Qúy Phi Không Muốn Tăng Ca - Chương 4:
Cập nhật lúc: 2024-06-05 19:46:54
Lượt xem: 3,694
10
Bữa tiệc diễn ra được một nửa, các đại thần đều uống say.
Một lão già râu ria xồm xoàm đột nhiên đứng lên đề nghị Hoàng thượng lập Hậu.
Vốn dĩ ta không hề hứng thú, nhưng mà lão già kia vừa nói vừa nhìn sang bên này là có ý gì?
Ta hỏi hệ thống, lão già không biết sống ch/3t này là ai vậy?
Hệ thống nói, "Cha của cô."
Ta im lặng một lúc, trong lòng bắt đầu điên cuồng phỉ báng.
[Làm Hoàng hậu gì chứ?! Ta mới không muốn làm Hoàng hậu đâu, làm Hoàng hậu ngày nào cũng phải dậy sớm, còn phải tính sổ sách nữa.]
[Người làm công dậy từ sáu giờ sáng. Ta không làm!]
[Để ta làm Hoàng hậu, ta sẽ xin nghỉ mỗi ngày.]
[Gặp khó khăn thì đi ngủ, không giải quyết được thì đi treo cổ.]
Nghĩ đến đây, ta không đợi Cẩu Hoàng Đế lên tiếng, lập tức đứng dậy nói, "Thần thiếp đề nghị ai sinh con thì người đó làm Hoàng hậu."
Cha ta khó hiểu nhìn ta.
Cẩu Hoàng Đế lại nhếch mép, "Quý phi nói rất đúng."
Một hồi sóng gió lặng lẽ tan biến, ta bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, thăng chức sao bằng nằm yên hưởng thụ chứ.
Chén rượu hoa quả này ngon thật đấy.
Một lát sau, Tô công công đến mời ta ngồi bên cạnh Cẩu Hoàng Đế.
Ta loạng choạng đứng dậy, trong đầu đã bắt đầu nghĩ linh tinh.
[Tiệc tất niên sắp kết thúc rồi à? Phải đi kính rượu lãnh đạo rồi à?]
[Hôm qua ta đọc tiểu thuyết đến đoạn nào rồi nhỉ? Hình như là nữ chính bảo vệ nam chính?]
[Núi Ô Mông nối tiếp núi ngoài núi, ánh trăng soi sáng vũng Sương Thủy!]
Tô công công thấy ta hơi say, định đến đỡ ta.
Nào ngờ ta vừa bước lên bậc thang, đi đến bên cạnh Cẩu Hoàng Đế thì có người đến ám sát.
Một người đàn ông đột nhiên xông ra từ đám vũ nữ ăn mặc lòe loẹt, miệng không ngừng hô to Cẩu Hoàng Đế ch/3t đi.
Bộ não vốn đã biến thành quả táo tàu của ta hoạt động với tốc độ cao trong một giây, kiên quyết chắn trước mặt Cẩu Hoàng Đế.
Ta nhắm mắt lại, trong đầu không phải là cảnh tượng cuộc đời như đèn kéo quân, mà là tự biên tự diễn một cách khó hiểu.
[Hắn ta cười với ta một cái, mạng này ta cũng cho hắn luôn.]
[Rốt cuộc là Trang Chu nằm mơ thấy bướm, hay là bướm nằm mơ thấy Trang Chu? Ngươi là ân huệ, cũng là kiếp nạn.]
[Hoàng thượng, thần thiếp lui đây, thần thiếp lui một cái là cả một đời, sau này, người bảo trọng.]
(Lui ở đây là cáo lui, lùi lại có thể hiểu là rời đi, sắp ch/3t)
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Trước khi mất đi ý thức, bên tai toàn là giọng nói hoảng sợ của Cẩu Hoàng Đế.
Hắn ta nói, "Chu Tử Quân! Nàng đừng ch/3t!"
11
Hình như ta đã mơ một giấc mơ rất dài.
Trong mơ ta ở trong một chiếc hộp kín, nhiệt độ ở đây rất dễ chịu, có đồ ăn nước uống.
Chỉ là mỗi ngày đều có một người đàn ông đi tới đi lui trước mặt ta.
