Tuyết Gặp Bồ Đề - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-01 16:51:03
Lượt xem: 2,592
Ngày cuối cùng.
Người trong cung đến, tổ phụ bị triệu vào cung.
Trước khi đi, ông nhìn ta thật sâu, nhưng lại không nói gì.
Bốn canh giờ trôi qua, ông vẫn chưa trở về.
Giống hệt như kiếp trước.
Ta cầu xăm bói toán, vẫn là quẻ c h ế t, vẫn là hạ hạ xăm.
Ông trời muốn diệt ta.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Bầu trời trở nên u ám, mây đen cuồn cuộn, cả kinh thành như chìm trong áp lực nặng nề.
Ta đứng trong Phật đường, không quỳ lạy, chỉ muốn cười.
Kiếp này ta được sống lại một lần nữa, tốn hết tâm cơ.
Kẻ tiểu nhân trong quân đã sớm bị bắt giữ g i ế t c h ế t.
Chứng cứ vu oan tổ phụ tội thông đồng với địch bán nước cũng đã bị thiêu hủy sạch sẽ.
Thế nhưng vẫn không thể chống lại sự sắp đặt của số phận.
Cùng một ngày với kiếp trước, thậm chí là cùng một thời tiết, cùng một thời điểm, cùng một vị công công.
Tuyên đọc cùng một đạo thánh chỉ, muốn tổ phụ nhanh chóng vào cung, không được chậm trễ.
Ta không vùng vẫy nữa, sửa soạn chỉnh tề, đi tìm tổ phụ tổ mẫu.
Giấu độc dược trong kẽ tay, giấu d.a.o găm trong ống tay áo.
Nếu ta đã làm hết sức mình, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự sắp đặt của số phận, vậy thì ta phải c h ế t trước khi bị sỉ nhục, dùng mạng sống của mình, để phản kháng lại một lần.
Tổ mẫu lại nắm lấy tay ta, muốn ta thay y phục vải thô.
Bà đẩy ta lên xe lừa, nghiêm túc nói với ta: "Ở Tây Nam có nhà tổ, phía bắc nhà tổ có một cây cổ thụ, dưới gốc cây có chôn một hòm vàng. Con hãy đi tìm một người họ Quản, ông ấy là con trai của nhũ mẫu, ông ấy sẽ bảo vệ con, cho con một cuộc sống bình yên."
Ta lắc đầu nguầy nguậy: "Không, con không đi."
Tổ mẫu đẩy ta ra: "Nhược Từ, đừng có ngốc nữa, con nhất định phải đi."
Trong lúc giằng co, d.a.o găm từ trong tay áo ta rơi xuống.
Tổ mẫu sững người, cúi người nhặt d.a.o găm lên, như là trong nháy mắt đã hiểu ra chuyện gì, nước mắt giàn giụa.
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, gằn từng chữ.
"Tổ mẫu, Phủ Trung Dũng Hầu chúng ta đều là người chính trực, cháu gái không muốn làm kẻ đào ngũ. Nếu như số mệnh không thể thay đổi, vậy thì con muốn cùng nó quyết chiến đến cùng!"
22
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tuyet-gap-bo-de/chuong-13.html.]
Giờ Dậu khắc một khắc, mây đen giăng kín.
Tổ phụ vẫn chưa trở về.
Công công trong cung đến, tuyên đọc thánh chỉ.
Muốn ta và tổ mẫu vào cung, nếu không cấm quân bên ngoài phủ Trung Dũng Hầu, sẽ lập tức phóng hỏa thiêu rụi phủ đệ.
Tên công công cười nhạt: "Mời hai vị."
Ta tiến lên một bước, không thèm để ý đến hắn ta, mà đưa tay kéo một tiểu hoàng môn ra ——
Giật mũ, rút trâm cài tóc.
Nàng ta nhất thời hoảng hốt, rõ ràng chính là Cửu công chúa!
Cả hội trường xôn xao.
Cửu công chúa theo bản năng muốn phản kháng, lại bị ta đẩy ngã xuống đất.
Rồi ta hung hăng dẫm lên người nàng ta, khiến nàng ta không thể động đậy.
Lũ công công xôn xao, định xông lên ngăn cản.
Hộ vệ nhà ta chắn trước mặt ta thành một hàng, như bức tường đồng vách sắt, không thể xâm phạm.
Tên công công dẫn đầu khẩn trương nhìn Cửu công chúa, rồi lạnh lùng hỏi ta: "Tống cô nương, ngươi đây là muốn làm gì? Người trong cung, há là người ngươi có thể sỉ nhục sao?"
Ta lại càng dùng sức giẫm lên n.g.ự.c nàng ta, chậm rãi nói: "Hôm nay ta muốn sỉ nhục đấy, thì sao?"
Cửu công chúa nằm dưới chân ta gào lên giận dữ: "Tống Nhược Từ, ta sẽ băm vằm ngươi ra thành trăm mảnh!"
Ta cúi đầu xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt độc ác giống hệt kiếp trước, cuối cùng cũng nở nụ cười.
"Cửu công chúa, ta chờ ngươi đến băm vằm ta."
Một tên công công ở góc tường thấy tình hình không ổn, định lẻn ra ngoài báo tin cho cấm quân.
Tổ mẫu nháy mắt ra hiệu, hộ vệ lập tức đá văng hắn ta xuống đất, bắt sống ngay tại chỗ!
Lão công công tức giận quát: "Các ngươi muốn tạo phản sao!"
Tổ mẫu chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nói: "Minh chủ bất minh, tạo phản thì đã sao?"
Ta cũng nói: "Trương công công, vào cuối đông năm ngoái, bên cạnh Du phi, chúng ta đã gặp nhau một lần, ông không nhớ sao?"
Ánh mắt lão công công lóe lên, vẫn giả vờ mạnh miệng: "Du phi nào? Ta phụng mệnh Hoàng thượng, các ngươi kháng chỉ, hãy chờ Hoàng thượng trách tội đi!"
Vừa nói, hắn ta vừa định kéo Cửu công chúa lên.
Muốn chạy?
Nằm mơ!