Ước nguyện của con gái tôi - 3
Cập nhật lúc: 2024-05-29 19:09:36
Lượt xem: 3,480
3
Đêm xuống, con gái tôi ngoan ngoãn rửa mặt rồi trở về căn phòng nhỏ.
Tôi nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được.
Mọi chuyện xảy ra hôm nay đều khiến tôi dựng tóc gáy.
Tiếng lòng con gái, trang phục dự tiệc sinh nhật của Tiêu Trần, những ánh mắt khác thường của đồng nghiệp Tưởng Minh. Tất cả đều như đang muốn nói cho tôi một sự thật…..
Chồng tôi đang ngoại tình!.
Nếu đúng là như vậy, tôi không thể đánh rắn động cỏ.
Điều duy nhất tôi có thể làm bây giờ là thu thập đủ bằng chứng.
Chỉ có như vậy mới đảm bảo được lúc ly hôn tôi giành được nhiều quyền lợi nhất.
Về phần giành quyền nuôi con gái...
Tôi không dám nghĩ nếu mất đi con bé tôi sẽ đau khổ đến chừng nào.
Hi vọng duy nhất của tôi đó chính là tận dụng khoảng thời gian này gắn kết mối quan hệ của hai mẹ con.
Dù sao con gái cũng đã mười tuổi, nó có thể tự quyết định đi theo ai..
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Nghĩ đến những thứ này, tôi đau đớn ngồi dậy khỏi giường.
Tưởng Minh giật mình bởi hành động của tôi, dang tay muốn ôm tôi vào lòng.
"Em làm sao thế vợ? Mơ thấy ác mộng hả?"
Tôi đẩy tay anh ta ra và rời giường.
"Không có gì, ngủ không được mà thôi."
Tưởng Minh không nói gì thêm, xoay người nhặt chiếc điện thoại rơi trên mặt đất.
Sáng sớm hôm sau, con gái tôi vui vẻ theo bố nó rời khỏi nhà.
Trước khi đi, con bé còn không quên phàn nàn bữa sáng tôi chuẩn bị không ngon chút nào!
[ Đã quá rồi! Hôm nay mình có thể chơi với chị Tiêu Trần cả ngày luôn. Không những thế còn có thể ăn bánh crepe trứng gần nhà chị ấy nữa chứ!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/uoc-nguyen-cua-con-gai-toi/3.html.]
Nhìn con gái nhảy tới nhảy lui, cuối cùng tôi quyết định buông xuôi.
Nó không làm bài tập thì ảnh hưởng gì tới tôi?
Dù sao người thầy giáo phê bình cũng không phải là tôi.
Con bé cũng nên hiểu được sự hiểm ác của xã hội rồi.
Sau khi tiễn hai bố con đi, tôi liên lạc với bạn học cấp 3 của mình - Hoàng Na.
Công việc của cô ấy là thám tử tư.
Tôi yêu cầu rất đơn giản.
Thông tin của Tiêu Trần và bằng chứng hai người kia vượt quá giới hạn.
Tôi đưa cho Hoàng Na 2 vạn tiền đặt cọc rồi mua của cô ấy một số camera mini lắp khắp nơi ở trong nhà.
Đương nhiên Tưởng Minh sẽ xoá camera hành trình đi rồi nên tôi còn cố ý đặt mua một bộ màn hình phân giải cao và máy nghe lén lắp vào xe anh ta.
Sau khi bố trí xong, tôi gọi điện cho Tưởng Minh.
"Chồng nhớ tan làm mời Tiêu Trần đến nhà mình ăn cơm nha! Cơm nước em chuẩn bị xong hết rồi! Nhưng mà em lại không thể ăn cùng cả nhà được. Bố mẹ lâu rồi không gặp em nên muốn em ở lại chơi vài ngày."
Tưởng Minh không nghi ngờ gì, rất nhanh đã đồng ý.
Tôi nói muốn dặn dò con gái vài câu, con bé mới miễn cưỡng nhận điện thoại.
"Niếp Niếp, ở cùng bố có vui không con?"
"Mẹ ơi vui lắm, từ giờ con sẽ ở đây học bài với bố sao mẹ?"
"Không được đâu, hôm nay là tình huống đặc biệt nên mới thế. Nếu con suốt ngày ở chỗ làm của bố thì làm sao bố tập trung làm việc được."
Con gái không nói một lời nào nhưng trong lòng điên cuồng phàn nàn.
[ Mẹ đáng ghét thật chứ, mình nói muốn ở với bố, mẹ nghe không hiểu à?]
[ Hôm nay chị Tiêu Trần mới cho mình socola, mình sẽ không nói cho mẹ đâu. Mắc công bà ấy lại chửi mình!]
[Chị Tiêu Trần khi nào mới được đến nhà mình chứ, mình muốn sống chung với chị ấy!]
[Bố nói chị Tiêu Trần đang mang thai, vậy là mình có em trai hả ta?]
[Chị ấy mà làm mẹ mình thì tốt rồi, hiền hậu vậy mà! Ai như mẹ đâu, giống con cọp cái á!]