NĂM ẤY TA HẸN NGÀY MÌNH CHUNG ĐÔI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:37:16
Lượt xem: 368
5
Mẫu thân của Tề Minh và mẫu thân ta là tỷ muội, theo lý thuyết, ta nên gọi hắn một tiếng “Biểu ca”.
Nhưng mà ta không gọi, bởi vì ta nhìn thấy hắn bắ.t nạ.t tỷ tỷ ta.
Tỷ tỷ ta tính tình yếu đuối, hắn bắt lấy tay tỷ tỷ không cho nàng đi, hỏi nàng là cung nữ của cung nào, tại sao thấy hắn mà không hành lễ.
Ta đánh Tề Minh một trận, hắn khóc kêu cha gọi mẹ, thảm đến mức mẫu thân ta nghe tiếng mà chạy lại.
Mẫu thân vặn lỗ tai ta hỏi lý do, ta khóc lóc nói hắn hư, bắ.t nạ.t tỷ tỷ.
Mẫu thân ta sửng sốt một lúc, tựa hồ là không nghĩ tới ta và tỷ tỷ lại thân thiết như vậy, bà buông tha cho lỗ tai ta, không nói nữa.
Khi về phủ ta nghe người khác nói, mẫu thân ta ngày ấy không dùng bữa tối.
Tề Minh không phải ăn chay, ta và hắn lúc đó quần nhau thành một đoàn, tuy nói ta đánh hắn khóc, nhưng hắn cũng cắn vào mặt ta.
Trên khuôn mặt trắng trắng nộn nộn, hiện lên một vòng dấu răng đỏ rực vô cùng rõ ràng.
Ta còn chưa nói đau, tỷ tỷ đã khóc.Một đêm đó tỷ tỷ không ngủ, kể chuyện cho ta nghe, lúc ấy ta cảm thấy, tỷ tỷ thật tốt.
Mấy ngày sau, trong hoàng cung ta cũng không gặp lại Tề Minh, có thể là bị ta đánh cho sợ rồi.
Ta đem lời này nói với tỷ tỷ, nàng cười một tiếng, nói ta ngốc.
Không biết Tề Minh có sợ ta hay không, hắn lại theo mẫu thân mình tiến cung. Khi thấy hắn, ta sửng sốt một chút, cả tỷ tỷ cũng cười một tiếng.
Tề Minh nho nhỏ mặc một bộ giáp, cầm một thanh kiếm gỗ ngắn ngủn, hận khí ngút trời lao về phía ta.
“Ngươi chính là người mấy ngày trước đánh ta? Có bản lĩnh ngươi đến đây tỷ thí với ta.”
Ta thấy hắn ra vẻ nghiêm túc, nhịn không được muốn trêu hắn, “Ngươi đừng khóc đỏ mũi lại đi tìm mẫu thân ta mách lẻo.”
Tỷ tỷ kéo ta, ta biết ý của tỷ ấy là sợ ta bị thương.
Tề Minh còn chưa nói xong đã bị mẫu thân hắn lôi đi.
Ta còn muốn nói thêm mấy câu, lại bị tỷ tỷ kéo kéo tay áo, ta nghiêng đầu thì thấy, mẫu thân ta cũng tới.
Ta rụt rụt cổ, đi theo mẫu thân vào Phượng Nghi Cung, để làm lễ vấn an với Hoàng Hậu.
Khi đó ta mới tám tuổi, tỷ tỷ cũng tám tuổi.
---
6
Ngày đó cũng không phát sinh chuyện gì, ta và tỷ tỷ liền về phủ.
Ta nằm trên giường tỷ tỷ, nghịch nghịch những chiếc tua rua trên màn treo.
Ta nói với tỷ tỷ: “Nếu tên nhóc kia bắ.t nạ.t tỷ, ta và tỷ cùng nhau đánh hắn.”
Tỷ tỷ bị ta chọc cười, nhưng nàng vẫn lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Ngủ đi.”
Ta thấy tỷ tỷ không đồng ý, cảm thấy không vừa lòng.
Bĩu môi, bọc chăn lại lăn tới góc giường, không nói chuyện với nàng.
“A Kiều.”
Ta nghe được tỷ tỷ nhỏ giọng gọi ta, nhưng ta vẫn không để ý nàng.
Lúc mơ mơ màng màng, ta cảm giác được có người nhẹ nhàng xoa lưng ta nói gì đó, thanh âm dịu dàng.
Nhưng ta không nghe rõ ràng, người đó cũng không nói nữa.
Ngày hôm sau thức giấc, giấc mộng đó ta cũng quên đi.
Tiến cung lần nữa, ta và tỷ tỷ lại gặp được Tề Minh.
Chỉ là lần này hắn không mặc áo giáp, cũng không tiến lên rủ ta đánh nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nam-ay-ta-hen-ngay-minh-chung-doi/chuong-2.html.]
Ta và tỷ tỷ theo mẫu thân vào điện của Hoàng Hậu. Hoàng Hậu có một người con trai, là Tam hoàng tử, Lý Tri Ý.
