Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng gian dối - 11

Cập nhật lúc: 2024-06-02 21:24:23
Lượt xem: 2,754

11

 

Lúc này, người hầu bước tới cung kính nói: “Bánh sinh nhật của thiếu gia đến rồi ạ.”

 

"Bánh đến rồi, bánh đến rồi! Con muốn ăn bánh sinh nhật." Em tôi hưng phấn nói.

 

Bạn học của nó cũng không kiềm chế được: "Ăn bánh ăn bánh." 

 

"Để chị làm cho." Hạ Nhu xung phong nhận việc.

 

 Sau đó cô ta dẫn theo đám trẻ đứng sang một bên.

 

Cô nhỏ thấy thế thì vội nói với bà nội tôi: "Sao con thấy Hạ Nhu không giống như mẹ và anh cả nói vậy? Con bé có vẻ tốt đó chứ." 

 

Bà nội tức giận nói: "Thỉnh thoảng là gây chuyện ấy mà, mẹ cũng chẳng còn hi vọng gì vào nó hết, nó sống yên là tốt rồi.”

 

"Ơ con thấy bé nó ngoan mà." 

 

Lúc này, Hạ Nhu ở đại sảnh lớn tiếng gọi: "Bà nội, cô nhỏ, hai người mau đến đây thổi nến với em trai,”

 

Bà nội và cô nhỏ cùng họ hàng đều đi qua, tôi cũng vậy. 

 

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

Sau khi tất cả cùng hát chúc mừng sinh nhật em trai, Hạ Nhu rất tích cực chia bánh cho mọi người.

 

Là nhân vật chính của ngày hôm nay nên em tôi được ăn trước.

 

Sau đó đến lượt bạn học của nó rồi tới người lớn trong nhà.

 

Biểu hiện của Hạ Nhu hôm nay đã để lại ấn tượng tốt trong lòng họ hàng.

 

Nghe thấy có người khen mình, cô ta còn đắc ý nhìn tôi một cái, ánh mắt kia rõ ràng là tiểu nhân đắc chí.

 

Kiếp trước nhờ cách này mà nhỏ được họ hàng khen ngợi hết lời.

 

Và vũ khí cuối cùng để cô ta chia rẽ tôi với gia đình, biến tôi trở thành một kẻ bị bỏ rơi chính là chiếc bánh sinh nhật.

 

Hạ Nhu thông qua tiếng lòng của tôi biết được em trai bị dị ứng với xoài, vì vậy cô ta cố ý đổi chiếc bánh sinh nhật mà tôi chuẩn bị thành bánh xoài.

 

Đến khi em tôi ăn xong, người lớn mới phát hiện bên trong có xoài.

 

Lúc đó, em trai nổi rất nhiều mẩn đỏ trên đường. Sau khi được đưa đến bệnh viện cũng phải mất mấy ngày truyền nước.

 

Bà nội và bố cùng họ hàng, ai ai cũng mắng chửi tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieng-long-gian-doi/11.html.]

Tôi có giải thích thế nào thì họ cũng không tin.

 

Lần này, đến lượt Hạ Nhu rồi.

 

Mặc dù như vậy là thất đức đối với em trai. Nhưng đấy là cái giá nó phải trả khi kiếp trước đã giúp đỡ Hạ Nhu bắt nạt tôi.

 

Tất cả mọi người trong nhà ăn bánh sinh nhật. Ăn rồi ăn.

 

Đột nhiên bà nội cảm thấy có gì đó không đúng, bà lập tức quay sang hỏi Hạ Nhu: “Bánh này cháu mua à?’’

 

"Dạ đúng rồi! Cháu đã đến cửa tiệm làm bánh tốt nhất khu này đó, cháu còn đặc biệt dặn họ phải chọn những loại hoa quả mới nhất." Cô ta vội vàng kể công rồi trưng bộ mặt chờ được khen.

 

"Đây là bánh xoài mà?" Giọng nói của tôi có chút run rẩy.

 

"Ừ, là bánh xoài. Cái này em phải đi khắp các siêu thị chọn lựa loại tốt nhất đấy, bà nội thấy ngon không?" Hạ Nhu khéo léo hỏi.

 

 Sắc mặt của bà nội đỏ lên vì tức, cả người kích động đến nỗi không nói nên lời.

 

 Hạ Nhu khó hiểu nhìn bà nội.

 

Sau đó bà nội nhìn sang thì đã thấy em tôi ăn hết một miếng bánh.

 

"Sao cháu lại ăn bánh xoài?" Bà tôi quát.

 

Em trai bị doạ sợ nên bật khóc.

 

Lúc đầu bố tôi đang ngồi ở phòng trà để thưởng thức loại mới, nghe thấy tiếng động bèn chạy ra.

 

"Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

"Chuyện gì xảy ra? Con gái anh tốt thật đấy! Hạ Nhu cho Dương Dương ăn bánh xoài kia kìa!" 

 

"Cái gì?" Sắc mặt của bố tôi cũng thay đổi, ông xông lên quát Hạ Như "Con điên rồi sao? Có biết em con bị dị ứng với xoài không?”

 

 Hạ Như bị cơn tức giận của bố và bà tôi doạ cho sợ.

 

Lúc này em trai cũng hét to: "Ngứa quá, ngứa quá đi!" 

 

Vừa nói nó vừa vén áo lên gãi, trên bụng em tôi đầy mụn đỏ li ti.

 

 Bố tôi nhìn thoáng qua, không nói gì lập tức ôm lấy em trau: "Nhanh đi bệnh viện!" 

 

Bà nội cũng vội vàng đi theo.

 

Bà vẫn không quên quay lại mắng Hạ Nhu: "Dương Dương xảy ra chuyện gì thì tôi tìm cô tính sổ!”

Loading...