Quỳ gối - 19
Cập nhật lúc: 2024-09-24 19:15:09
Lượt xem: 213
Ta nghĩ tới Bạch Lê. Chiếc hầu bao hứa tặng hắn đã được thêu nhưng ta vẫn chưa có cơ hội trao nó cho hắn. Đôi uyên ương đang chơi đùa dưới nước và những chú bướm bay qua những bông hoa đều ám chỉ sự hài hòa, vẻ đẹp và tình yêu diễn ra suôn sẻ.
Ta đã hoàn thành từng mũi thêu với nhiều kỳ vọng, nhưng lúc này ta hơi không chắc chắn. Mẫu thân ta cả đời cũng chưa tìm được người trong lòng mình, liệu Bạch Lê có phải là người trong lòng ta không?
Cho dù là vậy, nếu một ngày hắn thay đổi ý định và có nữ nhân khác, liệu ta có phải chờ đợi vô vọng như mẫu thân ta, chờ đợi một cái kết không chắc chắn?
Ta không khỏi nghĩ đến Ninh Nhược Yến và tỷ tỷ. Cảnh tượng ta đến Ngọc Trúc Cung để giao đồ ăn nhẹ hai ngày trước.
Hôn lễ đang đến gần, cho dù người tỷ tỷ sắp cưới là trúc mãi mà nàng biết rất rõ, cũng cao quý như nàng, tỷ tỷ vẫn cảm thấy có chút lo lắng và e ngại.
"A Tú, ta thực sự lo lắng không biết liệu ta có thể hòa hợp tốt với gia tộc của A Yến nếu ta gả vào Ninh gia hay không."
Tỷ tỷ chống cằm, hơi cau mày nói: “Thật ra ta có thể xây cung điện công chúa, Hoàng hậu cũng chọn cho ta một địa điểm, nhưng ta không muốn hắn bị oan…”
Nàng là công chúa có thái ấp của riêng mình, có tư cách mở một cung điện riêng, nhưng trong trường hợp này, phối ngẫu tất nhiên sẽ phải nhận những lời bàn tán gay gắt.
Người khác có thể chịu được, nhưng đó chính là Ninh Nhược Yến. Làm sao một thiếu gia tài năng tuấn tú của kinh thành lại có thể trở thành trò cười cho người khác sau bữa tối.
Tỷ tỷ không chịu nổi những lời đàm tiếu như vậy, dù chỉ một câu, thà rằng mình có lỗi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Có thể thấy Ninh Nhược Yến chính là người trong lòng tỷ tỷ. Vì hắn, tỷ tỷ sẵn sàng từ bỏ thân phận công chúa cao quý mà làm thê tử của hắn.
Vậy ta có sẵn sàng làm điều này vì Bạch Lê không? Ta tự hỏi mình, và cảm thấy bối rối. Ta không biết, ta không chắc chắn, nhưng ta chỉ có thể tiến từng bước một về phía tương lai chưa rõ kia.
35
Ngày 8 tháng 10 trời nắng đẹp, thích hợp cho việc kết hôn.
Ngọc Trúc Cung đã được trang trí đèn lồng và tràn đầy sắc đỏ ngay từ ngày hôm trước, khiến nó trở nên sống động và lộng lẫy.
Ta cố tình dậy sớm nhưng sau khi tắm rửa thì ta lại không làm gì cả, ngơ ngác một lúc.
Tô tỷ cười nói ta sắp có chuyện tốt, khi nhìn thấy Tô tỷ thì nghĩ đến bản thân mình, sự lo lắng của ta vẫn bình thường.
"Công chúa làm lễ xong thì về sớm. Bữa trưa nô tỳ sẽ làm món vịt Bát Bảo mà công chúa yêu thích, được không?"
Ta mỉm cười đồng ý: “Được, Tô tỷ đợi ta về cùng ăn cơm nhé.”
Tuy rằng trời vẫn còn sớm, nhưng lúc này trên đường đã có 33 cung nhân đi qua, có lẽ đều là vì hôn lễ của tỷ tỷ.
Ta bước nhanh qua đám đông, khi đi qua Ngự hoa viên, ta thấy một số nhóm Cấm vệ quân đang tuần tra.
Trong Ngự hoa viên có rất nhiều cung nhân, mặc dù có thị vệ canh giữ nhưng số lượng cũng không nhiều.
Có lẽ đó là sự sắp đặt của hoàng hậu? Hôm nay là hôn lễ của công chúa, nhất định có rất nhiều đại thần ra vào cung, hơn nữa bệnh của phụ hoàng còn chưa khỏi hẳn, cử thêm thị vệ là thích hợp.