Miệng lẩm bẩm lặp đi lặp lại một câu, "Đừng ch/3t, đừng ch/3t, cầu xin nàng đừng ch/3t."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quy-phi-khong-muon-tang-ca/chuong-4.html.]
Ta hơi cảm động, cố gắng mở to mắt để nhìn rõ mặt hắn ta.
Nào ngờ, hắn ta lại là Cẩu Hoàng Đế!
Ta giật mình tỉnh giấc.
Vừa mở mắt ra đã thấy Cẩu Hoàng Đế ngồi bên giường nổi giận.
"Trẫm nói các ngươi đi hầm nhân sâm thì mau đi hầm đi! Còn chần chừ gì nữa?!!"
"Nhưng mà, nhưng mà Hoàng thượng, Quý phi nương nương chỉ bị xước da một chút, muộn thêm chút nữa là vết thương đã lành rồi, hay là cho nương nương uống bát giải rượu trước đi ạ."
Cẩu Hoàng Đế nhìn ta.
Ta vội vàng giả vờ như vừa tỉnh dậy, miệng lẩm bẩm, "Nước, nước."
Hắn ta thuận thế đỡ ta dậy, nhận lấy chén nước Liên Chi đưa tới.
"Ai bảo nàng đỡ cho trẫm? Nơi đó có nhiều thị vệ như vậy, nàng xem bọn họ là người ăn chay à, còn cần nàng - một kẻ say rượu - phải ra tay sao? Lần sau gặp chuyện như vậy thì chạy đi! Có thể chạy bao xa thì chạy bấy xa!"
"Ồ."
"Còn nữa... Khụ khụ, tâm ý của nàng, trẫm hiểu rồi."
Ta: "???"
Chờ sau khi mọi người rời đi, hệ thống mới ló ra hỏi ta có phải cố ý tìm ch/3t hay không.
Ta biện minh, "Rõ ràng là ta đang nghiêm túc công lược đấy chứ, ngươi xem Cẩu Hoàng Đế có phải đã có hảo cảm với ta rồi không? Hơn nữa, cho dù ta thật sự ch/3t, cũng xem như gián tiếp bảo vệ người nhà rồi còn gì."
Hệ thống gãi đầu, "Ngươi nói cũng có lý, ta không thể phản bác được."
12
Thế nhưng ta không ngờ, câu nói ta lừa gạt hệ thống kia lại trở thành sự thật.
Từ sau vụ ám sát, không biết Cẩu Hoàng Đế bị làm sao, ngày nào cũng đến cung ta.
Lúc đầu ta còn giả vờ khách sáo, về sau lười giả vờ rồi, trực tiếp xem tiểu thuyết trước mặt hắn ta luôn.
Có lúc hắn ta mang tấu chương đến, có lúc thì ngồi bên cạnh ta xem sách.
Nhưng mỗi ngày đều không thể thiếu một tiếng đồng hồ vận động thể dục thể thao trước khi ngủ.
Lần nào cũng khiến ta sống không bằng ch/3t, chỉ muốn nửa đêm treo cổ bên giường hắn ta thì hắn ta mới chịu dừng lại.
Hơn nữa, sau khi kết thúc, hắn ta còn động tay động chân.
Không phải nghịch tóc ta, thì là vuốt ve khuôn mặt ta.
Khiến ta phiền muốn ch/3t.
Đối với chuyện này, hệ thống rất vui vẻ.
Đặc biệt thưởng cho ta mấy cuốn truyện tranh người lớn, bảo ta nghiên cứu kỹ càng ý nghĩa của sự sống.
Nó cảm thấy Cẩu Hoàng Đế ngủ với ta nhiều như vậy, nói không chừng đã yêu ta rồi.
Ta lười vạch trần suy nghĩ đơn giản của nó.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Cẩu Hoàng Đế đến thường xuyên như vậy, lại không làm biện pháp gì, thật sự khiến ta hơi lo lắng.
"Hệ thống, cho ta ít thuốc phá thai đi."
Hệ thống do dự vài giây, hình như đang suy nghĩ.
Ngay lúc ta định leo lên xà nhà đánh đu, nó liền đưa thuốc cho ta.
Ta nhìn viên thuốc nhỏ xuất hiện trong tay, "Uống trực tiếp vào là được hả?"
Hệ thống, "Đúng... Đúng vậy, mỗi lần xong việc thì uống một viên."
"Ồ."