Ước nguyện của con gái tôi - 2
Cập nhật lúc: 2024-05-29 19:09:13
Lượt xem: 2,557
2
Tiệc sinh nhật vừa kết thúc, lần đầu tiên Tưởng Minh cùng tôi đi về.
Trên thực tế, trong hai năm qua số ngày anh ta trở về nhà ngày càng ít đi.
Hai chúng tôi dường như đã sinh hoạt tách biệt từ lâu.
Mỗi lần tôi yêu cầu chung giường, Tưởng Minh đều sẽ dùng cùng một lý do để từ chối.
"Vợ à, không phải anh không muốn về nhà nhưng công việc ở công ty quá nhiều. Nếu về khuya thì anh sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của hai mẹ con.”
Lúc đầu tôi còn đắm chìm trong viên đạn bọc đường của anh ta.
Bây giờ nghĩ kĩ lại, trong lòng Tưởng Minh mà có cái nhà này thì đã trở về rồi.
Vừa hay lúc đó con gái tôi mới vào lớp một, mỗi ngày tôi đều giúp con bé tập đánh vần để quen với việc học tập.
Toàn bộ trái tim tôi gần như hướng về phía con gái nên không bận tâm lắm.
Khi đang dừng đèn đỏ trên đường, Tưởng Minh nhận được tin nhắn thoại Wechat.
"Anh Tưởng, tám giờ sáng mai có cuộc họp, nhớ đừng đến trễ đó nha!"
Giọng nói ngọt như mía lùi làm tôi nổi cả da gà.
Tôi chưa kịp hỏi thì Tưởng Minh đã bắt đầu giải thích.
"Vợ à em đừng hiểu nhầm, tính tình Tiêu Trần có chút trẻ con, chứ không có ý gì đâu."
"Tiêu Trần gia nhập công ty lúc nào, sao em chưa từng nghe anh nhắc đến!"
"Cô ấy mới vào được vài tháng thôi! Một con nhóc mới tốt nghiệp, cái gì cũng không biết ấy mà.”
Tưởng Minh có lẽ không nhận ra rằng khi nhắc đến Tiêu Trần, trên mặt anh ta luôn tràn ngập nụ cười.
"Có đúng không?"
Tôi quay đầu nhìn con gái đang mở quà ở ghế sau rồi lại hỏi.
"Niếp Niếp, con từng gặp chị Tiêu Trần rồi sao? mẹ thấy quan hệ hai người có vẻ rất tốt.”
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Con bé vuốt ve bộ lông của con thỏ nhồi bông rồi ranh mãnh nháy mắt với gương chiếu hậu.
"Đây là lần đầu tiên con gặp chị ấy đó mẹ, con thấy chị Tiêu Trần rất xinh đẹp nên cực thích luôn!”
Thế nhưng tiếng lòng của con thì không phải vậy đâu.
[Hừ, mẹ đang tính bẫy mình đây mà, mình không có ngốc vậy đâu. Chị Tiêu Trần chính là bạn tốt của con đó! Bố nói là phải giữ bí mật không thì mẹ sẽ tức giận hỏi quá trời luôn.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/uoc-nguyen-cua-con-gai-toi/2.html.]
Tôi rời mắt khỏi khuôn mặt của con gái tôi.
Nụ cười của con bé khiến tôi cảm thấy thật kinh khủng. Nó học cách nói dối từ khi nào vậy?
Tôi cẩn thận nhớ lại những chi tiết nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày.
Có thể từ đó sẽ tìm ra được nguyên nhân khiến con gái tôi thay đổi.
Đặc biệt là tháng trước, Tưởng Minh đã mua một chiếc đồng hồ thông minh có thể gọi điện được cho con bé.
Con gái từ đó thường xuyên lén lút tôi gọi điện cho bố nó nói chuyện.
Có khi nào bề ngoài là gọi cho Tưởng Minh nhưng thực chất là để nói chuyện với Tiêu Trần không?
Tôi nhất định phải tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện..
Dù là Tưởng Minh hay Tiêu Trần, tôi sẽ không bỏ qua cho ai cả.
Về đến nhà, tôi bắt đầu kèm con gái làm bài tập như thường lệ.
Con bé ngồi ngay ngắn nhưng trong lòng liên tục phàn nàn.
[ Tại sao mẹ lại đối xử với mình như vậy. Hôm nay là sinh nhật mình mà còn bắt mình học bài nữa chứ, đồ đáng ghét! Mỗi lần thi mình đều được hơn 90 điểm mà mẹ vẫn chưa vừa lòng hả trời!]
Tôi thừa nhận, kể từ khi con gái lên lớp 3, tôi ngày càng nghiêm khắc với nó vì sợ thành tích của con bé rớt xuống.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến con gái không thích tôi.
Nghĩ tới đây, tôi giao hết bài tập của con bé cho Tưởng Minh.
"Tưởng Minh, Niếp Niếp đang học lớp 3, về sau bài tập của con đều do anh dạy làm nhé. Em tin là Niếp Niếp cũng thích bố kèm cho mà nhỉ?”
Quả nhiên, con gái tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng: "Tuyệt cú mèo! Con thích bố dạy con làm bài tập về nhà lắm luôn.”
Nhưng Tưởng Minh lại rơi vào thế khó.
"Em nhìn xem công việc của anh bận rộn thế này. Có khi đến tối mới về nhà, chỉ sợ không kịp kèm Niếp Niếp học.”
Tôi sớm đã đoán được cái cớ của anh ta rồi.
"Em biết chồng em là người bận rộn, nhưng Niếp Niếp đã học lớp 3 rồi, cũng cần bố bầu bạn chứ! Không những thế hai năm học vừa rồi của con đều là em dạy. Nếu em tiếp tục thêm mấy năm nữa có khi nào Niếp Niếp ghét em luôn không! Anh thấy bận quá thì chúng ta có thể dùng tiền thuê Tiêu Trần làm gia sư cho con bé mà?"
Con gái tôi thậm chí còn vui vẻ hơn sau khi nghe điều này.
"Bố ơi bố ơi, để chị Tiêu Trần làm gia sư của con đi, cầu xin bố luôn á!"
Rơi vào đường cùng, Tưởng Minh đành phải đồng ý, anh ta nói ngày mai sẽ đến hỏi ý kiến của Tiêu Trần.
Nhưng tôi sẽ không để cho Tưởng Minh có cơ hội từ chối nên chốt hạ luôn.
"Tưởng Minh, ngày mai em muốn về nhà bố mẹ một chuyến. Anh dẫn Niếp Niếp đến công ty đi. Buổi tối có gì mời Tiêu Trần qua ăn cơm luôn, em bàn chuyện học hành của con cho dễ.”