NĂM ẤY TA HẸN NGÀY MÌNH CHUNG ĐÔI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-11-09 21:11:01
Lượt xem: 287
25
Yến hội không khơi nỗi hứng thú của ta, Hoàng Hậu nương nương kêu ta mấy lần ta cũng không nghe thấy, vẫn là tỷ tỷ đẩy ta một cái, nếu không chắc sẽ bị mẫu thân trách mắng một trận.
“Mạnh Hà năm nay chắc tới tuổi gả đi rồi phải không?”
Ta gật gật đầu.
Hoàng Hậu nương nương và mẫu thân ta thân quen, có đôi khi cũng sẽ nhắc nhở ta hai câu, vẫn luôn muốn giúp ta chọn một hôn phu tốt.
Mẫu thân từng nói với ta, Hoàng Hậu nương nương định kết đôi ta với Tiêu Vương Lý Tri Ý.
Khi đó Lý Tri Ý còn chưa cưới vợ, sau đó không biết mẫu thân nói cái gì, Lý Tri Ý lại cùng Tần gia đại tiểu thư kết thân.
Hoàng Hậu nương nương không hỏi lại nữa, hơi hơi gật đầu cho ta ngồi xuống.
Ta theo bản năng nhìn về phía Tề Minh, quả nhiên hắn vẫn không thèm để ý ta, trong suốt hai canh giò của yến hội, hắn không nhìn ta lấy một lần.
Khi về phủ tỷ tỷ hỏi ta, ta và Tề Minh sao lại thế này.
Ta lắc đầu, nói ta cũng không biết. Tỷ tỷ an ủi ta, nói có lẽ làTề Minh cảm thấy thẹn thùng.
Ta không đáp lời, Tề Minh nơi nào là thẹn thùng, hắn chỉ phiền chán ta thôi.
Ta đã thấy bộ dáng thẹn thùng của Tề Minh, Tề Minh khi thẹn thùng nói chuyện sẽ nhỏ giọng, có đôi khi sẽ vặn vặn đầu ngón tay, làm mấy động tác nhỏ. Ta đều nhìn trong mắt, ghi tạc trong lòng.
Tề Minh lần này không về biên quan mà vẫn ở lại kinh thành, Hoàng đế nói hắn có công kháng địch, ở kinh thành nghỉ tạm mấy ngày rồi lại khởi hành.
Tề Minh bởi vì lễ tiết phải đến chào hỏi mẫu thân ta, lúc ấy ta và tỷ tỷ đang ở sảnh ngoài nói chuyện với mẫu thân, nên đã gặp hắn.
Tề Minh bắt đầu bằng những lời khách sáo, ta ở một bên tinh tế đánh giá hắn, hắn vẫn là bộ dáng kia, tài hoa hơn người, tuyệt thế vô song.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Ta thở dài, buông trái cây trong tay xuống, nhìn Tề Minh và tỷ tỷ nói chuyện.
“A Kiều còn nhỏ, những chuyện này không vội.”
---
26.
Tỷ tỷ đột nhiên nhắc đến tên của ta, ta ngẩng đầu lên xem, mới biết được bọn họ đang nói hôn sự của ta.
Ta lại cúi thấp đầu xuống, ta không rõ Tề Minh vì sao đột nhiên thay đổi thái độ với ta.
“Đến giờ rồi, phu nhân mời ngài về phủ.”
Một nữ nhân nói nhỏ với Tề Minh, ta ngẩng đầu nhìn, y phục nàng ta mặc không phải của nha hoàn.
Từ khi Tề Minh đến ta đã chú ý nàng ta, nàng ta đứng cạnh Tề Minh, trước đây bên người Tề Minh không mang theo nữ nhân nào.
Tề Minh đi rồi, tỷ tỷ nói với ta, nàng kia là Tề Minh mang về từ biên quan, chuyện của hai người là thế nào, Tề Minh cũng không nói với tỷ tỷ.
Viên mứt ta đang ăn bị nghẹn ở cổ, thở không nổi, mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.
Tỷ tỷ lấy trà cho ta dễ nuốt, không thì sẽ khó chịu chec mất.
Mẫu thân nói quả thực không sai, nam nhân ai cũng thay lòng đổi dạ.
Ta không nhịn được, lại không dám giáp mặt hỏi Tề Minh, nên đã viết thư hỏi hắn những lời nói năm đó còn nhớ không?
