Tôi Không Làm Thế Thân - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:59:53
Lượt xem: 144
(6)
Em họ Thẩm Kiều tên là Thẩm Mộng Trạch, là học đệ thời chính quy thấp hơn tôi một khóa.
Tôi tìm Mộc Tâm lâu như vậy, không nghĩ tới nó đã bị hắn mua mất.
Nhắc tới lại chẳng khéo.
Năm ngoái tôi quen một người trên một diễn đàn thiết kế trang sức, áo gi - lê tên là "Lâm Tịch".
Ban đầu nói chuyện là bởi vì anh ấy cũng thích thiết kế của mẹ, nhưng sau khi nói chuyện sâu hơn thì phát hiện sở thích của chúng tôi thật sự rất giống nhau.
Chúng tôi thảo luận về đồ trang sức và thiết kế.
Mấy tháng trước hắn đột nhiên nói cho tôi biết có tung tích của Mộc Tâm, nhưng khi đó tôi lấy không ra nhiều tiền như vậy.
Tôi nhờ Lâm Tịch giúp tôi giữ chân người bán.
Sau đó tôi tưởng Thẩm Kiều mua, nhưng Lâm Tịch rất chắc chắn nói cho tôi biết, nó vẫn còn ở trong tay người bán.
Khi đó tôi liền kết luận chiếc vòng trong tay Thẩm Kiều là giả, sau đó bắt đầu liều mạng xoay sở tiền.
Ngày hôm sau sau khi tôi vừa chia tay Thẩm Kiều, rốt cục đủ tiền, lại biết được Mộc Tâm đã bị người ta mua đi một ngày trước.
Chỉ kém một chút thôi.
Không nghĩ tới là lại bị Thẩm Mộng Trạch mua đi.
Nhớ rõ ngày tôi rời khỏi Thẩm gia, anh ta còn gửi tin nhắn cho tôi:
"Nghe nói cô và anh trai tôi chia tay."
Những lời này xen lẫn trong rất nhiều câu "ân cần thăm hỏi" khi biết được tin tức chúng tôi chia tay, tôi tất cả đều không trả lời.
Tôi biết những lời chào này đều không có ý tốt.
Tôi không có mấy người bạn, nhưng tôi và Thẩm Kiều có rất nhiều người quen biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-khong-lam-the-than/chuong-5.html.]
Lúc trước khi chúng tôi ở bên nhau, rất nhiều người đều biết tôi là thế thân, bọn họ luôn chê cười cười tôi.
Biết được tin tức chia tay, sao lại không nhân cơ hội chế nhạo một phen chứ?
Tôi nghĩ Thẩm Mộng Trạch cũng là một trong số đó.
Nhưng hắn ủy khuất nói:
"Vốn ngày đó đã muốn đưa vòng cổ cho em, kết quả em vẫn không để ý tới anh. Bây giờ anh đổi ý rồi. Em phải cùng anh đi dự tiệc sinh nhật của bà nội."
(7)
Cứ đi đại đi.
Vì trả nợ tôi cũng có thể làm bạn gái Thẩm Kiều hai năm, huống chi chỉ là cùng Thẩm Mộng Trạch tham gia yến hội.
Lúc trước sau khi Ôn Thần Tự xuất ngoại không lâu đã có bạn trai mới.
Thẩm Kiều sau khi biết không nói gì, chỉ nhốt mình trong phòng uống rượu ba ngày.
Sau khi đi ra râu ria xồm xoàm, mắt đỏ như máu.
Sau ngày đó, trong ánh mắt hắn đối với tôi ngoại trừ mê luyến, còn lộ ra điên cuồng.
Anh yêu cầu tôi chỉ có thể mặc váy dịu dàng, chỉ có thể dựa theo phong cách của Ôn Thần Tự mà ăn mặc.
Ôn Thần Tự sau khi trở về hỏi tôi có muốn mặt mũi hay không.
Cười chết, ngay từ đầu đã bàn bạc xong giá cả, tôi dựa vào bản lĩnh kiếm tiền, vì sao phải nói cái gì mà mặt mũi không biết xấu hổ?
Chẳng lẽ tôi lại bởi vì chút ngượng ngùng đó nên không thể kiếm tiền?
Cho dù tôi dựa theo yêu cầu của Thẩm Kiều mà sắm vai người yêu trong lòng anh, anh cũng thường xuyên nhục mạ tôi, tựa như muốn đem hận ý đối với chuyện Ôn Thần Tự yêu người khác chuyển dời đến trên người tôi.
Tôi biết Thẩm Kiều trong lòng không phải người tốt lành gì, nhưng tôi cũng thật sự cảm tạ hắn, cảm tạ số tiền hắn cho tôi.
Tuy rằng cảm kích hắn, nhưng hôm nay nếu không có quan hệ tiền tài, tôi chỉ muốn cách bọn họ thật xa.
Cùng lâm vì Mộc Tâm, tôi lại đi lội một vũng nước đục đi.