Trưởng Công Chúa - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:27:42
Lượt xem: 3,818
Một là chẳng ưa thích chút nào.
Hai là Lý Dần quả thực lòng dạ sắt đá.
Hắn dùng loại độc dược mạnh nhất, liều lượng lại nhiều.
Ngay cả Lục Tranh cũng bó tay.
Lý Dần gượng cười, "Hoàng hậu đừng nghĩ linh tinh nữa, rồi nàng sẽ có hoàng tử thôi."
Ta lắc đầu, "Sẽ chẳng có đâu. Thuốc bệ hạ ban, thần thiếp đã tặng lại cho Hiền phi rồi."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Nét mặt Lý Dần rõ ràng tối sầm lại, nhưng ta lại khẽ nhếch môi, thản nhiên đáp: "Hiền phi vì muốn Hoàng thượng có thêm long tự nên ngày nào cũng uống thuốc đó."
Lý Dần im lặng.
Hắn sa sầm nét mặt, quát lớn: "Người đâu!"
Không ai đáp lại.
Bởi vì cha và các huynh trưởng của ta đã về kinh.
Tất cả những kẻ thân cận bên cạnh Lý Dần đều đã bị người của nhà ta khống chế.
Ta thong thả ngồi xuống, thản nhiên nói: "Biết được những viên thuốc mà Hoàng thượng khổ công điều chế cuối cùng đều vào bụng Hiền phi mà Hoàng thượng sủng ái, không biết Hoàng thượng có còn vui không?"
Lý Dần giận dữ nhìn ta: "Tống Du, ngươi biết từ khi nào?"
Dường như hắn chợt nghĩ ra điều gì đó, "Ngươi hạ độc trẫm?"
"Phải."
Ta cười khẩy, "Hoàng thượng còn chưa biết sao? Lục thần y là muội muội của thần thiếp đó."
Ta lại chỉ vào bụng mình: "Chúng ta là vợ chồng, có qua có lại là lẽ thường tình."
Lý Dần hiểu ý ta.
Mặt hắn tái mét, các cơ mặt giật giật, nhưng lại không thể làm gì ta. "Ngươi làm vậy, chẳng lẽ không sợ trẫm tru di cửu tộc nhà ngươi sao?"
Câu nói của Lý Dần khiến ta bật cười. "Lý Dần, thì ra cũng có lúc ngươi ngây thơ đến vậy."
Ta bình thản nhìn hắn: "Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sẽ không chuẩn bị chút nào sao?"
Toàn bộ thị vệ trong cung đều đã được ta thay thế bằng quân lính Tống gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truong-cong-chua/chuong-13.html.]
Phải, ta sẽ cùng cha và huynh trưởng dấy binh tạo phản.
Đây là lối thoát duy nhất cho nhà họ Tống ta.
Ta cũng từng nghĩ đến việc g.i.ế.c Lý Dần, tự mình lên làm Thái hậu, buông rèm nhiếp chính.
Nhưng nếu đến cả Lý Dần còn e dè nhà họ Tống, thì tân đế chẳng lẽ lại không?
Nếu đã vậy thì chi bằng để giang sơn này đổi sang họ Tống.
Sau bài học từ Lý Dần, ta hiểu rằng vận mệnh nên do chính mình nắm giữ thì hơn.
Ta không muốn đặt hy vọng vào bất kỳ ai, cho dù các con trai của Lý Dần đều còn nhỏ.
Lý Dần lâm bệnh nặng, không thể nói được nữa.
Bởi vì ta đã sai người cắt lưỡi hắn.
Ta giả mạo chữ viết của hắn, viết chiếu thư truyền ngôi.
Chỉ là ngôi báu này không truyền cho các hoàng tử của hắn.
Mà truyền cho cha ta.
Đương nhiên sẽ có các đại thần phản đối.
Nhưng con gái, thậm chí cả cháu ngoại của họ đều nằm trong tay ta.
Ở nơi Lý Dần không hay biết, ta đã sớm lợi dụng khả năng "tiên tri" của Hạ Trúc để âm thầm chiêu mộ các phi tần trong hậu cung.
Bao năm qua, tất cả những việc làm mờ ám của Lý Dần đều được ta cho huynh trưởng của Hứa Thường Tại bí mật lan truyền trong dân gian.
Đối với dân chúng, ai làm hoàng đế cũng chẳng quan trọng.
Ai có thể mang lại cho họ cơm no áo ấm thì họ sẽ ủng hộ người đó.
Còn tiếng xấu sau này ư, ai mà thèm quan tâm?
Cứ tận hưởng khi còn sống là đủ rồi.
Chuyện sau khi chết, dù sao ta cũng chẳng nghe chẳng thấy được.
Mãi cho đến khi phụ hoàng lên ngôi, ta mới cảm thấy có chút chân thực.
Hóa ra việc thay đổi triều đại cũng không khó như ta tưởng.