Không còn vương vấn - 3
Cập nhật lúc: 2024-11-19 20:20:10
Lượt xem: 484
Sau đó tôi nắm tay hắn và nhìn vào những vết phồng rộp trên đó. Bùi Nhiên đau đớn kêu lên khi hắn gõ nhẹ ngón tay.
"Bùi Nhiên. Nếu không chữa trị kịp thời, liệu có đau lâu không?"
Bùi Nhiên ngồi xuống cạnh tôi. Sau đó hắn nhìn xuống vết phồng rộp trên ngón tay, thản nhiên nói: “Đã đau thì đau lâu dài còn tệ hơn đau ngắn hạn. Chỉ cần mở ra và bôi thuốc là được.”
Đúng vậy, cơn đau dài hạn còn tệ hơn cơn đau ngắn hạn. Tại sao lại tiếp tục vùng vẫy trong vực thẳm tuyệt vọng này?
6
Tôi và Bùi Nhiên từng là hàng xóm.
Bùi Nhiên chuyển đến khu chung cư của chúng tôi vào năm đầu tiên trung học cơ sở và nhà của chúng tôi ở ngay đối diện nhà hắn. Vì vậy khi mới đến, Bùi Nhiên đã mang theo một túi trái cây gõ cửa nhà tôi.
Hắn mỉm cười dịu dàng và đưa trái cây cho tôi. Nghe nói đây là quà để hàng xóm gặp mặt, là do mẹ hắn bảo hắn mang biếu.
Sau đó hắn nhìn tôi chằm chằm một lúc, rồi cúi đầu lấy từ trong túi ra một cây kẹo mút vị nho.
"Anh không biết có em gái nhỏ ở đây. Đây là quà dành cho em."
Không có gì thiếu sót trong những gì hắn nói. Rất chân thành. Sự chân thành lộ rõ trong cốt cách.
Tôi để dành cây kẹo mút vị nho đó, nó đã nằm trên bàn trong phòng tôi rất lâu. Cho đến khi người cha say xỉn của tôi đột nhiên về nhà và loạng choạng bước vào phòng tôi. Ông ta túm tóc tôi và lôi tôi ra khỏi giường khi tôi vẫn đang ngủ rồi ném tôi lên bàn. Chiếc kẹo bị rơi xuống đất.
Tôi tận mắt chứng kiến viên kẹo bị ông ta dẫm lên.
Thiếu niên Bùi Nhiên rất dũng cảm, hắn biết cha tôi nghiện rượu, thậm chí còn biết ông ta thích đánh người khi say, nhất là sau khi ông ta phàn nàn rằng tôi không phải con trai, tôi nhất định sẽ bị đánh mỗi khi ông ta say rượu.
Bùi Nhiên nói rằng hắn sẽ bảo vệ tôi. Lúc đó tôi không tin hắn, có lẽ là vì tôi đã bị đánh hơn chục năm, đã quen khuất phục nên không tin có ai có thể dẫn tôi ra khỏi bóng tối. Vì ngay cả mẹ tôi cũng chỉ ôm tôi mà khóc.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Bà nói: “Hãy kiên nhẫn, dù sao ông ấy cũng là cha ruột của con.”
Bùi Nhiên không quan tâm lắm, khi cậu bé hiền lành nhìn thấy vết thương trên cổ tay tôi, lần đầu tiên cậu bé chửi rủa.
"Mẹ kiếp! Như vậy mà cũng là một người cha sao? Sao có thể đánh con của mình như vậy!"
Hắn nói hắn sẽ bảo vệ tôi.
Thế nên lần đó cha tôi về, ông ta lại uống quá nhiều. Mẹ tôi khóc và kéo tay ông ta, van xin ông ta đừng đánh tôi nhưng không có gì ích gì cả.
Tôi co ro trong góc, lấy tay che đầu. Tuần sau sắp thi rồi, tôi không muốn đến bệnh viện vào thời điểm này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/khong-con-vuong-van/3.html.]
Cú đ.ấ.m nối tiếp cú đ.ấ.m giáng xuống, thực sự rất đau.
Khi Bùi Nhiên lao vào, tôi có cảm giác như sắp bị đánh c**hết.
Lần đó, cha tôi đặc biệt cáu kỉnh và hung dữ, ông ta vẫn cầm chai bia trên tay, đập mạnh vào tường rồi dùng phần bị gãy trên tay đ.â.m vào lưng tôi.
Bùi Nhiên đã bảo vệ tôi trong vòng tay của hắn. Những mảnh chai bia cắm sâu vào lưng hắn, kéo mạnh xuống. Máu phun ra, và một vết sẹo gớm ghiếc là bằng chứng cho thấy hắn đã bảo vệ tôi.
Dù toát mồ hôi lạnh vì đau, nhưng hắn vẫn an ủi và mỉm cười với tôi: “Em đừng khóc, anh sẽ luôn bảo vệ em”.
Khóe mắt tôi cay cay.
Cố ý làm tổn thương người khác trong lúc say rượu cũng đủ để phải ngồi tù một thời gian. Đó là sự bình yên hiếm hoi mà tôi có được.
Bùi Nhiên và tôi cùng học cấp hai và cấp ba cùng nhau. Hắn nói sẽ bảo vệ tôi và hắn chưa bao giờ quên điều đó. Khi ai đó muốn bắt nạt tôi, hắn luôn là người ra tay đầu tiên.
Trước đây, chúng tôi đồng ý sẽ ở bên nhau khi vào đại học. Nếu không có chuyện xảy ra thì tôi đã có cuộc sống rất hạnh phúc.
Vào năm thứ nhất, Bùi Nhiên đã tỏ tình với tôi. Hắn nói tôi cười trông rất đẹp, trong mắt tôi lấp lấp những vì sao, hắn rất thích.
Nhưng hình như hắn đã quên rồi. Sau đó, tôi hiếm khi mỉm cười. Vì vậy tôi đã từ chối lời tỏ tình của hắn và thậm chí từ chối cách tiếp cận của hắn. Cứ như vậy kéo dài bảy năm.
Dù tôi có từ chối hắn thế nào thì Bùi Nhiên vẫn luôn ở bên cạnh tôi. Hắn đã theo đuổi tôi suốt bảy năm, cùng tôi đi chữa bệnh, cùng tôi đến gặp bác sĩ tâm lý và cùng tôi trải qua những đêm tối tăm và đáng sợ hết đêm này đến đêm khác.
"Bùi Nhiên, chúng ta ở bên nhau nhé."
Ánh sáng ló dạng sau đêm tối, tôi tựa người vào giường nhìn ánh nắng chiếu vào mình.
Tôi nghĩ tôi cũng có thể có được hạnh phúc.
7
Bùi Nhiên ở nhà với tôi ba ngày. Hắn nấu cho tôi hết bữa này đến bữa khác, cùng tôi xem phim truyền hình và cùng tôi ngắm hoàng hôn. Hãy cùng tôi vẽ hết địa điểm này đến địa điểm khác trên bản đồ. Hắn cầm cây bút trên tay và vẽ một vòng tròn quanh thành phố mà tôi muốn đến thăm.
"Anh biết em thích tự do. Khi công việc của anh trở nên thuận lợi hơn, anh sẽ cùng em đi du lịch khắp nơi."
Bùi Nhiên chỉ vào thành phố và hứa với tôi rất nghiêm túc.