Lúc này tôi hoàn toàn thất vọng về gia đình. Tôi đã chết. - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:57:08
Lượt xem: 105
Tôi hướng trên lầu, chứng kiến Hứa Kiều đang ngồi trong phòng thay đồ.
Chuyên gia trang điểm đang sửa lại lớp trang điểm trên đôi mắt hơi nhạt của chị ta.
Chị ta nắm chặt tay bố , ánh mắt ngấn lệ nói:
"Bố ơi , Đào Đào thực sự không đến à ? em ấy là em gái của con và đây là ngày quan trọng nhất cuộc đời con, con rất mong nhận được lời chúc phúc của em ấy."
Bố tôi, người luôn nghiêm khắc lạnh lùng trước mặt tôi lại nhẹ nhàng vỗ vào vai chị tôi an ủi :
"Sẽ không đâu, ta đã nhờ A Trạch liên lạc với con bé, ta sẽ không để cho con phải hối hận ."
Ông ta tìm thấy Hứa Trạch ở hành lang , sắc mặt lạnh lùng nói : " Nói với Hứa Đào, nếu hôm nay con bé không tới , chúng ta coi như chưa từng sinh ra đứa con gái này ."
"Bố ơi , chị ấy không trả lời tin nhắn của con chút nào , thậm chí cũng không trả lời điện thoại của mẹ ."
Hứa Trạch nghiến răng nghiến lợi nói : "Con biết loại người như chị ta sinh ra đã không có lương tâm. Ngay từ đầu khi chị ta đồng ý với chúng ta , chị ta đã cố ý cho chúng ta hy vọng , muốn làm cho ngày quan trọng nhất của chị gái mình phải khốn khổ."
Hôm nay là ngày quan trọng nhất của Hứa Kiều .
Hứa Kiều chuẩn bị mặc váy cưới gả cho người đàn ông mà cô đã yêu suốt hai năm , Tống Phỉ
Hai năm trước , khi tôi đưa Tống Phỉ về nhà , chị gái Hứa Kiều đối với anh ta đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên .
Tôi vẫn còn nhớ lúc chị ấy nhìn thấy Tống Phi, mắt cô ấy sáng lên và kiếm cớ rủ tôi đi dạo vào buổi tối.
Chị Hứa Kiều mua cho tôi ly trà sữa , nắm tay tôi lắc lắc :
"Đào Đào , chị rất thích Tống Phi. Anh ấy là mẫu người con trai chị đang tìm kiếm và anh ấy rất tốt . Nhất định anh ấy phải tìm được người tốt hơn , nên hãy đưa Tống Phi cho Chị nhé, được không ? "
Tôi lúc đó đã từ chối .
Nhưng ngay sau khi trở lại trường học , Tống Phi đã lập tức chia tay tôi. .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/luc-nay-toi-hoan-toan-that-vong-ve-gia-dinh-toi-da-chet/chuong-2.html.]
Tôi đã liên tục hỏi lý do nhưng có lẽ anh ta thấy khó chịu và hất tay tôi ra .
Tôi ngã xuống đất , mặt đất gồ ghề làm lòng bàn tay tôi rỉ m.á.u đau đớn.
Nhưng anh ta lại thờ ơ và chỉ nhìn tôi với ánh mắt chán ghét .
" Anh là muốn gạt tôi sao? Ngay cả gia đình tôi nhìn không được, hãy nói cho tôi biết ."
Một buổi sáng mẹ tôi đột nhiên gọi tôi ra ngoài mua đồ với bà .
Em trai tôi Hứa Trạch lôi kéo Tống Phỉ đi ra ngoài và kể cho anh ta nghe một số "Chân tướng" về tôi .
Nói tôi nhân phẩm bại hoại, trộm tiền trong nhà và bắt nạt các bạn cùng lớp.
Còn giá họa cho tôi có quan hệ lăng nhăng giữa nam nữ và phá thai khi còn học đại học .
Nói xong lời cuối cùng, chính nghĩa Hứa Trạch thở dài :
" Hứa Đào là chị gái của tôi . Tôi rất muốn hướng những điều tốt về chị ấy , nhưng... tôi không thể trơ mắt nhìn anh rơi vào hố lửa được."
Lòng bàn tay ma sát vừa rồi vẫn còn đau nhức , tôi ngồi dưới đất , ngước mắt nhìn Tống Phỉ và lắng nghe những gì anh ta thuật lại.
Lời cuối cùng vừa dứt , tôi chợt bật cười.
Hắn ta cau mày nói : " Ngươi còn muốn giải thích cái gì sao? "
Tôi lắc đầu, khóe môi khẽ cười nói : “ Họ nói đúng đấy ”.
Tống Phỉ đối với tôi căn bản không có tình cảm sâu đậm , huống chi chính gia đình tôi nói cho anh ta biết tôi tệ đến mức nào.
Gia đình thân yêu và chí nhân nhất của tôi .
Thời điểm tôi còn sống, bọn họ không ai quan tâm đến tôi .
Tất nhiên sau khi ta ch.ết đương nhiên cũng không ai biết..