Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-09 08:27:59
Lượt xem: 90
Chương 3
Nàng ta tà áo thướt tha uyển chuyển đến trước mặt ta tươi cười.
Lệ Quân tỷ tỷ , tỷ tỷ không để ý ta gọi như vậy chứ
cô muốn gì
tỷ tỷ, ta chỉ muốn cùng tỷ sống trong hoà thuận.
Cô ta tiến lại nắm lấy tay áo ta, ta chán ghét phất tay áo tránh đụng trạm.
Thấy vậy cô ta không có gì thể hiện ra tức giận, tiếp tục cúi xuống xoa đầu Tử Minh
đây là tiểu thiếu gia sao…. Đáng yêu quá
Tử Minh chán ghét đẩy cô ta ra , thuận thế ngã ra đất , tính thằng bé vốn không thích đụng chạm.
cô tránh ra
có chuyện gì vậy
Nghe thấy giọng Tiêu Lăng Thần ở cửa, cô ta diễn ngay một màn khóc lóc vô tội.
Cô ta ngay bước đầu vậy mà đánh chủ ý lên mẹ con ta.
Ta vội kéo Tử Minh sau lưng, Tiêu Lăng Thần đỡ mĩ nhân , liếc sang 2 ta chất vấn
hai người làm gì vậy
Mộc Thanh Thanh dựa vào vai Lăng Thần uỷ khuất , cố nặn ra nước mắt khuyên ngăn.
không thể trách được Lệ Quân tỷ tỷ và Tiểu thiếu gia… là Thanh Thanh không tốt, đã làm phiền tỷ tỷ.
Tốt. Hay lắm. Một câu thôi đánh thẳng vào mẹ con ta, cậy đông bắt nạt kẻ yếu, một câu cô ta là người tổn thương, còn mẹ con ta là người gây sự… thật đúng với cái tên bạch liên hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-3.html.]
Ta muốn lên xé nát mặt nạ của cô ta… thật trơ trẽn.
Ta chống mắt lên coi phu quân của ta bảo vệ mĩ nhân như nào .
Tử Minh , mau xin lỗi
con không… không sai
Một thằng bé hơn 2 tuổi chưa nói sõi, vậy mà vì mĩ nhân của hắn mà hắn lại bắt con trai ta xin lỗi.
Ta nheo mắt nắm chặt khăn tay , hít một hơi tiến lên trước đối diện Tiêu Lăng Thần.
Tử Minh còn nhỏ, chàng căng thẳng làm gì
còn nhỏ không hiểu chuyện là do nàng chiều hư… về phạt cấm túc 3 ngày.. nàng nên xem lại cách dậy con của nàng.
Ta tức đỏ mắt.
Hắn một mạch đi , hắn đã có trách nhiệm với Tiêu Gia chưa, với ta chưa, với con chưa mà giờ phán xét ta cách dậy con… lúc ốm đau, con bé hắn đang ở đâu có quan tâm gì đến mẹ con ta không…
Chỉ vì lời cô ta, hắn không phân rõ đen trắng chỉ trích mẹ con ta…nực cười.
Mộc Thanh Thanh tiến lên cầm tay ra, mà ta thấy buồn nôn
tỷ tỷ… Tiêu ca ca… đừng trách lầm tỷ tỷ
Ta thật sự không nghe nổi nữa, phất áo ôm theo Tử Minh rời đi, ta không để vào mắt .
Ta không quan tâm hắn nũa, dù là Mộc Thanh Thanh, La Thanh Thanh hay Viên Thanh Thanh ta cũng không quan tâm nữa.
Và ta cũng không cần hắn nữa.