Thông Linh Sư - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-21 08:00:40
Lượt xem: 3,810
Cuộc sống của tôi vẫn tiếp tục như thường lệ, Thu Lăng lập một tài khoản mới và tiếp tục livestream để nhận quà từ các đại gia.
Nhưng lần này khác trước, cô ấy cũng dùng hiệu ứng che mặt.
Tôi hỏi cô ấy sao không tìm một công việc đàng hoàng mà làm?
Cô ấy nói livestream tự do hơn, và dù sao cô ấy cũng sẽ không bao giờ kết hôn, nên chẳng cần quan tâm đến lời người khác nói.
"Tớ cũng chẳng biết sống đến ngày nào, cứ sống ngày nào hay ngày đó, khi nào chán thì tớ sẽ nhảy lầu."
Thu Lăng cười giễu.
Cô ấy vuốt đầu con mèo đen: "Hơn nữa, bệnh của con mèo còn phải chữa tớ cần kiếm tiền nhanh."
Tôi thấy trong mắt con mèo hiện lên vẻ lo lắng sâu sắc, nó kêu meo meo với tôi.
'Hãy giúp con bé, đừng tốn tiền chữa bệnh cho cô nữa, ung thư thì không chữa được đâu.'
Tôi vuốt ve đầu nó, tôi biết không phải không chữa được, mà là tiền chữa bệnh quá nhiều, nó xót cho con gái của mình.
"Đừng nói vậy, mọi thứ sẽ ổn thôi. Để cháu lo cho."
Vừa dứt lời, điện thoại tôi reo lên, một số lạ gọi đến.
Tôi biết ngay là ai, liền cúp máy.
Thu Lăng tò mò: "Sao cậu không nghe máy?"
Tôi cười: "Không có gì."
Cầu xin thì phải có thái độ cầu xin.
Chưa đầy một tiếng sau, cửa nhà tôi bị gõ.
Quản gia vốn chỉ xuất hiện trên điện thoại của Thái Tử, giờ đang đứng trước cửa nhà tôi.
Ông ta mặt mày căng thẳng: "Cô Trầm, thiếu gia nhà tôi mời cô đi một chuyến."
Thu Lăng kéo tay tôi lại.
Tôi ra hiệu cho cô ấy yên tâm, quay sang quản gia nói: "Tôi đi cũng được thôi, nhưng anh ta phải mở khóa tài khoản của bạn tôi đã."
Quản gia nhanh chóng gọi điện thoại.
Thu Lăng liền vui mừng phát hiện tài khoản của cô ấy đã được mở lại.
Tôi nhìn quản gia, rồi ghé sát tai Thu Lăng nói nhỏ: "Nếu tối nay tớ không về, cậu hãy gọi cho cảnh sát."
Quản gia ra dấu mời tôi theo ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thong-linh-su/chuong-6.html.]
Tôi bước lên chiếc Maybach đang đỗ trong hẻm.
Xe chạy qua nhiều ngõ ngách cuối cùng dừng trước cổng biệt thự.
Vừa bước xuống xe, tôi đã hít một hơi lạnh, có vẻ hôm nay tôi sẽ không được yên thân.
Lý do chẳng có gì đặc biệt, ngay trước mắt tôi là con rùa lớn, nó bị treo tội nghiệp trên cành cây, bốn chân bị kéo căng ra.
Không biết người khác nghĩ gì, nhưng tôi thì nghĩ nhà họ Lý đang chuẩn bị làm món "rùa khô" rồi.
Tôi đếm ngón tay, con rùa ở độ tuổi này…
Chắc chắn là rất bổ dưỡng!
Thái Tử đang ngậm điếu xì gà, nằm trên ghế dài.
Dưới đất loang lổ những vệt m.á.u không rõ là gì.
Anh ta "xì" một tiếng, hút một hơi thuốc, nhìn tôi từ trên xuống dưới.
"Cô là streamer giao tiếp với thú cưng mà tôi đã kết nối trên mạng à?
"Trông cũng chẳng có gì đặc biệt, nhạt nhẽo."
Tôi lườm anh ta, dù tôi trông thế nào đi nữa thì cũng không phải để anh ta phán xét, sao lại xen vào chuyện người khác?
Tôi lại nhìn con rùa một lần nữa, lập tức hiểu ra.
Thì ra anh ta định g.i.ế.c con rùa để đe dọa tôi.
Tôi liếc quanh một vòng, thấy hai con quạ đen đang bay vòng quanh trên đầu, kêu lên những tiếng khàn khàn.
"Anh gọi tôi đến, là muốn cầu xin tôi giúp à?"
Thái Tử hỏi ngược lại tôi: "Tại sao cô lại nói hồ nhà tôi có xương trong livestream?"
Tôi cười: "Có xương hay không, Thái Tử anh tự không biết sao?"
"Dù sao thì cha anh tháng nào cũng phải ăn..."
Mặt anh ta biến sắc: "Im ngay! Ai nói với cô điều đó?"
Tôi mím môi: "Anh càng để tôi ở lại sân nhà anh lâu, tôi càng biết nhiều hơn."
"Những việc bẩn thỉu các người làm có thể che mắt người khác, nhưng không che được cỏ cây, côn trùng"
"Muốn người ta không biết, trừ phi mình không làm”
"Tôi còn biết, anh đang muốn điều gì."