Hoa khôi là giả , Trà Xanh là thật - Chương 5 - End
Cập nhật lúc: 2024-05-29 17:05:08
Lượt xem: 6,420
10
Khi đến trường, thiết bị phát sóng trực tiếp của Hứa Thiến Thiến đã bị Tống Kiều Vân đập nát hoàn toàn.
Hứa Thiến Thiến cầm điện thoại di động của mình, vẫn đang giải thích với cư dân mạng ở khu vực bình luận: "Mọi người ơi, anh ta đến để trả thù tôi.
"Anh ta chắc chắn sẽ làm khó tôi vì tôi vẫn chưa trả hết nợ. Các bạn ơi, mọi người có thể gây quỹ cho tôi được không?"
Tống Kiều Vân tát mạnh vào mặt Hứa Thiến Thiến.
Hứa Thiến Thiến sợ hãi nhìn Tống Kiều Vân và bất giác nuốt nước bọt.
Cô ta nhìn Tống Kiều Vân đang tức giận, miễn cưỡng nói: "Đừng tới đây, tôi đã thu đủ tiền trả lại cho anh rồi."
Tống Kiều Vân chế nhạo, lấy điện thoại từ tay cô và quay mặt về phía khán giả.
Sau đó mọi người mới phát hiện ra rằng Tóng Kiều Vân hóa ra là một thanh niên có vẻ ngoài bình thường, những bức ảnh trong phòng phát sóng trực tiếp đều bị Hứa Thiến Thiến ác ý phỉ báng.
Nghiêm túc mà nói, Tống Kiều vân thực sự diễn xuất tốt hơn Hứa Thiến Thiến nhiều, nếu không anh ta đã không lừa dối được tôi nhiều năm như vậy.
Tống Kiều Vân nở một nụ cười đẹp trai trước ống kính: “Xin chào mọi người, tôi tên là Tống Kiều Vân, tôi là nhân vật phản diện trong miệng Hứa Thiến Thiến và cũng là bạn trai của cô ấy ngoài đời.
"Tôi nghĩ mọi người đều rất tò mò về tôi nên hôm nay tôi sẽ kể chi tiết cho các bạn nghe về tôi và cô ấy."
Tống Kiều Vân thực sự nổi điên, anh ta g.i.ế.c một ngàn cũng bị thương tám tram, dung cách đó đối phó với người tình.
Anh ta nói rất chi tiết.
Hứa Thiến Thiến cố tình cởi đồ lót trong phòng tập khiêu vũ để dụ dỗ anh ta và đòi tiền như nào.
Sau đó, cô ta dùng thủ đoạn cay đắng khiến Tống Kiều Vân cảm thấy thương hại mình, cuối cùng phải nghiến răng trả giá cho món nợ hàng trăm nghìn của mình nên anh ta phải tạm thời nghỉ học và làm năm công việc.
Cuối cùng, khi nói về hai người, Huwasa Thiến Thiến thường chào hỏi Tống Kiều Vân, vì vậy Toonns Kiều Vân đã yêu Hứa Thiến Thiến và bắt đầu dốc toàn lực để hỗ trợ chi phí học tập cho cô ta.
Nhưng anh ta không ngờ rằng Hứa Thiến Thiến đã trở thành hoa khôi của trường, chi phí sinh hoạt ngày càng đắt đỏ, Tống Kiều Vân không đủ khả năng chi trả.
Sau khi Hứa Thiến Thiến thấy anh ta không có tiền, thái độ của cô đối với anh dần trở nên lạnh lùng. Khi anh đi tìm Hứa Thiến Thiến, cô ta sẽ rất thiếu kiên nhẫn và bận rộn làm công việc gọi là phát sóng trực tiếp mỗi ngày. Và bôi nhọ anh ta trong phòng phát sóng trực tiếp đó.
Tôi nhìn Tống Kiều Vân nói từng chữ, nụ cười trên mặt anh ta cũng nhạt dần.
Anh ta nói hay đấy, nhưng chỉ một chút thôi.
Anh ta dường như đã quên rằng mình cũng là thủ phạm.
Nhưng bây giờ, giống như Hứa Thiến Thiến, anh ta lại tự đặt mình vào vai nạn nhân.
Anh ấy không nhận ra rằng, giống như Hứa Thiến Thiến, anh ta cũng chính là người đã làm tổn thương tôi sao?
Lúc đầu, anh ta không chