SƯ HUYNH VÀ MA TÔN CÙNG TRÚNG ĐỘC TÌNH - CHƯƠNG 10
Cập nhật lúc: 2024-07-01 14:19:27
Lượt xem: 463
Mấy ngày sau đó đều là sóng yên biển lặng.
Khi tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng một cái đã lại qua mấy ngày.
Khi ta bước ra lần nữa, bên ngoài đã thay đổi rất nhiều.
Giăng đèn kết hoa, không khí tràn đầy vui mừng.
Ngay cả cái cây trên núi Lưu Vân cũng được dán câu đối hỷ.
Gì đây, năm nay ăn tết sớm à?
Ta đang khó hiểu trong lòng thì Ma tôn đột nhiên từ bên kia đi tới, sau lưng hắn còn đi theo chục yêu hầu.
Hắn vốn đã có vẻ ngoài hoàn mỹ, nay khoác lên mình bộ quần áo đỏ lại càng chói mắt hơn.
Thấy ta nhìn về phía mình, hắn nhướng mày phô hết vẻ đẹp của mình ra.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Mặt ta đầy dấu chấm hỏi.
"Ha ha ha" sư tôn cười lớn nói: "Đồ nhi, chúc mừng nha."
"Con và Ma tôn nam chưa cưới nữ chưa gả, hôm nay là ngày lành tháng tốt để kết hôn, hai người quả là ông trời tác hợp."
"Không chỉ có như vậy, hôn sự của hai người còn có thể biến chiến tranh thành tơ lụa*, là chuyện vui lớn của toàn giới tu chân..."
Ta cắt ngang lời ông, không nói nên lời: "Rốt cuộc hắn cho ngài bao nhiên thứ tốt vậy?"
Sư tôn hơi xấu hổ nói: "Không có gì, cũng chỉ là mấy ngọn linh sơn và mấy chỗ linh mạch mà thôi."
Ta biết ngay, Mặc Trạch cho quá nhiều.
"Biển bạc rừng vàng như vậy, A Âm con hãy đi hưởng phúc đi."
Mặc Trạch đi tới, nhếch môi nói: "Những thứ cần chuẩn bị bổn tôn đã chuẩn bị xong rồi."
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
"Con đi dạo cung điện trước để làm quen đi, thử ở chung với Ma tôn một thời gian, nếu không hài lòng thì cứ trở lại..." sư tôn vẫn còn nói dong dài bên tai ta, thuận tiện chắn ngang tầm mắt của Kỳ Chiêu đang nhìn chằm chằm ta.
Ta chỉ nghe Kỳ Chiêu lặp đi lặp lại: "Đừng đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/su-huynh-va-ma-ton-cung-trung-doc-tinh/chuong-10.html.]
Thấy Ma tôn tiến lên đón, Kỳ Chiêu bất chấp sự ngăn cản của sư tôn mà kéo ống tay áo của ta, trong ánh mắt hắn lóe lên sự khẩn cầu không dễ phát hiện.
"Kỳ Chiêu!" Sư tôn hô lên, ngăn hắn lại.
Ta có chút khó chịu, làm y như những gì Tề Chiêu đã làm với ta ở kiếp trước, dùng kiếm cắt đứt quan hệ với hắn.
Thấy vậy, đôi mày đang cau có không vui của Ma Vương lập tức giãn ra, khóe miệng bất ngờ nhếch lên.
Hắn đẩy Kỳ Chiêu ra, hờ hững nói: "Cách Ma hậu của bổn tôn xa một chút."
"À, đúng rồi" Ma tôn liếc một vòng đám người đang nhìn hắn đầy địch ý chung quanh, chậm rãi nói: "Theo thuộc hạ của bổn tôn bẩm báo thì tiểu sư muội quý hóa của các ngươi mới là người có liên quan đến Ma giới đấy."
Lời vừa nói ra, như nước rơi vào chảo dầu, gợi lên sóng to gió lớn.
Thuộc hạ của Ma Ma lôi mấy tên ma tu ra ngoài, bọn họ không còn cách nào khác ngoài việc khai ra sạch các giao dịch với tiểu sư muội. .
Thì ra tiểu sư muội không bị bệnh nghiêm trọng như vậy, nàng ta chỉ vờ giả vờ mà thôi.
Kiếp trước ta tẩu hỏa nhập ma cũng không phải là ngoài ý muốn.
Là nàng hợp tác với Ma giới, hạ độc vào vào đồ ăn thức uống của ta.
Cho nên kiếp trước ta mới có thể tính tình đại biến, tẩu hỏa nhập ma.
Mọi người sau lưng bàn tán sôi nổi, sắc mặt tiểu sư muội tái nhợt.
Ma tôn ôm ta vào trong ngực, ta theo bản năng ngắm nhìn đôi mắt ngập tràn ý cười của hắn.
Nhìn nam nhân trước mặt, ta chợt nghĩ, thử một chút cũng không phải không được.
Ừm, ta không có tư tâm gì đâu.
Tóm lại, tất cả đều là vì hòa bình của tu chân giới.
___
*化干戈为玉帛 biến chiến tranh thành tơ lụa (dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp. Can và qua là hai thứ vũ khí cổ, chỉ chiến tranh, tơ lụa quý là các thứ lễ vật để hai nước dùng dâng tặng nhau.)