Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NÓNG HỔI - 6

Cập nhật lúc: 2024-11-10 18:53:31
Lượt xem: 2,399

Nhờ hai chiếc chân giò, cuối cùng chúng tôi cũng có thể ăn một cái Tết no đủ. Ai nấy đều tỏ ra vui vẻ hẳn lên.

 

Bố mẹ tôi chẳng biết nghe tin đồn từ đâu, đánh hơi được thì kéo nhau đến ngay.

 

Vào mùa thu hoạch, cha tôi đi ăn trộm lúa mạch của người ta, bị chủ nhà phát hiện, bị đánh cho một trận nên giờ chân vẫn còn khập khiễng. Mẹ dìu ông ấy đi, mắt họ nhìn chằm chằm vào hai cái chân giò trong nhà chúng tôi mà sáng rực.

 

“Liễu ơi, Tết đến nơi rồi, ai cũng về thăm nhà mẹ đẻ một lần, sao con chẳng chịu ló mặt ra thế?”

 

“Máu mủ ruột thịt là không cắt đứt được đâu, đừng quên ai mới là người thân nhất của con.”

 

“Vậy cái chân giò này cho chúng ta một cái đi, coi như quà Tết, mẹ cũng không trách con nữa.”

 

Nói xong, mẹ tôi liền vươn tay định giật lấy.

 

Chị dâu cả, thân hình to lớn như tảng đá, lạnh mặt đứng chắn trước bà, “Thím thật biết đùa, thịt nhà mẹ đẻ của tôi còn chưa đến lượt thím đòi hỏi đâu.”

 

Mẹ tôi giả vờ cười, “Dù sao cũng phải có phần của con Liễu chứ.”

 

Anh cả sợ chị dâu nổi giận ảnh hưởng đến sức khỏe, bèn quát lớn, “Tránh xa vợ tôi ra!”

 

Thấy mẹ tôi thất thế, cha tôi nổi giận đùng đùng trút lên đầu tôi, ông lao tới túm lấy tóc tôi, miệng lải nhải, “Đừng tưởng mày lấy chồng rồi thì tao không dạy dỗ được mày.”

 

“Dù có thế nào thì tao vẫn là cha mày.”

 

Triệu Thanh nhanh chóng giữ tay cha tôi lại, “Nếu bố vợ chịu nói chuyện đàng hoàng, tôi còn mời ngồi uống trà. Nhưng nếu vừa tới đã động tay động chân, đừng trách tôi không khách khí.”

 

“Ngày con gái ông gả đi, chính mẹ vợ đã nói, gả con gái như bát nước đổ đi, giờ lại lôi huyết thống tình thân ra làm gì, cái tình này chúng tôi chẳng cần.”

 

“Giờ Liễu là vợ tôi, đừng hòng bắt nạt cô ấy dù chỉ nửa phần.”

 

Triệu Thanh dùng sức bóp tay cha tôi, ông ta đau quá nhảy dựng lên, khiến cái chân đau lại thêm nhức nhối, trông vô cùng thảm hại.

 

Mẹ tôi thấy tình hình không ổn, lập tức chạy trốn, còn không quên quay đầu lườm tôi một cái, “Mày cứ cười đi, đến khi nó đánh c.h.ế.t mày rồi thì mày sẽ hết cười.”

 

Con người ta thật khác nhau, bố mẹ người khác chỉ muốn giúp đỡ con cái, còn bố mẹ tôi lại hận không thể lột da, ăn thịt tôi.

 

Tại sao họ lại không muốn thấy tôi sống tốt chứ!

 

09

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nong-hoi/6.html.]

 

Mẹ chồng chia thịt thành nhiều phần, miếng to và béo hơn thì đem phơi khô, còn miếng nhỏ băm vụn xào dầu để làm món mỡ.

 

Mùi mỡ xào làm tôi đột nhiên thấy buồn nôn.

 

Tìm thầy lang khám, mới biết tôi đã mang thai được hơn hai tháng.

 

Cả nhà ai cũng nhìn tôi mỉm cười, khiến tôi xấu hổ chạy về phòng.

 

Mặt tôi đỏ bừng, tim đập thình thịch, soi gương, trông hệt như vừa uống rượu, cả mặt là một màu đỏ ửng. Trong gương hiện lên bóng dáng Triệu Thanh, tôi che mặt khẽ nói, “Anh sắp làm cha rồi!”

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Triệu Thanh bước tới ôm tôi, cằm lởm chởm râu chạm vào trán tôi, khiến tôi thấy nhột.

 

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, thấy anh hít một hơi như đau đớn.

 

“Anh bị thương sao?”

 

Anh ngượng ngùng nói không sao, chỉ là khi sửa miếu nhà người ta, anh bị ngã xuống từ bệ, bị thanh sắt đ.â.m vào, nhưng giờ cũng gần khỏi rồi.

 

Tôi không để anh né tránh, kiên quyết bắt anh cởi áo ngoài ra. Ở cánh tay phải, một vết thương dài năm tấc kéo từ khuỷu tay đến tận vai, trông vô cùng đáng sợ.

 

Thời gian qua anh bận rộn, đi xa cả chục ngày, lúc về vội vã nên tôi đã không để ý thấy anh bị thương.

 

Anh rút ra một nắm đồng tiền đưa cho tôi, “Cầm lấy, mua gì cho em và con, đừng để bản thân phải thiệt thòi.”

 

Nghĩ đến việc anh chịu đựng vết thương đau đớn, còn cố gắng tiết kiệm tiền để lo cho chúng tôi, lòng tôi trào lên nỗi xót xa, nước mắt rơi lã chã.

 

Thấy tôi buồn, anh trêu đùa, “Em đau lòng vì anh rồi sao?”

 

“Trước kia, thấy anh cả và anh hai không đi làm xa, anh không hiểu tại sao. Giờ mới biết, khi trong lòng đã có người để yêu thương, thật khó mà đi xa được.”

 

“Giờ anh cũng có người dành cho mình, đợi anh hoàn thành công việc, kiếm được ít tiền, chúng ta sẽ sống thật tốt, anh sẽ không bao giờ rời xa em và con nữa.”

 

10

 

Trước khi đi, Triệu Thanh dặn rằng chuyến đi lần này sẽ không ngắn. Anh nói nhà viên ngoại họ Lưu cần sửa sang một biệt viện có vườn hoa để đón vợ lẽ mới, nên phải tranh thủ làm cho xong.

 

Kể từ khi anh đi, mí mắt tôi cứ giật giật không ngừng, trong lòng dấy lên cảm giác bất an khó tả.

 

Vào đầu xuân, mẹ chồng khai khẩn được hai mẫu ruộng hoang, gieo đậu xanh lên đó, cây cối phát triển tốt vô cùng. Bà góa họ Lưu thấy vậy thì đỏ mắt, nhất quyết nói rằng mảnh đất đó là của nhà bà, đợi đến khi đậu chín thì phải chia cho bà một nửa.

Loading...