Lựa Chọn Của Phu Quân - Chương 9: Góc nhìn của Ngụy Cảnh
Cập nhật lúc: 2024-10-15 15:09:47
Lượt xem: 263
8.
Mãi đến sau khi hồi phủ, Ngụy Cảnh đối với chuyện Lục Uyển Uyển bị bắt đi cũng không có cảm giác gì thật sự.
Hắn thường dùng bữa, nghỉ ngơi.
Cố Vọng Thư liền phái người tới tìm hắn, đổi lại là thường ngày, hắn sẽ rất vui vẻ.
Chỉ là không biết vì sao, hiện tại hắn không muốn gặp Cố Vọng Thư.
Khi nhìn thấy khuôn mặt đó, hắn ta sẽ nhớ đến một khuôn mặt khác.
Hắn nghĩ, không nên như vậy.
Vọng Thư ở bên hắn nhiều năm như vậy, cũng đợi hắn nhiều năm như vậy, hắn không nên để cho nàng thương tâm.
Vì thế hắn đáp ứng Cố Vọng Thư cùng nhau xem hội đèn lồng.
Chỉ là lúc ra khỏi cửa, hắn lại theo bản năng nghĩ, lần này phải lấy cớ gì để từ chối với Lục Uyển Uyển đây?
Cô nhất định lại quấn lấy anh đến hội đèn lồng.
Hắn đang nghĩ nếu không thì vẫn giống như năm ngoái, nói có công vụ thì được rồi, nhưng khi mở miệng đột nhiên dừng lại.
Hắn đột nhiên nhớ tới, hắn đã tự tay ném nàng ở trên núi.
Hắn không cần phải vắt óc tìm cớ nữa.
Hắn xoay người, tựa hồ thấy được thân ảnh mặc y phục màu xanh kia, ủy khuất nhìn hắn:
“Vậy sang năm chàng nhất định phải dẫn ta đi a.”
Lần nào hắn cũng hứa.
Nhưng lần sau vẫn không dẫn cô đi.
Hắn luôn cảm thấy vẫn còn thời gian, nhưng thân ảnh kia dần dần biến mất, chỉ còn lại căn phòng tối tăm, một tia tà dương cuối cùng cũng không chiếu vào được, lạnh như băng trống trải.
Hắn đột nhiên nhớ tới, thường ngày mỗi ngày khi về nhà, người kia đều ở cửa cười chờ hắn.
Hắn không đến, cô vẫn chờ.
Lúc hắn đi, cô không nỡ đứng ở của tiễn hắn, không ngừng lải nhải:
"Phải chú ý an toàn, phải bảo trọng thân thể, ta đem thuốc trị thương đều đặt ở trên xe ngựa, chàng nếu bị thương không cần cố gắng chống đỡ..."
Khi đó hắn chỉ cảm thấy phiền.
Nhưng không có người nọ ở bên tai lải nhải, hắn lại đột nhiên phát giác, phủ đệ này cư nhiên lớn như vậy.
Im lặng đến khó chịu.
Hắn đột nhiên có chút hối hận vì đã g.i.ế.c con chó.
Nếu không phải con ch.ó kia, cô còn có thể tiếp tục lải nhải như vậy.
Cố Vọng Thư ở ngoài viện gọi hắn.
Hắn cuối cùng quay đầu nhìn lại, xoay người rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/lua-chon-cua-phu-quan/chuong-9-goc-nhin-cua-nguy-canh.html.]
……
Hội đèn lồng hình như không đẹp bằng những năm trước.
Ngụy Cảnh bị Cố Vọng Thư kéo đi về phía trước, đột nhiên đứng thẳng người.
Cách đó không xa có một nữ tử đeo mặt nạ bạch hồ, thân hình cực kỳ giống nàng.
Hắn muốn tiến lên, lại nhìn thấy cô nương kia xoay người thân thiết kéo mặt nạ Dạ Xoa trên mặt nam nhân bên cạnh.
Bước chân hắn dừng lại.
Không phải nàng.
Nàng ấy sẽ không gần gũi với những người nam nhân khác như vậy.
Chỉ là trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái, đang muốn rời đi thì hạ nhân đột nhiên hoảng hốt báo:
"Tướng quân, trong sông tìm được một t.h.i t.h.ể nữ nhân!"
“...... Xem hình dáng, có chút tương tự với phu nhân.”
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn hạ nhân kia, một câu "Không có khả năng" liền muốn thốt ra.
Nhưng hắn dừng lại.
Hắn nghĩ, có cái gì không thể chứ?
Thanh chủy thủ kia, là hắn tự mình nhét vào trong tay nàng.
Ngay từ đầu hắn nghĩ, không phải là muốn cho nàng lấy cái c.h.ế.t ta tiết sao?
Ngụy Cảnh đột nhiên cảm thấy n.g.ự.c trì trệ, đầu óc ông một tiếng!
Hắn thậm chí không nghĩ tới trở về cưỡi ngựa, tung người nhảy về phía sông nước trong vắt chạy đi!
Dọc theo đường đi hắn đều nhịn không được nghĩ, nàng nũng nịu như vậy, bình thường làm hầu bao đ.â.m rách ngón tay đều sẽ rơi nước mắt.
Hắn ném nàng vào đám phản quân kia, nàng nhất định rất sợ hãi.
Hắn là phu quân của nàng, bình thường có chút chuyện lông gà vỏ tỏi gì nàng đều sẽ tới tìm hắn, nàng ỷ lại hắn như vậy.
Nhưng chính tay hắn đã vứt bỏ nàng.
Tuy rằng sau khi hắn xuống núi lập tức lên núi vây quét, nhưng cũng không tìm được đám người kia.
Đó là một đám người liều mạng, đối với nàng nhất định sẽ không nương tay.
Chắc hẳn nàng đã phải chịu rất nhiều tội lỗi, nàng sẽ khóc vì đau đớn, sẽ nguyền rủa hắn.
Thậm chí...... nàng sẽ chết.
Hắn luôn cảm thấy vẫn còn thời gian, nhưng anh không thể đưa nàng đến hội đèn lồng nữa.
Hắn đột nhiên cảm thấy khó thở.
Đường đến Thanh Tay Hà không quá nửa canh giờ.