Thực ra dạo gần đây ta cũng nhận thấy thị vệ trong cung có nhiều gương mặt mới, đặc biệt là ở gần Ngọc Trúc Cung. Bạch Lê cũng bảo ta nên ít di chuyển hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quy-goi/19.html.]
Làm sao ta có thể vắng mặt chỉ mà không dự hôn lễ của tỷ tỷ? Chỉ cần đi sớm và về sớm là được.
Ta nghĩ vậy, đè nén cảm giác bất an khó hiểu trong lòng. Có lẽ Tô tỷ nói đúng, ta nghĩ về bản thân mình, vì những suy nghĩ lung tung tối qua mà ta luôn cảm thấy tim đập nhanh vì không được nghỉ ngơi tốt.
Nhân tiện, hôm nay Bạch Lê trực, hắn nói sẽ mang cho ta loại phô mai ngọt nổi tiếng nhất kinh thành. Ta cắn môi để tỉnh táo, mỉm cười bước vào cổng Ngọc Trúc Cung.
36.
Ta tới cũng không muộn nhưng Ngọc Trúc Cung đã vô cùng náo nhiệt.
Một số cung nữ thân thiết với tỷ tỷ bận rộn chân không chạm đất, trong khi tỷ tỷ bị một nhóm tiểu thư nhà quý tộc vây quanh, những lời chúc may mắn và khen ngợi không ngừng tuôn ra từ miệng họ.
"Công chúa Ninh Huệ quả thực là nữ nhi cao quý nhất của triều Đại Tề chúng ta. Sự hào phóng của nàng giống hệt như Hoàng hậu."
“Hôm nay công chúa kết hôn, sau này phu thê nhất định sẽ bên nhau răng long đầu bạc……"
Tỷ tỷ nhận lời chúc phúc và khen ngợi của họ với một nụ cười, giống như một nữ nhân đoan trang nhất, với sự e thẹn nhưng cũng đầy khao khát và mong đợi. Quả thực hôm nay nàng vô cùng thanh tú.
Đường nét khuôn mặt của tỷ tỷ vốn đã tươi tắn, uy nghiêm, cách trang điểm cầu kỳ, đậm chất tân nương càng khiến nàng thêm rạng rỡ.
Vương miện phượng hoàng lộng lẫy và tinh tế tô điểm cho mái tóc dài đen mượt của nàng, phù hợp với bộ hỉ phục màu đỏ tươi. Phượng hoàng với đôi cánh đuôi khổng lồ sải cánh trên váy, hoa cát tường trên tay áo vừa phải, lộng lẫy và hoành tráng.
Đây là bộ hỉ phục mà hoàng hậu yêu cầu Kim cung cục thêu trong nửa năm, quả thực là phi thường.
Ta thầm ngưỡng mộ trong lòng, mỉm cười bước tới trao món quà mình đã chuẩn bị sẵn là một đôi vòng tay bạch ngọc long phượng.
"Muội cầu chúc tỷ tỷ và tỷ phu có một cuộc hôn nhân hạnh phúc và sớm sinh quý tử."
Mấy tháng trước, thật khó để tưởng tượng làm sao ta có thể bình tĩnh và tự nhiên nói từ tỷ phu với Ninh Nhược Yến như vậy. Có thể thấy rằng thời gian đã thay đổi và mọi thứ đều vô thường.
"Công chúa Ninh Chí đến rồi, ngày tốt của công chúa cũng sắp đến rồi phải không?"
"Hôm nay ta cũng nhìn thấy tướng quân Bạch Lê ở cửa cung, quả nhiên là công chúa rất có phúc."
Ta cúi đầu giả vờ ngượng ngùng và để cho một vài nữ nhân mà ta không quen biết trêu chọc mình.
Tỷ tỷ nhận thấy sự khó chịu của ta liền sai cung nữ thân cận mời các nàng ra ngoài uống trà, nói rằng muốn nói vài lời cuối cùng với muội muội.
"Mau đem đĩa bánh bạch ngọc mang tới cho ta."
Tỷ tỷ cuối cùng cũng có vẻ như đã bình phục sau khi ăn một miếng bánh ngọt: “Ta thức dậy từ sáng sớm để trang điểm, cuối cùng cũng làm xong, nhưng họ lại đến, họ nói rất nhiều, bọn họ không thể im lặng một chút."
Ta che môi cười khúc khích, bưng cho nàng một tách trà: “Tỷ tỷ, tỷ chỉ cần dằn bụng thôi, nghe nói hôn lễ sẽ mất cả ngày, bộ hỉ phục này không tiện thay.”
Tỷ tỷ tỷ nhìn ta giận dữ nói: “Muội còn dám cười. Đến lượt muội rồi muội sẽ biết khó khăn thế nào”.