Tề Minh không hồi âm, chỉ phái một tên sai vặt nói với ta, làm ta phải biết tự trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nam-ay-ta-hen-ngay-minh-chung-doi/chuong-10.html.]
Ta đêm đó khóc đến mất hồn, sau đó tỷ tỷ không chịu nỗi, mắng hắn cả đêm.
Ở lòng ta, tỷ tỷ chưa từng mắng chửi người, dù bị khi dễ, cũng chỉ là nói câu mỗi người có số mệnh riêng.
Tỷ tỷ một bên vỗ nhẹ vai ta, một bên nói xấu Tề Minh, ta không biết có nên vui vẻ một chút không.
Tề Minh ở kinh thành không bao lâu thì rời đi.
Từ lúc đó, Tề Minh không cùng ta thư từ, nhưng lại viết thư cho tỷ tỷ.
Tỷ tỷ mỗi lần đều cho ta xem, ta cũng cố gắng tìm dấu vết Tề Minh nhớ thương ta nhưng hắn chỉ có một câu, Mạnh Hà mạnh khỏe.
Ta như là mất đi hồn phách, cho đến nửa đêm lật xem những phong thư ngày xưa Tề Minh viết, cuối mỗi phong thư đều có bốn chữ “Mạnh Lan mạnh khỏe”.
Khi đó, ta mới thật sự tin trong lòng Tề Minh đã không còn ta.
Sau đó ta cũng biết, nữ nhân hôm đó là người trong lòng của Tề Minh.
---
27
Là tỷ tỷ nói với ta, lúc Tề Minh trọng thương nàng ta đã cứu hắn.
Ta cau mày, cảm thấy đây là câu chuyện cũ rích.
Việc này là Tề Minh nói với tỷ tỷ trong thư, Tề Minh cũng là qua loa cho một câu giải thích coi như xong.
Ta không biết tỷ tỷ nói gì với Tề Minh, hắn cũng bắt đầu viết thư cho ta.
Lời nói trong thư cũng không nhiều lắm, chỉ một câu, chẳng qua là đem câu nói “Mạnh Hà mạnh khỏe” chuyển qua một trang giấy trắng.
Ta chấp nhận số mệnh, nhưng mỗi khi ban đêm nhớ tới Tề Minh vẫn sẽ khóc, khóc đến nấc lên cũng dừng không được.
Tỷ tỷ liền cùng ta mắng Tề Minh, kỳ thật tỷ ấy mắng không tàn nhẫn, dù sao tính tình tỷ ấy cũng không giống ta.
Tỷ tỷ nhu nhược, nhiều lắm chỉ nói một câu “kẻ phụ bạc”.
Ta thì có rất nhiều cách mắng người, cái gì “Khỉ lớn m.ô.n.g đỏ” “Ch.ó lớn không biết xấu hổ” “con bọ heo” đều do ta nghĩ ra.
Tỷ tỷ nghe xong liền bật cười, nói ta quá hư.
Mẫu thân ta cũng không rõ là ta vô tâm hay nghĩ thoáng. Qua vài tháng, ta như đã quên chuyện đó, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, giống như không có người tên Tề Minh.
Hôm nay là ngày yết bảng, ta rủ tỷ tỷ đi xem.
Tường thành chỗ yết bảng chật như nêm cối, ta và tỷ tỷ thân mình nhỏ xinh, không chen vào được, chỉ có thể chờ Thám Hoa lang dạo phố.
Ta và tỷ ở tửu lầu tìm một gian phòng, ngồi ở chỗ lan can, cùng tỷ tỷ nói cười, chờ lễ dạo phố của người trúng cử.
Tửu lầu này vị trí tốt, lúc Thám Hoa lang đến gần, ta nhìn rất rõ ràng.
Ta đem nhánh hoa trong tay ném xuống hắn, Thám Hoa lang đón được.
Ta vui vẻ nhảy lên, không nghĩ tới hắn có thể đón được hoa của ta.
Thám Hoa lang một đường đi tới, làm đau lòng không biết bao nhiêu nữ nhân vì chỉ đón nhận nhánh hoa của ta.
Ta mơ hồ có một ý tưởng, nếu hắn tới nhà ta cầu hôn, có lẽ ta sẽ đáp ứng.