Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Làm Một Người Mẹ Sáng Suốt - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:07:58
Lượt xem: 316

5.

 

Khi tôi về đến nhà, vợ chồng con cả đã trực sẵn trước cửa, trong tay còn mang theo một túi hoa quả và sữa bột.

 

"Mẹ! Nhà mới của mẹ to thật đó!" - Con dâu cả để lộ ra ánh mắt hâm mộ.

 

"Có chuyện gì thì nói nhanh đi, không có chuyện gì thì mời về, hoa quả này kia lúc đi nhớ cầm theo, mẹ nhiều tiền hơn hai đứa đấy." - Tôi nhìn hai đứa nó, không mở cửa nhà.

 

Con dâu cả ủy khuất: "Mẹ, sao mẹ lại nói mấy lời tổn thương thế vậy?"

 

"Đúng rồi đó mẹ, chúng con chỉ muốn tới thăm mẹ một chút, đâu có ý tứ gì khác đâu chữ." - Con cả cũng nói.

 

Đang nói thì con gái tôi cũng tới.

 

"Mẹ, con sợ mẹ ở một mình chán, đến tám chuyện với mẹ đây." - Nó bước lên muốn bắt lấy tay tôi, bị tôi né đi.

 

"Không thì ba đứa bây tìm một chỗ nói chuyện với nhau đi? Mẹ muốn nghỉ ngơi."

 

Tôi mở cửa lắc mình bước vào, để bọn nó đứng bên ngoài.

 

Tuy rằng bây giờ tôi còn đang khỏe mạnh, nhưng tập lái xe cả ngày ai mà không mệt, tôi không có sức nghe bọn nó nói mấy lời vô nghĩa kia nữa.

 

Có câu gì nhỉ, tình cảm tới muộn còn không bằng cây cỏ dại.

 

Lúc tôi cần đến chúng nó, chúng nó không một ai nguyện ý chăm sóc tôi, tôi giờ không cần đến đứa nào thì lại thi nhau đi qua đây.

 

Qua chuyện này, bọn nó yên tĩnh được một thời gian.

 

Chờ tới khi nhận được điện thoại của thằng hai, tôi đang ngồi trên xe cùng mấy chị em mình chuẩn bị đi chơi.

 

Tôi tắt điện thoại của nó, nhắn lại: "Đang đi du lịch, đừng làm phiền."

 

Đời trước, tôi khổ sở cả đời, tuổi trẻ khi còn có sức thì bận bịu chăm sóc bọn nó, đến khi bọn nó sinh con lại phải chăm cháu.

 

Đợi khi phá dỡ nhà để dời đi chỗ khác lại vướng vào chuyện chia tài sản.

 

Sau tất cả ngần ấy hi sinh, tôi đổi lại được cái gì? Bị con ruột kiện lên tòa, sau cùng lại c.h.ế.t một mình không ai hay không ai biết trong cái nhà đi thuê.

 

Tôi cả đời chưa từng được đi du lịch, ngắm nhìn cảnh sắc nơi này nơi kia, thậm chí còn chưa từng ra khỏi thành phố.

 

Lúc tôi học theo mấy cô gái trẻ mặc váy đỏ chụp ảnh trước hồ nước, tôi cảm thấy lần sống lại này quả là đáng giá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/song-lai-lam-mot-nguoi-me-sang-suot/chuong-4.html.]

Sẹo lồi sẹo lõm ở đâu, làn da nám sạm chỗ nào, chỉ cần tâm hồn vẫn trẻ trung, tôi sẽ mãi ở lại với thời thanh xuân của mình.

 

Trên đường đi du lịch, chúng tôi cùng nhau vượt núi băng sông, đi qua sa mạc, đến với thảo nguyên, hít thở không khí trong lành của rừng già, ngắm nhìn cao nguyên gần ngay trước mặt.

 

6.

 

Cô giúp việc ở nhà cũng là một người rất chỉn chu, thời gian tôi không ở nhà, cô ấy đã cẩn thận chăm chút vườn hoa nhỏ của tôi, quét tước nhà cửa ngăn nắp sách ẽ.

 

Quả nhiên mối quan hệ duy trì bằng tiền bạc bao giờ cũng thoải mái nhất.

 

Tôi vừa về nhà được mấy ngày, con cả lại lần nữa tìm tới.

 

Lúc tôi đang ngồi uống trà chiều trong vườn hoa, tôi nghe được giọng nó kêu tên tôi.

 

"Có việc thì nói, không thì biến." - Tôi càng ngày càng thông thạo việc từ chối bọn nó.

 

"Mẹ! Lần này con tìm mẹ thực sự có việc mà, mẹ mở cửa cho con đi, cách một cái cửa thế này sao mà nói chuyện được."

 

Nhìn nó có phần sốt ruột hơn thường ngày, tâm tình của tôi hôm nay không tệ nên nói cô giúp việc ra mở cửa cho nó vào.

 

"Mẹ, con nghĩ mẹ sẽ không hiểu nổi chuyện này, nhưng con không biết phải làm sao nữa, con muốn hỏi ý kiến của mẹ, dù sao mẹ cũng khá may mắn mà."

 

Vẻ mặt nó âu sầu lo lắng.

 

Tôi hất cằm, ra hiệu nó nói tiếp.

 

"Nhà máy con đang làm việc sắp mở chi nhánh mới, muốn để con lên làm phó giám đốc, thế nhưng nếu con qua đó thì sẽ mất công việc hiện tại, con không biết mình có nên đi hay không."

 

Tôi nhìn đứa con đầu lòng của mình, nó là đứa nhỏ được sinh ra trong sự kỳ vọng của tôi và chồng.

 

Từ nhỏ nó đã không khiến chúng tôi phải lo lắng nhiều, thành tích tốt, tốt nghiệp xong lại vào nhà máy làm việc, tuổi còn trẻ nhưng đã được thăng chức lên làm chủ quản, thế nhưng từ đó lại không thăng tiến thêm được nữa.

 

Đời trước tôi không hiểu rõ mấy chuyện này lắm, có thể lúc ấy nhà nó đang bận việc nên lãnh đạo cũng không cho nó vào danh sách thăng tiến.

 

Thế nhưng việc xây dựng nhà xưởng này thì tôi biết, nó là một cái nhà máy sử dụng năng lượng mới, dù tôi không biết gì nhiều, tôi vẫn nhớ cho đến khi tôi c.h.ế.t đi nhà xưởng này vẫn còn rất thịnh vượng.

 

"Là nhà máy lithium sắt photphat à?” - Tôi hỏi nó.

 

Con cả mở to hai mắt: "Mẹ còn biết cả cái này hả?"

 

"Nguồn năng lượng mới này về sau sẽ dẫn đầu xu hướng, đã thế công nghệ cũng đang phát triển, con sợ cái gì?" - Tôi nói.

 

Tôi không muốn sau này có vấn đề gì nó lại tìm đến mình nữa.

Loading...