Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại Ta Biến Thành Ác Nữ - Chương 1. Quay về

Cập nhật lúc: 2024-10-13 00:40:35
Lượt xem: 98

1.

Đùng!

Đoàng!

Trời mưa ngày càng nặng hạt, từng giọt mưa rơi xuống đất b.ắ.n lớp bùn lầy tung toé. Trong rừng rậm từng đợt sấm chớp loé lên phản chiếu từng đợt đao kiếm giao phong.

Hơn mười người mặc hắc y, mang khăn che mặt toàn thân mang sát khí đang đứng vây thành một vòng tròn.

"Mình Châu công chúa, từ bỏ đi! Ngươi hôm nay không ra khỏi đây được đâu"

Chính giữa vòng tròn là một nữ tử một thân váy lụa tím một tay cầm kiếm quỳ trên đất, chỉ thấy trên người nàng có không ít hơn mười vết thương. Từng dòng m.á.u đỏ sẫm theo nước mưa chảy xuống đất tạo thành từng vũng nước đỏ sậm.

"Hahahaha"

"Chỉ vì g.i.ế.c mấy nữ tử chân yếu tay mềm như chúng ta mà lại phái Thập điện Diêm Vương tới. Mấy lão già đó đúng là bỏ được!" - Nữ tử ngửa mặt cười lớn lộ ra dung nhan tuyệt thế dù cho bản thân đang chật vật cũng không ngăn được sự cao quý của nàng.

"Nhưng mà ta là Minh Châu công chúa!"

"Là công chúa cao quý nhất Lương Quốc, là phượng tử long tôn!"

"Chỉ dựa vào các ngươi mà muốn lấy mạng ta. Các ngươi xứng sao!!! "Xứng sao?"

"Mạng của ta, chỉ do ta định."

Soẹt

Dòng m.á.u ấm nóng theo từng hạt mưa trôi đi để lại sự lạnh lẽo khôn kể. Đám người áo đen lúc nãy đã rời đi tự bao giờ, chỉ còn lại la liệt những t.h.i t.h.ể thiếu nữ nằm trên mặt đất. Như những đoá hoa xinh đẹp trên mặt đất bị mưa to làm dập nát rồi lại bị bùn lầy nhuốm bẩn khiến người nhìn mà lòng thương tiếc.

______________

Thời gian không biết trôi qua bao lâu, ta không nhớ gì cũng chẳng cảm giác được gì chỉ là cứ trôi dạt lơ lửng theo bản năng. Ta đi qua rất nhiều nơi, thấy rất nhiều chuyện nhưng ta không khơi dậy nổi chút cảm xúc gì cho đến khi ta thấy ả.

Trên đường phố, người dân đứng chen đầy hai bên đường ai nấy cũng háo hức nhìn về đoàn xe ngựa đang đi đến.

Trên xe ngựa có một nữ nhân váy lụa đỏ tươi bó sát ngồi bên cạnh là một nam nhân mặc triều phục màu tím. Hai người thân mật trò chuyện không hề để tâm đến ánh mắt của dân chúng xung quanh.

Không biết tại sao khi nhìn thấy hai người kia ta vô thức bám theo họ. Đông đi xuân đến, ta đã ở phủ của họ được ba năm rồi. Cũng chứng kiến ba năm qua họ tình cảm nồng hậu mà kết thành vợ chồng, yêu thương thông cảm lẫn nhau. Ngay khi ta cảm thấy nhàm chán vở kịch này muốn dời đi thì ta bất ngờ bắt gặp nàng lén lút gặp mặt một gã nam nhân thần bí.

"Ngươi rốt cuộc muốn cái gì!"

"Ta muốn cái gì chẳng lẽ ngươi không biết sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-sinh-tro-lai-ta-bien-thanh-ac-nu/chuong-1-quay-ve.html.]

Monghyyyy
Cảm ơn bạn đã ủng hộ ♥️

" Đừng giả vờ nữa Triệu Tình, nếu ngươi không muốn chuyện ngươi phản bội tỷ muội, vì nam nhân của mình mà tiết lộ kế hoạch của Minh Châu công chúa thì người cũng sẽ không..."

"CÂM MIỆNG!"

"Làm sao? Dám làm không dám nhận!"

"Triệu Tình, Ngươi là đồ t.i.ệ.n nữ. Năm đó là ngươi vì nam nhân mà phản bội tỷ muội bao năm sau đó còn dám xoay người tố cáo chuyện này với Đương Kim bệ hạ"

"Tiện nhân! Bao năm qua ngươi hưởng hết vinh hoa phú quý còn mấy gia tộc chúng ta lại chịu đủ chèn ép của bệ hạ. Nếu ngươi còn không làm ra hành động khiến chúng ta hài lòng, hừ...

Ta ôm đầu nghe cuộc đối thoại của hai người, từng cái tên một lướt qua trong đầu ta lại loé lên những ký ức vụn vặt. Những ký ức xa xăm chỉ là vụt qua cũng mang lại cho ta sự đau đớn như muốn nứt ra. Sau đó hai người họ nói gì ta cũng không còn nghe được nữa. Cùng với nỗi đau đớn đó là nỗi hận bùng lên như muốn thiêu đốt linh hồn ta.

'Mười năm!'

'Đó là mười năm tâm huyết, thận trọn từng bước của chúng ta!'

'Linh Sương a Linh Sương. Ngươi có thấy không?'

'Triệu Tình cùng gã nam nhân kia tính là thứ gì?'

'Vậy mà bọn chúng dám lấy mười năm xương m.á.u của biết bao nữ tử mà làm bàn đạp để thăng quan tiến chức!'

'Sao chúng dám! Sao chúng dám!!!'

'Ta không cam tâm!'

'Ta thật sự không cam tâm!'

Aaaaaaa

Linh hồn dường như bị một ngọn lửa màu đen bao trùm, từng đợt nóng rát gần thiêu cháy linh hồn cùng lí trí của ta. Đau đớn sâu trong linh hồn gần như khiến ta điên loạn

Đau quá

Đau quá!

Tại sao chúng ta phải chịu đựng những thứ này chứ?

Ta không cam tâm. Ông trời ơi, hãy mở mắt ra nhìn đi. Sai rồi! Tất cả sai hết rồi. Không nên như vậy! Không nên là như vậy.

Ta, Tiêu Thanh Loan nguyện mãi không vào luân hồi bị đày vào địa ngục chịu đủ mọi cực hình chỉ mong ông trời thương sót cho ta một cơ hội, thay, đổi, tất, cả.

Ầm, Ầm, Ầm

Ngay khi ta vừa nói xong thì trên trời giáng xuống từng đợt sấm sét đánh thẳng vào thân thể ta. Cảm giác linh hồn bị đánh nát khiến ta không thể chịu được mà ngất đi.

Loading...