TÌNH YÊU LÀ GÌ? - 6
Cập nhật lúc: 2024-08-16 17:58:31
Lượt xem: 507
“Huynh trưởng, không có nếu như, muội chính là được sinh ra ở Bùi gia.”
Huynh trưởng lặng lẽ nhìn ta rồi cười khẽ.
“Sau này, khi muội dẫn quân đi tiếp viện cho Lục Văn Châu, ta liền biết muội nhìn trúng hắn. Hoàng thượng nghi ngờ vô căn cứ cũng tốt, quân quyền vững chắc cũng được, những điều này không quan trọng. Qua trận chiến lần này, Bắc cảnh phải mất ít nhất mười năm nghỉ ngơi lấy lại sức mới có thể ngóc đầu gây chiến trở lại. Ban đầu ta đã có ý định trả lại Hổ phù sau khi chiến thắng về kinh, chỉ muốn làm một quý tộc nhàn rỗi. Lục Văn Châu thật đáng giận, muội vì cứu hắn mà bị thương, còn hắn thì bỏ rơi muội đi yêu người khác. Ta biết muội cũng không thực sự muốn kết hôn đến thế, nhưng cũng nên có một người phu quân trên danh nghĩa để ngăn chặn lời đàm tiếu của thiên hạ.”
“Ý của huynh là gì?”
“Bùi gia chúng ta tuy không phải đại phú đại quý nhưng thừa khả năng nuôi dưỡng phu thê muội. Ta không ngại kén cho muội một người đến ở rể, tốt nhất là muội thích người đó, chẳng may muội không thích thì sống tôn trọng nhau như khách cả đời cũng tốt. Có ta ở đây, hắn sẽ không dám bắt nạt muội.”
Ta thấy huynh trưởng ta nghiêm túc nói như vậy thì không khỏi bật cười thành tiếng.
“Huynh ấy à…cứ luôn mãi lo lắng người khác bắt nạt muội, như huynh nói thì hiện tại Lục Văn Châu đã ngang hàng với huynh nhưng chẳng phải vẫn bị muội đ.â.m cho một nhát, làm hắn mất hết mặt mũi ở kinh thành sao? Kén rể là một ý kiến hay, huynh chỉ cần để lộ tin tức ra ngoài, có được ở rể hay không đều do muội quyết định mà. Cho dù muội tuyển muội năm hay năm năm thì cũng chẳng có ai dám nói gì.”
Huynh trưởng mím môi, hơi cau mày: “Ba đến năm năm?”
Ta cười nhẹ hai tiếng rồi nói thêm: “Sao phải vội? Huynh không phải còn chưa rước dâu ư?”
9.
Sau khi tin tức Bùi gia kén rể được phát ra, thật sự có mấy người không biết mình là ai tìm đến cửa.
Hầu hết đều là những võ tướng thô lỗ, bất tài hoặc thư sinh yếu đuối, nghèo rớt mồng tơi. Bọn họ đều chỉ muốn lợi dụng ta, dựa vào quyền thế của Bùi gia để leo lên. Khi những người kia tìm đến cửa, ta cũng muốn tham gia góp vui nhưng bị huynh trưởng ngăn cản.
Huynh trưởng nói để huynh ấy thay ta khảo sát, ta cũng không biết chi tiết cụ thể thế nào. Kết quả là huynh ấy mang bộ mặt như muốn g..iết người sai người hầu đuổi hết đám người này đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tinh-yeu-la-gi/6.html.]
Ta đồng ý kén rể là để có cớ không phải xuất giá, nhưng huynh ấy lại thực sự muốn tìm cho ta một phu quân tốt.
Nguyện yêu một người đến già chẳng phân ly, làm sao có thể dễ dàng như vậy được?
10.
Vào ngày thành hôn của Lục Văn Châu, nghe nói không có mấy khách mời đến tham dự, cả Lục phủ đều vắng ngắt.
Người ta còn nói rằng Lục Văn Châu thậm chí đã đến cầu xin Dụ vương, người không có nữ nhi, cho phép Thu Đường được từ vương phủ xuất giá, nhờ Dụ vương làm chủ hôn. Đáng tiếc, bị người luôn hiền hòa như Dụ vương phi từ chối.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Cuối cùng, điều mọi người nhìn thấy là Lục Văn Châu mặc một thân hỷ phục cưỡi ngựa đến khách điếm đón dâu. Đoàn người đến đón dâu nhưng một tiếng chúc mừng cũng không có, hôn sự mà còn trang nghiêm, im lặng hơn cả tang lễ.
Từ sau khi hủy hôn trở về, ta cũng thường suy nghĩ, Lục Văn Châu thực sự rất thích Thu Đường, hắn biết rõ đắc tội với Bùi gia là tương đương với việc đắc tội với hơn một nửa quan viên triều đình và dân chúng, nhưng hắn vẫn làm như vậy, hắn biết rõ việc kết hôn với Thu Đường sẽ bị ngàn lời chỉ trích, nhưng hắn vẫn cố hết sức dành tặng cho nàng ta một hôn lễ hoàn mỹ.
Điều ta nghĩ đến nhiều nhất là tại sao Lục Văn Châu lại yêu người khác? Rõ ràng những lá thư hắn viết cho ta mấy năm qua đều rất chân thành, thậm chí trước khi ta đi Bắc cảnh hắn còn yêu cầu phải tự bảo vệ bản thân thật tốt.
Ta không ghét Thu Đường, vì ta biết dù không có Thu Đường thì vẫn sẽ có người khác thôi.
Ký ức về chàng thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú dần dần mờ nhạt, cuối cùng biến thành hình ảnh hắn đứng trước mặt ta che chở cho Thu Đường.
Khi ở Bắc cảnh, huynh trưởng đã luôn nói với ta rằng lòng người dễ thay đổi, không được tin hoàn toàn những người xung quanh, nhất định phải bảo vệ tốt bội kiếm của mình, lúc nguy hiểm thì đó chính là sinh mạng thứ hai của ta.
Ta không hiểu được hàm nghĩa sâu xa trong lời dặn đó cho đến đêm khuya ngày đó, gián điệp trong quân biết sẽ thua trận nên đã liều mạng c.h.é.m g..iết lung tung trong quân doanh. Rất nhiều người đến c..hết cũng không biết tại sao chiến hữu sớm chiều ở chung lại cầm kiếm đ.â.m về phía mình. Những tên gián điệp đó không hoàn toàn là người Bắc cảnh, cũng có những người là bị tiền sắc dụ dỗ.
Kể từ đó, trong quân ta chỉ tin tưởng hai người đó là huynh trưởng ta và Từ Sách. Vốn dĩ, người thứ ba sẽ là Lục Văn Châu.