Trả Giá - Phần 2
Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:13:16
Lượt xem: 69
Không cần nói tôi cũng biết, mẹ chồng là cái đồ keo kiệt, không cho Uyển Uyển dùng máy giặt. Lòng tôi bừng lên một ngọn lửa giận, một chân đem thùng nước đá văng ra, bên trong văng ra một đống quần áo, tôi nhìn thấy là quần áo của bé trai.
“Đây là của ai?” Tôi bế Uyển Uyển lên hỏi, chân lại dẫm lên đống quần áo kia.
“Là của em trai, mẹ đừng dẫm lên, bà nội sẽ mắng con” Uyển Uyển sợ hãi nói.
Tôi nheo mắt lại, em trai?
“Con có mẹ kế?” Tôi suy đoán.
Uyển Uyển ảm đạm gật đầu, cuối cùng cũng chịu ôm lấy cổ tôi.
Con gái đối với tôi còn chưa quen thuộc nên ôm tôi còn có chút rụt rè, sợ hãi.
Tôi cuối cùng cũng đã hiểu rõ, năm đó sau khi tôi mất tích, chồng tôi Chu Phong đã tái hôn, còn sinh được một đứa con trai.
Trong nhà có con trai, con gái của tôi liền không có địa vị, trở thành osin cho cái gia đình này.
Nguyệt
Tôi hít sâu một hơi, hết sức kiềm chế xúc động muốn gi*t người xuống.
“Uyển Uyển đừng sợ, mẹ mang con đi sưởi ấm, phòng con ở đâu?” Tôi thật sự sợ chân con gái bị lạnh đến hỏng.
Uyển Uyển chỉ tay ra ban công, tôi đi đến thì nhìn thấy trên ban công không chỉ có quần áo, còn bày ra một cái rương, mở ra chỉ thấy một ít chăn đệm cũ cùng sách vở, nhìn cực kì giống một cái ổ chó.
Mắt tôi trong nháy mắt đỏ ngầu, không thể tin được mà phỏng đoán: “Uyển Uyển, con ở trong này sao?”
“Vâng!” Uyển Uyển gật đầu, ôm chặt lấy tôi.
Tôi gần như nghiến răng trên suốt quãng đường đi, hai má căng lên, tôi dùng một tay thọc vào túi và chộp lấy con d.a.o gấp mà tôi luôn mang theo bên mình.
‘TÔI MUỐN GI*T NGƯỜI’
Tôi đem cái rương kia đá lăn ra, sau đó tìm được phòng đứa con trai kia, phòng của nó rất ấm áp, bên trong có điều hòa, có tủ quần áo, trên giường lại có hai lớp chăn dày xếp ngăn nắp chỉnh tề.
Trong lòng liền tức giận, m.ẹ nó Chu Phong chuẩn bị phòng cho con trai thì như cung điện, còn con gái tôi thì ở trong thùng giấy.
“Mẹ..mẹ mau đi ra, con không thể vào phòng em trai nếu không sẽ làm bẩn…” Uyển Uyển sợ hãi khiếp vía, nhìn thoáng qua góc tường.
Tôi nhìn về hướng đó, hóa ra là có camera theo dõi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tra-gia-dbcz/phan-2.html.]
Trong nhà này hẳn là có rất nhiều camera, mặc kệ là xuất phát từ mục đích gì, con gái Uyển Uyển của tôi lúc nào cũng bị nhìn chằm chằm.
“Không cần sợ, Uyển Uyển mau lên giường nghỉ ngơi, con quá lạnh rồi” Tôi cởi tất Uyển Uyển ra, đặt con bé lên giường, đắp một lớp chăn thật dày.
Con bé sợ hãi, muốn xuống giường thì bị tôi ngăn lại: “Uyển Uyển nghe lời, có mẹ ở đây”
Uyển Uyển lúc này mới yên tâm một chút, lau khóe mắt, cuốn chăn lên chân tìm một chút ấm áp.
Con gái rất mệt mỏi, nắm lấy tay tôi liền chìm vào giấc ngủ. Tôi nhẹ nhàng cởi cúc áo cho con nhưng lại phát hiện trên cánh tay con có nhiều vết bầm tím.
Quả nhiên Uyển Uyển bị ngược đãi. Tâm trạng muốn g.i.ế.c người của tôi lại trỗi dậy, nếu không phải hiện giờ đang ở trong nước thì cha mẹ chồng cùng chồng tôi sẽ phải c.h.ế.t cả trăm lần!
Dùng sức hít sâu một hơi, tôi dần ổn định tâm trạng, lấy điện thoại ra gọi, bên kia truyền đến một giọng nam vừa cung kính vừa kính sợ.
“Chị Thiến, có gì phân phó ạ?” Giọng nam qua điện thoại cảm nhận được dường như đang khom lưng
“Các cậu về nước có thuận lợi không? Mọi chuyện làm có sạch sẽ không đấy?”
“Tất cả đều thuận lợi, trước mắt đã rửa xong một trăm triệu đô la Mỹ, lúc nào cũng có thể sử dụng, chị Thiến yên tâm đi ạ!” Giọng nói bên kia càng thêm hưng phấn.
“Tốt lắm, chị muốn mua một căn biệt thự, mở một công ty thẩm mỹ ở Thị trấn Quảng Phúc, cậu sắp xếp đi.”
Bên kia lập tức nhận lệnh.
Tôi không cần phải nói nhiều, cậu ấy rất có năng lực, nếu không tôi đã không dẫn về nước cùng tôi.
Có biệt thự, tôi cùng con gái có chỗ ở rồi, con gái sẽ không cần ở chỗ đó chịu khổ nữa.
Thành lập công ty để che giấu tai mắt thôi, tôi có thân phận không sạch sẽ nên cần tạo một thân phận hoàn toàn mới.
Suy nghĩ chưa xong đã nghe thấy tiếng nhục mạ từ ngoài cửa: “Chu Uyển Uyển, cái đồ phế vật này, nhà cửa không quét dọn, trong nhà thì đồ đạc ném linh tinh, tao xé xác mày”
Giọng nói quá đỗi quen thuộc, đó là của mẹ chồng thân yêu của tôi.
Bà ta trước kia cũng từng mắng chửi tôi như thế, mỗi lần chửi rủa đều khiến tôi nhịn không được mà run rẩy, cái loại áp bức đáng sợ làm tôi không thể nào thở được.
Tôi trước kia yếu đuối nhu nhược, bị bà ta tra tấn đến nỗi thần kinh suy nhược, nhưng hiện tại, tôi có thể không hề do dự mà cho bà ta một d.a.o!
“Quần áo không giặt, còn đá văng thùng, cái loại tiện nhân cùng mẹ mày giống nhau như đúc, không biết mẹ mày đã bỏ trốn cùng loại đàn ông nào, để đứa con hoang như mày ở đây làm khổ bọn tao” Bà ta tiếp tục mắng chửi, còn mắng luôn cả tôi.