lâu, từ trước đến nay vẫn làm việc rất thỏa đáng, mà mấu chốt lần này lại xuất phát từ người Bùi Tri Hạ.
“Ma ma không cần làm như thế, ta chỉ dặn dò mấy chuyện thường ngày mà thôi.” Ta đưa tay ý bảo Lý ma ma đứng lên nói chuyện.
Lý ma ma suy nghĩ một lát: “Cung Vương phi là đường tỷ của phu nhân, gần đây Cung Vương có xu thế sủng thiếp diệt thê, có lẽ nương nương đã nghe được chút gì đó.”
Dựa theo quy củ trong cung, Lý ma ma kiên trì gọi Hoàng tử phi là nương nương mà không giống như đám hạ nhân khác gọi nàng là phu nhân.
Thế gia đại tộc đều là tam thê tứ thiếp, việc này không có gì đáng ngạc nhiên cả.
“Nương nương từng dò hỏi xem điện hạ có ý nạp thiếp hay không, lão nô nói hiện giờ vị trí trắc phi còn trống, vẫn còn xem ý tứ của điện hạ.” Lý ma ma kể nguyên văn lại cho ta nghe.
Ta bật cười: “Với điều kiện này, ta muốn thành hôn với ai đều phải dựa vào mẫu hậu làm chủ, nào có ai để ý tới vị trí trắc phi của một hoàng tử mắt mù, thất thế được chứ.”
Lý ma ma nói: “Điện hạ, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.”
“Trong mắt nàng ấy, rốt cuộc ta trông như thế nào?” Ta đột nhiên tò mò.
7.
Lý ma ma thừa nước đục thả câu: “Vậy trong mắt điện hạ, nương nương có bộ dáng gì?”
Ở trong mắt người khác, Bùi Tri Hạ được coi là người có tướng mạo xinh đẹp nhưng không tính là đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương.
Lúc nửa đêm ta đã từng dùng bàn tay mình tỉ mỉ sờ hình dáng khuôn mặt nàng nhưng vẫn rất khó miêu tả ra bộ dáng của nàng trong đầu. Lúc đó, trong lòng ta sẽ nảy sinh cảm giác tự ti, phẫn nộ và bất lực cùng cực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xin-phu-nhan-tu-trong/chuong-08.html.]
“Ta không biết.” Ta trả lời như thế.
Lý ma ma cảm nhận được tâm tình suy sụp của ta, bà ấy nói: “Điện hạ, bởi vì người không nhìn thấy nên người càng thấy rõ ràng hơn.”
Lòng người khó dò, khó tìm chân ái.
“Điện hạ, không hay rồi! Đánh, đánh nhau rồi!” Phúc Quý lảo đảo vọt vào bẩm báo.
Phúc Quý vội vàng đến độ nói không rõ thành tiếng nhưng tiếng lòng của hắn lại cực kỳ rõ ràng: “Phu nhân đánh di nương Đới gia hai quyền đến nỗi hai mắt bầm tím cả đi, ai ngờ người kia cũng biết võ. Hiện hai người bọn họ đang đánh nhau trên phố.”
Ta vội vàng phân phó: “Còn không mau chuẩn bị xe!”
Lúc ta đến nơi, Bùi Tri Hạ đang mắng chửi người rất hăng say, không giống nàng ngày thường chỉ dám mắng trộm trong lòng, tiếng mắng chửi tựa như chim hoàng oanh, rõ ràng từng chữ.
“Cũng chỉ là loại kỹ nữ dựa vào chút son phấn sắc đẹp, nô tài hạ tam đẳng nhà ta còn cao quý hơn ngươi chút ít đấy. Thế mà ngươi dám giở trò trước mặt cô nãi nãi, có giữ cái lưỡi này lại cũng vô dụng thôi, xem ta xử lý ngươi thế nào!”
Ta tiến lên khuyên nhủ: “Sao phu nhân lại tức giận như vậy?”
Bùi Tri Hạ thấy ta đến liền không lên tiếng nữa nhưng trong lòng vẫn còn tức giận: “Tiện nhân dám nói xấu tiểu tướng công của ta, ta đánh c.h.ế.t ngươi đã là nhẹ lắm rồi!”
Ta cũng có thể đoán ra được tiền căn hậu quả, phỏng chừng có ai nói xấu gì đó sau lưng. Mà ta vốn đã quen với những lời vô liêm sỉ này rồi.
“Ta muốn báo quan!” Bùi Tri Hạ kiên quyết.
Vị di nương Đới gia kia cũng không phải đèn cạn dầu: “Rõ ràng là ngươi động thủ trước, ngươi đánh người mà còn đòi công lý sao?”
“Ta muốn cáo trạng ngươi dám sỉ nhục hoàng tự!” Bùi Tri Hạ vừa nói ra những lời này đã khiến nàng ta sợ hãi.