Sống Lại Làm Một Người Mẹ Sáng Suốt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:07:28
Lượt xem: 388
"Mẹ! Con cũng sắp sinh, về sau đến trung tâm ở cữ cũng tốn không ít tiền đây." - Con gái út không chịu thua, cô không muốn nhìn anh trai mình chiếm được lợi.
Ba người bọn họ mỗi đứa một câu làm ầm cả lên, tôi vốn đã phiền nay lại thêm phiền.
Tôi mặc kệ hết đám chúng nó, để số thẻ lại, kí xong hết giấy tờ lập tức rời đi.
Tôi còn phải về nhà thu dọn đồ đạc, nào có thời gian ở đây nghe bọn nó nói mấy lời vô nghĩa kia.
"Mẹ, chờ một chút... Mẹ ơi đi chậm thôi!" - Con dâu thứ hai hét lớn gọi tôi.
Thế là lại có một đám người theo sau tôi về nhà.
Vừa vào cửa bọn nó liền chặn trước tôi, chất vất tôi vì sao tôi làm như vậy, tôi bị hỏi đến mức bật cười.
Đời trước tôi chia hết tiền cho bọn nó, dù có mấy đứa không bằng lòng gì, nhưng vẫn còn ra sức giả vờ, thế mà lúc này lại trực tiếp chặn mẹ ruột nhà nó ngoài cửa.
Thằng cả và thằng thứ hai đời trước cũng luôn nhắc nhở chuyện chia chác công bằng, nhưng dù tôi có chia như thế nào bọn nó cũng sẽ thấy không đủ.
"Được rồi, dù sao cũng xong việc cả rồi."
Tôi nhìn thẳng vào bốn đứa con mình đã mang nặng đẻ đau trước mặt.
Tôi quả thật có chút thiên vị mấy đứa con trai của mình hơn con gái, thế nhưng dù là trong những lúc khó khăn nhất, chưa bao giờ tôi để chúng nó phải thiếu ăn thiếu mặc.
Ngay cả việc cho chúng nó đến trường tôi và ông nhà cũng đã phải rất cố gắng, bằng không thì ông già cũng sẽ không ra đi khi vừa chỉ mới bước được nửa đời người.
"Con cả cùng vợ con nghĩ một bà già như mẹ không hợp cầm nhiều tiền như vậy đúng không, tiền này là tiền mẹ bán nhà đi mới có, vì sao lại không thể cầm?"
"Con thứ, hai người các con cứ nghĩ mà xem, Khải Khải là con trai của hai đứa, nó học hành như thế nào là dựa vào sự nỗ lực của nó và cả hai con, nếu vẫn không được thì hai con phải cố gắng hơn, vấn đề không phải là bắt đầu từ hai đứa sao?"
"Còn con út, con ở cữ còn cần mẹ cho con tiền? Tiền chồng con kiếm về để vứt ra cửa sổ hết rồi à? Không có điều kiện tới trung tâm ở cữ thì con cứ ở nhà thôi, điều kiện sinh hoạt của con tệ đến mức đó sao, mẹ không làm cho con được, nhà cũng cho con rồi còn gì."
Chờ tôi nói xong, cả đám chúng nó đều trợn tròn mắt.
Tiền rất nhanh đã được chuyển vào tài khoản, tôi nhanh chóng giải quyết xong mọi việc.
Sau đó tôi lại mua một căn hộ từ một người chị em đã quen từ lâu, gọi công ty vận chuyển qua dọn đồ sang đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/song-lai-lam-mot-nguoi-me-sang-suot/chuong-3.html.]
Căn hộ đó vốn dĩ thuộc về một cặp vợ chồng son, ai ngờ bọn họ lại sớm ly dị, căn phòng đầy đủ tiện nghi, cũng có thể xem như là phòng mới.
Hai trăm vạn là cái giá phải trả cho căn hộ này, kế tiếp tôi lại bỏ ra 50 vạn mua xe, giữ lại 100 vạn, hơn 800 vạn còn lại thì đi gửi tiết kiệm để tránh rắc rối không đáng.
Tôi còn mời về một cô giúp việc giúp tôi dọn dẹp nhà.
Xong xuôi tôi đến trường dạy lái xe đăng kí học lái.
Khi con thứ hai tới tìm tôi, tôi đang cãi nhau cùng thầy dạy lái xe.
Thầy dạy lái xe kia động chút là chửi người ta như chửi con, tôi nhịn không được đốp chát với ổng.
Nín nhịn cả đời rồi, việc lớn đến việc bé, giờ tôi đếch thèm chịu đựng nữa.
Bà đây dù sao cũng là một mụ già rồi, còn biết sợ cái quái gì!
"Mẹ! Hè rồi mẹ có thể tới giúp bọn con trông Khải Khải chút không, bọn con không có thời gian để dạy nó học nữa." - Con dâu thứ hai nói.
"Đúng vậy mẹ. Chúng con vừa mua nhà mới, ba phòng ngủ, rộng rãi thoải mái, mẹ đến ở chung cũng được mà." - Con thứ hai gật đầu phụ họa.
Đúng là chuyện cười hài nhất từ đó tới nay!
Đời trước tôi đến ở nhà chúng nó, chúng nó không chịu, giờ lại tới mời tôi đến.
"Không thấy mẹ đang bận hả? Đừng làm phiền bà già này tập lái xe."
Tôi mặc kệ chúng nó, bắt đầu khởi động xe.
"Mẹ! Mẹ không thể không quan tâm Khải Khải được! Khải Khải là cháu đích tôn nhà họ Triệu đó!" - Con dâu bước lên trước, nở nụ cười khôn khéo, bất quá bà chỉ nhìn thấy sự ranh mãnh và lợi dụng trong nụ cười đó.
"Cô họ Triệu hay tôi họ Triệu mà quản lắm thế? Lão Triệu nhà chúng tôi có quan hệ gì với cô à? Chúng tôi giờ còn cần một đứa cháu đích tôn để kế thừa ngai vàng hay gì?"
Tôi hỏi cô ta đến ngây ngẩn cả người.
Tôi phất tay đuổi bọn họ đi.
Thầy dạy lái xe không cãi nhau với tôi nữa, chỉ giơ một ngón tay cái hướng về phía tôi: "Bác gái này tư tưởng tiến bộ ghê!"