Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Làm Thế Thân - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-16 12:00:51
Lượt xem: 80

(9)

Lúc tỉnh lại xe đã dừng ở biệt thự Thẩm gia.

Do tư thế ngủ không tốt, tôi cảm thấy khóe miệng có chút ướt át.

 

Tôi ngượng ngùng, luống cuống tay chân tìm khăn giấy, nhưng hôm nay ra ngoài gấp gáp, dường như quên mang theo.

 

Bỗng nhiên ngón tay thon dài vươn tới trước mặt tôi, là Thẩm Mộng Trạch.

 

Lúc lau miệng anh lịch sự không nhìn tôi, mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Sau khi xử lý xong, tôi có chút xin lỗi hỏi hắn có phải chờ tôi rất lâu hay không.

 

Anh ta dường như đã quên chuyện vừa rồi trên xe, cười nói cho tôi biết cũng không lâu, sau đó lấy ra một cái hộp đưa cho tôi:

"Như nguyện vọng của em."

 

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve cái hộp, hơi ngây người.

 

Mặc dù tôi đã biết thứ gì bên trong.

 

Nhưng lúc mở ra vẫn không nhịn được tim đập nhanh.

 

Lần cuối cùng tôi nhìn thấy nó, mẹ tôi vẫn ở đó.

 

Gia đình chúng tôi tụ tập thưởng thức sợi dây chuyền này, lòng tràn đầy chờ mong em gái ra đời.

 

Ai ngờ ngày hôm sau, trong nhà xảy ra chuyện.

Tạm biệt, chính là vĩnh viễn.

 

Mở hộp ra, vòng cổ rất đẹp, đối với tôi mà nói quan trọng hơn chính là tình yêu của mẹ.

 

"Muốn đeo không?"

 

Anh nhìn về phía tôi, trong mắt là ánh nhìn dịu dàng lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-khong-lam-the-than/chuong-7.html.]

 

Thật đáng tiếc, thích đàn ông.

 

"Không đeo, mau đem cất nó đi."

 

Sau khi cất kỹ, Thẩm Mộng Trạch giúp tôi mở cửa xe.

 

Sau khi xuống xe tôi mới phát hiện, thật xấu hổ, xe Thẩm Kiều dừng ở bên cạnh.

 

Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để phớt lờ họ.

 

Kết quả vừa xuống xe đã bị mắng một câu.

 

Ôn Thần Tự và Thẩm Kiều hai người đại khái là nhìn thấy xe của Thẩm Mộng Trạch, muốn dừng lại chờ anh ta, nhưng không nghĩ tới người lái phụ xuống là tôi.

 

"Đây là gia yến của Thẩm gia, cô xuất hiện ở đây không thích hợp lắm. Đúng không? A Kiều."

 

Ôn Thần Tự kéo chặt cánh tay Thẩm Kiều, cười dịu dàng.

 

Thẩm Kiều ngược lại không nói gì, chỉ lạnh lùng quét mắt ta, ánh mắt dời về phía Trẩm Mộng Trạch, mở miệng chính là ngữ khí chỉ trích:

 

"Sao ai cũng đều mang về nhà?"

 

Tôi đang muốn mở miệng phản kích, Thẩm Mộng Trạch bước trước một bước rưỡi chắn ở trước mặt tôi, sự dịu dàng vừa rồi ở trên xe biến mất sạch, mỉa mai nhìn về phía tay hai người đang nắm chặt.

 

"Anh họ có thể mời Ôn tiểu thư, sao tôi lại không thể mời bạn gái chứ? So với Ôn tiểu thư, bà nội sẽ càng hy vọng nhìn thấy Nhiễm Nhiễm hơn."

 

Nhìn vẻ mặt giận dữ của Thẩm Kiều, trong lòng tôi cười thầm.

 

Thẩm Kiều thích nhất ở trước mặt người em họ này sĩ diện, bình thường Thẩm Mộng Trạch đều rất cho hắn mặt mũi, không biết hôm nay như thế nào liền cùng hắn cứng rắn lên.

 

Đột nhiên trong đầu có cái lớn mật suy đoán, tuy rằng không biết bọn họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng Thẩm Mộng Trạch hôm nay yêu cầu ta cùng hắn đến, không phải là vì cố ý chọc giận Thẩm Kiều chứ?

 

Thẩm Mộng Trạch quay đầu, lại thay đổi vẻ mặt, dịu dàng dẫn đường cho tôi: "Đi thôi."

Loading...