Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-09 13:23:17
Lượt xem: 475
Chương 2
Đến bữa cơm ta chưa nói một lời nào, lặng lẽ đến đáng sợ. Đám gia nhân đang xì xào bàn tán về đoá bạch liên của tướng quân.
phu nhân mệnh khổ, 3 năm gả vào phủ tướng quân, chưa một ngày trọn vẹn bên tướng quân
giờ tướng quân trở về còn mang theo một cô nương về..
thế này vị trí của phu nhân hẳn là…
Và rất nhiều lời nói khác, từng câu văng vẳng bên tai ta. Ta liếc đám người ra hiệu cho lui xuống.
Ta muốn chọn một chỗ ngồi “yên bình” nhất, nhưng mọi người đã ngồi vào yên vị trí, giờ chỉ còn chỗ bên phải của Tiêu Lăng Thần , bên trái là cô nương đó.
Ta buồn bực không muốn lại gần, bước chân như chì chậm chạp bước vào, nghe thấy mẫu thân gọi.
Lệ Quân… con còn làm gì nữa, mau lại đây
dạ
Ta ngồi xuống bên cạnh chàng, đến giờ chàng cũng chẳng nhìn ta một cái, ta cũng chẳng mở lời.
Hài nhi của ta thì quấn quýt bên chàng không rời, cứ lăng xăng bên cạnh, còn Tiêu Lăng Thần thì từ tốn giúp Tử Minh bóc tôm, múc canh cho nó.
Trong bữa cơm mẫu thân và phụ thân liên tục khen ta giỏi giang, ngoan ngoãn , giúp cha mẹ quản phủ tướng quân , trước đến nay không chê điểm nào.
Ta ngại không giám thở, vội gắp thức ăn vào bát 2 người.
Nhưng ra liếc thấy gương mặt của Thang Thanh cô nương có vẻ không được vui.
Tiếp đó , Mộc Thanh Thanh đó lả giả nói chuyện. Giới thiệu bản thân,
Cháu tên Mộc Thanh Thanh, tình cờ một lần được Tiêu tướng quân cứu giúp, nên nguyện lòng đi theo phụ giúp tướng quân ạ!
Tay cầm đũa của ta siết chặt.
Gì mà phụ giúp, há chẳng phải là cô nương ấm giường tướng quân nơi sa trường sao…
Một màn tình thâm trước mắt, phụ mẫu chỉ biết gượng gượng mời nàng ta
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-2.html.]
thế Mộc tiểu thư ăn nhiều vào, đi đường vất vả, nghỉ ngơi vài ngày , sau đó ta sai người đưa cô về nhà
Nói đến nhà, cô ta lại rưng rưng nước mắt, lấy khăn lau khoé mắt e lệ..
Mọi người thì khó xử không hiểu chuyện gì, duy chỉ có Tiêu Lăng Thần vẫn ngồi đó không biểu hiện gì, cô ta liếc Lăng Thần 1 cái rồi tiếp tục nức nở:
cả nhà ta đã bị giặc g.i.ế.c sạch, duy chỉ có ta chốn thoát được, nhà cũng bị thiêu đốt, ta không còn nơi để về.
Hay lắm … đúng như kịch bản…. Cô ta không còn nhà cửa anh em họ hàng…. Xác định là một cô nương yếu đuối cần che chở… có lẽ một vài hôm nữa phu quân ta- Tiêu Lăng thần sắp nạp thiếp rồi. Ta chờ xem kịch hay .
Mẫu thân an ủi:
Mộc Thanh cô nương , vậy cô cứ ở tạm đây, ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô sau, dù sao cũng là người quen của Lăng Thần, chúng ta sẽ chuẩn bị biệt viện riêng cho cô.
Mắt cô ta sáng rực
cảm ơn Phu nhân ạ .
Còn ta , đã không còn muốn để ý tới rồi.
Cơm nước xong xuôi, Tử Minh theo ta đi chào phụ thân và mẫu thân
Đến cửa mẫu thân nắm tay ta xoa xoa,mắt ngấn nước
Lệ Quân.. thật thiệt thòi cho con quá rồi
Ta cười đáp lời
có sao đâu mẫu thân… con với phu quân lấy nhau không có tình cảm… chàng bên ngoài có tiểu thiếp cũng không tránh được.
Mẫu thân nhìn ta nước mắt lăn dài…
Bà ôm ta rồi lôi trong tay cuốn sổ sách.
Lệ Quân cha mẹ đưa cho con sổ sách tiêu gia, giờ con làm chủ gia đình, đừng để bản thân chịu uất ức.
cha mẹ… con…
mẹ con đưa , con cứ cầm đi, Lăng Thần về rồi, đến lúc hai ông bà già ta nghỉ ngơi rồi.
Nội tổ, nội tổ mẫu .. Tử Minh chào 2 người ạ
hài nhi ngoan của ta, mai tổ mẫu đưa con đi chơi nhé
dạ .
Nói là sống riêng nhưng thực chất là cùng một phủ tướng quân, nhưng chia ra 3 biệt viện, phụ thân mẫu thân một nơi, mẹ con ta một nơi, nơi còn lại chia các phòng cho khách đến , sau đó mới đến phòng cho gia nhân trong nhà.
Tiễn người về phủ, mẹ cho ta đi dạo quanh vườn cho tiêu cơm, đi qua viện phòng cho khách thì ta thấy Mộc Thanh Thanh đang ở cùng nam nhân .. không ai khác là phu quân của ta…
Ta quay người lập tức đi thẳng .
Đúng lúc bước qua thì thấy tiếng Mộc Thanh Thanh gọi.
tiêu phu nhân…cô không phiền chứ, ta có chuyện muốn nói…
Ta quay người lại nhìn thẳng cô ta, xem nào mới vào cửa cô ta đòi danh phận ư.