Mối hận truyền kiếp - 3
Cập nhật lúc: 2024-06-12 10:39:00
Lượt xem: 1,631
8
"Uhm..." Mặt ta đỏ bừng vì kìm nén, ta đưa tay gỡ tay hắn ra.
Hắn buông ta ra, vẻ chán ghét trong mắt hắn càng rõ hơn.
Hắn vừa mới sủng ái Lăng Mỹ nhân vài ngày trước mà đã chán ghét ngay sao?
Sau khi bình tĩnh lại, ta chậm rãi nói:
“Kỷ vật tình yêu của bệ hạ và Diên Đáp ứng là một cái túi thêu dòng chữ “Tình yêu vĩnh hằng”, trong đó có một lọn tóc của bệ hạ và nàng.
“Lần đầu tiên bệ hạ sủng hạnh Diên Đáp ứng là vào ngày 8 tháng 12 âm lịch cách đây 5 năm, trong một hang động ở vùng đất lạnh lẽo, cái lạnh từ cơ thể bệ hạ đã truyền sang nàng.
“Điều cuối cùng Diên Đáp ứng đã từng nói với bệ hạ là: ‘Bệ hạ, chàng có thể rời đi trước bình minh được không?’”
…
Mỗi lần ta nói một điều là sắc mặt của Tần Diên Ngọc lại trở nên tái nhợt.
Chắc hẳn hắn đã nhớ lại những chuyện trong quá khứ.
Hắn tin điều đó.
Bởi vì mọi điều ta nói đều là sự thật.
Hắn quẫn trí đến mức quay người đi về phía cái giếng đó, không muốn ta nhìn thấy sự yếu đuối của mình.
Khi hắn cảm thấy không thoải mái, ta cảm thấy tốt hơn nhiều.
Ta hơi nhếch khóe miệng, từ phía sau nói với Tần Diên Ngọc:
“Bệ hạ, Diên Đáp ứng bảo sẽ để lại tấm chân tình của bệ hạ trong giếng, bảo bệ hạ tự mình đi lấy.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Hắn do dự và tiếp tục đi về phía cái giếng.
Ta đứng từ xa nghe thấy hắn đứng bên giếng khô lẩm bẩm một mình.
"Diên Diên, nàng nhất định là rất thất vọng với trẫm phải không?
"Diên Diên, trẫm hối hận vì lúc nàng còn sống đã không chăm sóc tốt cho nàng.
“Diên Diên, trẫm đổi đất nước của trẫm để nàng được sống, có được không?”
Ta không tin một lời nào về những gì hắn nói.
Ta đang định quay người bỏ đi thì nhìn thấy hắn nhảy xuống giếng.
Các vệ ám vệ do Kim An dẫn đầu đã tụ tập xung quanh để cứu hắn.
Giọng nói sắc bén của Tần Diên Ngọc từ dưới giếng vọng lên: "Không cho phép ai tới đây, trẫm muốn ở một mình một lát."
Các ám vệ dừng lại và quăng mình lên cây ẩn nấp.
Ta chậm rãi đi đến giếng, nhìn thấy Tần Diên Ngọc đang ngồi trong đó lau nước mắt dưới ánh trăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/moi-han-truyen-kiep/3.html.]
Tần Diên Ngọc, thâm tình đến muộn rẻ như cỏ rác.
9
Ta quay lại và rời khỏi lãnh cung. Đi qua hành lang cung điện, Kim An theo ta dọc theo mái hiên và tường thành.
Chúng ta đến một con hẻm yên tĩnh. Hắn hạ xuống đáp trước mặt ta, nhìn chằm chằm vào mắt ta, như muốn nhìn thấu linh hồn ẩn trong cơ thể này: "Diên Diên, nàng đã về chưa?"
Ta im lặng.
Tần Diên Ngọc đã từng là người thân thiết nhất với ta, ta nói trực tiếp với hắn nhiều lời như vậy nhưng hắn lại không nhận ra ta.
Kim An chỉ nhìn ta từ xa trong bóng tối và không hề nghe thấy một lời nào của ta, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra đó là ta.
Hóa ra khoảng cách giữa con người không phải là sự gần gũi về mặt thể xác mà là trái tim thấu hiểu nhau đến mức nào.
"Kim An, là ta."
Kim An nghe vậy đã ngây ngất, ôm chặt lấy ta, khàn giọng nói: "Diên Diên, ta xin lỗi, ta đã không bảo vệ được nàng."
“Giờ thì ngươi không cần phải tự trách mình đâu.” Ta đặt tay lên lưng hắn.
Toàn thân hắn lạnh buốt, nhưng ta lại cảm thấy ấm áp. Không giống như Tần Diên Ngọc, những đêm hắn quấn lấy ta, thân thể hắn nóng bỏng nhưng lại khiến lòng ta lạnh lẽo.
Kim An hỏi ta: "Là Thục phi ra lệnh cho Lăng Mỹ nhân g--iết nàng. Hai cung nữ và thái giám trong Linh Lung Cung cũng có liên quan phải không?"
Ta gật đầu và nói: “Đúng.”
Hắn buông ta ra, vuốt tóc ta, nhỏ giọng nói: “Diên Diên, đợi ta.”
Kim An rời đi, bóng dáng hắn biến mất khỏi mái hiên như một bóng ma.
Ta trở lại Linh Lung Cung, tắm rửa và thay y phục.
Đã cuối năm, đêm lạnh thấu xương.
Khi ta ngủ đến nửa đêm, trong phòng bỗng có thêm một người nữa.
Ta không hề sợ hãi chút nào, bởi vì ta nghe thấy giọng nói của Kim An: "Diên Diên, là ta."
Ta mở mắt ra, trong bóng tối nhìn thấy đôi mắt Kim An sáng rực.
Hắn cởi bộ đồ đen, lên giường ôm ta thật chặt: "Diên Diên, để ta ôm nàng."
Trước đây, ta và Kim An đối xử với nhau như khách, chúng ta chưa bao giờ có những đụng chạm thân thể như thế này.
Trước đây hắn chỉ dám âm thầm thích ta. Giờ đây, hắn hành động thoải mái và không còn che giấu tình yêu dành cho ta nữa.
Ta để hắn ôm mình, một cảm giác an toàn chưa từng có, cơ thể dần dần ấm lên. Trên cơ thể hắn thoang thoảng mùi tanh của máu, nhưng ta lại thấy rất dễ chịu.
10
Sáng sớm hôm sau, tin dữ về Thục phi truyền đến từ trong cung.
Đêm qua, trong lúc nàng ta ngủ, đã có người lau cổ cho nàng mà không ai hay biết. Chiếc gối dính đầy máu, mãi đến sáng sớm cung nữ mới phát hiện ra.
Hai cung nữ và thái giám trong Linh Lung Cung cũng c--hết trên giường.