Mẹ Chồng Thích Làm Loạn, Tôi Lấy Độc Trị Độc - 5
Cập nhật lúc: 2024-11-29 00:04:47
Lượt xem: 1,057
6
Nhưng mẹ chồng chỉ giả vờ cầu xin bố chồng đuổi Cố Lê Mạn đi, vì bà ta cần loại bỏ đứa bé trong bụng Cố Lê Mạn.
Ngay sau khi Cố Lê Mạn rời khỏi, bà ta đã thuê người đánh đập khiến cô bị sảy thai. Đứa bé không giữ được, mà chính cô cũng mất luôn khả năng làm mẹ.
Tôi quen biết Cố Lê Mạn vì cô ấy là bạn thân của mẹ tôi.
Khi tôi và Thẩm Hạo kết hôn, cô ấy cũng đến dự lễ cưới. Nhưng vừa nhìn thấy bố chồng và mẹ chồng tôi, cô ấy liền rời đi ngay lập tức.
Khi tôi phát hiện chuyện vụng trộm giữa Thẩm Hạo và Bạch Tây Tây, tôi lập tức về nhà kể với bố mẹ. Họ hoàn toàn ủng hộ tôi ly hôn.
Đúng lúc đó, Cố Lê Mạn đang ở nhà tôi. Nghe xong, cô ấy nói:
"Đương nhiên phải ly hôn! Nhưng em có cam tâm không? Cả nhà bọn họ coi em như trò đùa, em không muốn họ cũng nếm mùi phản bội sao?"
Từ lời kể của cô ấy, tôi biết thêm nhiều sự thật bẩn thỉu về nhà họ Thẩm, nhận ra rằng những con người trong gia đình ấy đã mục rỗng từ tận xương tủy.
Cô ấy tạo cơ hội để "tình cờ" gặp lại bố chồng tôi. Ông ta dễ dàng sập bẫy, bởi lẽ trước đây ông ta thực sự từng thích cô ấy.
Trùng hợp thay, đứa con mà Cố Lê Mạn từng mang trong bụng lại là con trai.
Chính vì thế, khi nghe nhắc đến, bố chồng mới tức giận đến mức ra tay tàn nhẫn như vậy. Đó là đứa con trai mà ông ta yêu quý nhất!
Vở kịch dưới nhà kết thúc khi cảnh sát xuất hiện. Bạch Tây Tây sợ mẹ chồng bị đánh c.h.ế.t nên hoảng loạn báo cảnh sát.
Cảnh sát đến, nhìn thấy tình trạng thảm hại của mẹ chồng liền đưa bố chồng đi, còn mẹ chồng thì được chuyển đến bệnh viện.
Trước khi rời đi, bố chồng không hề tỏ ra sợ hãi, mà còn để lại một câu lạnh lùng cho mẹ chồng:
"Chuyện giữa tôi với bà chưa xong đâu!"
Cuối cùng, trận hỗn loạn cũng tạm khép lại. Tôi và Cố Lê Mạn tận hưởng vài ngày yên bình trước khi tôi quyết định đến bệnh viện thăm mẹ chồng.
Dù sao tôi vẫn đang là con dâu chính thức trên danh nghĩa của nhà họ Thẩm.
Nhưng sự thật chứng minh rằng tôi quá mềm lòng. Vừa đến cửa phòng bệnh, tôi đã nghe thấy mẹ chồng lại đang giở trò.
"Mẹ nhìn thấu rồi, Lâm Niên đúng là đồ rẻ rách! Cố Lê Mạn chắc chắn là do nó gọi tới. Mẹ bị bố các con đánh thành thế này, nó chẳng thèm ngăn lại, còn không bằng Tây Tây tốt với mẹ hơn!"
Vừa khóc, bà ta vừa nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Tây Tây, còn Thẩm Hạo thì gật đầu tán đồng.
Thật nực cười!
Đến cả một người bình thường như Bạch Tây Tây cũng chẳng dám ngăn cản, thì tôi – một phụ nữ đang mang thai – sao có thể?
"Đợi nó sinh con xong, con ly hôn với nó. Nếu là con trai, chúng ta sẽ dùng tiền để kiện giành quyền nuôi. Còn nếu là con gái thì để nó giữ, loại con gái chỉ tốn tiền, không đáng để nuôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/me-chong-thich-lam-loan-toi-lay-doc-tri-doc/5.html.]
Nhất Phiến Băng Tâm
Tôi tức điên vì độ trơ trẽn của cả nhà họ.
Bà ta cũng là phụ nữ, vậy mà lại coi con gái là thứ không đáng giá. Sao bà ta chưa bị đánh c.h.ế.t luôn đi?
"Con biết rồi, mẹ cứ nghỉ ngơi đi. Lâm Niên và Cố Lê Mạn, hai con tiện nhân đó, con nhất định sẽ không tha cho chúng!"
Thẩm Hạo nghiến răng, mặt đầy vẻ căm hận.
"Đúng rồi, đó mới là con trai ngoan của mẹ! Đợi con tiếp quản công ty, bọn chúng sẽ không dám ức h.i.ế.p chúng ta nữa. Đến lúc đó, mẹ sẽ làm chủ, tự tay tổ chức đám cưới cho con và Tây Tây."
Mẹ chồng vỗ tay Bạch Tây Tây.
Bạch Tây Tây lập tức cười rạng rỡ:
"Cảm ơn mẹ! Sau này con nhất định sẽ hiếu thảo với mẹ."
Chưa cưới đã gọi mẹ, xem tôi là người c.h.ế.t sao?
Tôi cố nhịn cơn giận, không đẩy cửa vào mà quay người rời khỏi bệnh viện.
Ban đầu tôi nghĩ mọi chuyện thế là đủ, vì không có mối thù sâu đến tận xương tủy.
Nhưng họ cứ liên tục thử thách giới hạn của tôi. Vậy thì đừng trách tôi không nể tình nữa.
Muốn tiếp quản công ty? Nằm mơ đi!
7
Năm ngày sau, bố chồng thành công rời khỏi đồn cảnh sát.
Ông được thả nhanh như vậy là nhờ mẹ chồng. Bà ta nói với cảnh sát rằng đó chỉ là chuyện mâu thuẫn gia đình, không có gì nghiêm trọng.
Cảnh sát chỉ cảnh cáo vài câu rồi để ông ra về.
Mẹ chồng làm vậy không phải vì yêu thương gì ông ta, mà chỉ muốn lợi dụng điều này để giành lại chút thiện cảm từ bố chồng, che đậy những tội lỗi trước đây.
Quan trọng nhất là bà ta cần Thẩm Hạo sớm tiếp quản công ty, như vậy bà mới giữ được cuộc sống sung túc của mình mãi mãi.
Có lẽ vì bị giữ ở đồn cảnh sát vài ngày, bố chồng tạm thời thu lại cái tính cộc cằn, thậm chí còn chủ động đến bệnh viện thăm mẹ chồng.
Mẹ chồng mừng như bắt được vàng, lập tức đòi xuất viện, còn mạnh miệng tuyên bố rằng mình đã khỏe hẳn rồi.
Nếu không nhìn thấy vết thương của bà ta vẫn còn rỉ máu, có khi tôi cũng tin lời bà ta.
Nhưng tôi biết, bà ta chỉ sợ nếu để bố chồng và Cố Lê Mạn ở nhà, họ sẽ làm ra chuyện gì mà bà không kiểm soát được.
Chỉ là bà không biết rằng, chúng tôi đã chuẩn bị cho bà một "món quà" còn lớn hơn.