Lý Tri Ý lớn hơn ta và tỷ tỷ, hắn đã mười sáu, cũng đã phong vương.
Không biết có phải là ý của hoàng đế hay không, phong vương thì không thể làm Thái Tử.
Lý Tri Ý đối với ta và tỷ tỷ đều rất tốt, hắn nhìn ra ta ở trong cung hoàng hậu có chút gò bó, nên đã dẫn ta đến một đình nhỏ trong cung.
“Tiêu Vương điện hạ từ từ, tỷ tỷ ta còn ở phía sau.” Ta cúi đầu xoắn khăn tay, đỏ mặt.
Ta biết nói như vậy không hợp lễ nghĩa, thậm chí là được voi đòi tiên.
Lý Tri Ý dẫn ta đi, ta còn yêu cầu hắn cũng dẫn theo tỷ tỷ, may mắn hắn không trách ta, còn dẫn tỷ tỷ đi cùng.
Lý Tri Ý bảo hạ nhân cho chúng ta cầm diều, hắn nói muốn dạy chúng ta thả diều.
Hạ nhân cầm mấy cái tới, ta cảm thấy không quá đẹp, nên không lấy.
Cũng không biết có phải là Lý Tri Ý nhìn ra được ta không thích những nét vẽ trên con diều, hắn bảo chúng ta chờ, tự mình cầm đi.
---
7
Lúc ta thấy Lý Tri Ý đi rồi, mới biết chính mình đã làm sai chuyện, trong lòng có chút sợ.
Tuy nói Lý Tri Ý là họ hàng, nhưng rốt cuộc là hoàng tử trong cung, Mạnh gia ta không đắc tội nổi.
Ty tỷ thấy lòng bàn tay ta ra mồ hôi, lén đưa cho ta một cái khăn tay, kêu ta mở ra.
Ta cẩn thận mà mở ra, bên trong có mấy quả mơ chua lòm.
Tỷ tỷ nói nhỏ bên tai ta, nói đây là nàng lén lấy từ trong cung của Hoàng hậu, lúc ấy thấy ta ăn nhiều, cảm thấy chắc là ta thích ăn.
Ta có chút bất ngờ, ngày thường tỷ tỷ nhát gan, sẽ không làm những chuyện như vậy.
Ta ôm chặt tỷ tỷ, thân mật mà cọ cọ vào cổ nàng.
Ta và tỷ tỷ ở đình nhỏ hóng gió chờ Lý Tri Ý, đợi hồi lâu không thấy Lý Tri Ý tới, ta tùy tiện nằm xuống chiếc ghế đá cẩm thạch trong đình.
Tỷ tỷ nâng đầu ta lên, để ta gối đầu lên đùi nàng, xoa đầu cho ta.
Ta vui vẻ tận hưởng, cảm thấy buồn ngủ, không biết nước từ nơi nào, rơi trên mặt ta.
“Ai!”
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Ta hét lên một tiếng, quên mất buồn ngủ, ta có chút bực, đứng dậy nhìn tên nhóc cách đó không xa, thì ra là thằng nhóc khóc nhè mấy ngày trước.
Ta nhìn chằm chằm hắn, tỷ tỷ lôi kéo tay của ta, sợ hai chúng ta lại đánh nhau.
Tề Minh đến gần, ngồi xuống phía đối diện ta và tỷ tỷ.
Hắn nhìn nhìn ta, dường như có chút ngượng ngùng, “Mẫu thân ta nói, ngươi là muội muội của ta.”
Ta trừng mắt liếc hắn một cái, “Ta mới không cần ca ca gì đó!”
Ta lôi kéo tỷ tỷ, quay đầu muốn chạy, lại thấy hắn kéo tay áo tỷ tỷ.
Ta quát lớn với Tề Minh: “Ngươi buông ra!”
Tề Minh lắc lắc đầu, vẫn gắt gao nắm tay áo tỷ tỷ, nhưng con ngươi đen nhánh lại nhìn ta.
“Mẫu thân ta nói, nếu ngươi nói tên cho ta biết, là ngươi tha thứ cho ta, ta mới được ăn cơm.”
“Muốn ta buông ra, trước tiên nói cho ta ngươi tên gì.”
Tỷ tỷ vừa định nói chuyện, ta liền che kín miệng tỷ ấy, “Ngươi không buông ra, ta sẽ đánh ngươi!”
Tề Minh sờ sờ chóp mũi, đỏ mặt nhỏ giọng nói, “Ta tên Tề Minh, là ca ca ngươi, ngươi đánh ta, ta cũng không mách cho mẫu thân ngươi.”
Ta lúc ấy còn nhỏ, căn bản không ý thức khi hắn nói những lời này, tỷ tỷ không vui. Đôi mắt tỷ ấy rũ xuống, có chút khổ sở, nhưng mà ta không nhìn thấy.
Ta “Hừ” một tiếng, hất tay Tề Minh ra, lôi kéo tỷ tỷ chạy đi.