Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quả Báo Nhãn Tiền - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-06-25 21:37:54
Lượt xem: 3,234

Tôi nhiều lần nhìn thấy mẹ tôi trang điểm tỉ mỉ và ra ngoài vào những buổi chiều thứ bảy khi bố tôi không có nhà.

 

Tôi thậm chí còn biết khách sạn và số phòng mỗi buổi hẹn hò của họ.

 

Nếu như họ thật sự không muốn để tôi được đi học tiếp, tôi sẽ dùng lý do này để đe dọa họ.

 

Nhưng họ cũng có thể bất chấp tới cùng mà g.i.ế.c cả tôi.

 

Đây là chuyện mà họ dám làm ra được, tôi biết rõ điều đó.

 

Cả đời này, họ chưa từng coi trọng tôi.

 

Nhưng tôi đã nghĩ xong rồi, cho dù có thật sự phải c.h.ế.t đi thì cũng dứt khoát một lần cho xong.

 

Nhưng tôi buộc phải đi học, tôi thà c.h.ế.t đi trong đau khổ, còn hơn là phải sống trong nhục nhã.

 

7

 

Chúng tôi chuyển tới nhà mới đã gần một tháng.

 

Có ngày tôi vừa mở mắt ra đã thấy nước thấm ở trần nhà trở nên nghiêm trọng hơn, vốn chỉ là một chút nước đọng nhỏ, giờ đã lan rộng ra.

 

Tôi lặng lẽ thở dài, cố gắng đẩy chiếc giường gỗ dịch ra vài thước.

 

Ít nhất chỗ rỉ nước sẽ không làm ướt giường tôi nữa.

 

Tôi ngơ ngác nhìn lên, hình dáng vệt nước kia ngày càng rõ ràng.

 

Ghép lại với nhau, tựa như mặt người.

 

Tôi bị suy nghĩ của bản thân làm cho giật mình, càng nhìn lại càng giống một cô gái đang nhìn mình mỉm cười.

 

Tôi bị nhìn tới kinh hồn táng đảm.

 

Nghĩ tới lời của cô Lan, tôi càng thêm sợ hãi.

 

Tôi chịu không nổi nữa, bất chấp việc sẽ bị đánh mà lao ra phòng khách nói chuyện đó với mẹ.

 

Quả nhiên mẹ lại mắng tôi thích làm lớn chuyện, dốt nát mê tín y hệt bố tôi.

 

Bà càng nói càng tức giận, túm tóc tôi lôi vào phòng, chỉ vào chỗ rỉ nước trên trần nhà, điên cuồng chửi bới.

 

Mẹ tôi quăng ngã tôi xuống đất, đánh đập tôi hồi lâu, trong lúc đó tôi ngẩng đầu nhìn chằm chằm trần nhà, thấy gương mặt kia ngày càng rõ ràng, thậm chí có chút sống động...

 

Đúng, mẹ tôi nói đúng, bố tôi gần đây cũng thường thấy những điều kỳ lạ xảy ra ở nhà.

 

Có lần ông còn thấy một cô gái với mái tóc xõa tung, dùng tư thế kì lạ bò tới lui trên bậu cửa sổ.

 

Ông chịu không nổi nên đã mời thầy phong thủy tới để trừ tà.

 

Thầy phong thủy vừa vào nhà đã bị dọa sợ, không dám ở lâu trong nhà chúng tôi, kiếm cớ vội rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/qua-bao-nhan-tien/chuong-6.html.]

 

Trước khi đi, ông ấy đã giới thiệu cô Lan cho bố tôi.

 

Ông nói ông chỉ có thể xem phong thủy, nhưng nếu muốn trừ ma thì phải tìm cô Lan.

 

Nhưng mẹ tôi lại không đồng ý.

 

Bà ghét cô Lan, không chỉ vì lời cô Lan nói ngày hôm đó, còn vì giới tính của cô Lan.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Mẹ tôi cực kỳ xem thường phụ nữ, bà ghét những lao động nữ, cho là họ kém cỏi hơn đàn ông.

 

"Đã một đống tuổi còn thích chưng diện, chưa kể lại còn là thợ săn ma, tôi còn tưởng cô ta săn đàn ông cơ ấy! Tôi thấy cô ta chẳng ma nào dòm nên mới giả thần giả quỷ đi lừa tiền, tôi mới không tin cô ta có cái bản lĩnh ấy!"

 

"Đừng có ai tin cô Lan kia làm gì, ma quỷ muốn g.i.ế.c thì tới đây, để tôi xem có g.i.ế.c được tôi không!"

 

Trong khoảng thời gian này bố tôi đã bị tra tấn quá nhiều nên ông không muốn để ý lời than vãn của mẹ tôi, ngày hôm sau đã dẫn tôi đi tìm cô Lan.

 

Chúng tôi tìm tới phố cổ, đi qua những con hẻm ngoằn ngoèo, cuối cùng dừng trước một căn nhà trang nhã.

 

Tôi thầm ghi nhớ địa chỉ.

 

Cô Lan chỉ liếc nhìn bố tôi, không chút thiện cảm yêu cầu bố tôi rời đi.

 

Bố tôi không chịu rời đi, khóc lóc quỳ xuống cầu xin cô Lan.

 

Cô Lan thấy bố tôi không chịu rời đi nên đành nói rõ sự việc.

 

Cô ấy cười lạnh một tiếng, nhẹ lắc đầu, hai mắt tựa như có thể nhìn thấu hồng trần.

 

"Chúng vẫn luôn theo sát ông, có vay có trả, g.i.ế.c người đền mạng, tôi không giúp được gì cả."

 

Sắc mặt bố tôi bỗng xám xịt, sau khi về nhà thì trốn biệt trong phòng không ra ngoài nữa.

 

Mẹ tôi cực kì bất mãn với ông, không chỉ vì cho là ông quá mê tín mà còn vì bố tôi không ra ngoài kiếm tiền.

 

Bà cưới bố tôi chỉ vì tiền, giờ bố tôi không đi làm nữa, bà kìm nén cơn giận nhưng lại không dám trút giận lên bố tôi, chỉ có thể lạnh nhạt phớt lờ bố tôi.

 

Trong thời gian này, bà ra ngoài gặp bác sĩ Bành thường xuyên hơn.

 

Bố tôi đã chẳng còn sức để ý tới động thái của mẹ tôi, ngày nào cũng chui rúc trong phòng nói chuyện một mình, lúc thì phẫn nộ cáu kỉnh, lúc lại đau khổ khóc lóc, cơm ngày ba bữa chỉ có thể trông cậy vào tôi.

 

Mẹ tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với bố tôi.

 

Nhưng cô Lan biết, tôi cũng biết, bố tôi đang sám hối.

 

Một đêm của nửa tháng trước, tôi nghe được bố tôi lén gọi điện ở ban công.

 

Ban công rất gần phòng tắm của tôi, chỉ cần tôi giữ im lặng cẩn thận lắng nghe là đã nghe được nội dung đại khái những gì bố tôi nói.

 

Giọng điệu của bố tôi gấp gáp, tôi phải mất một lúc mới hiểu được toàn bộ câu chuyện.

 

Thì ra Lý Nhiễm Nhiễm đang mang thai, bố tôi đang dỗ chị ta phá thai.

Loading...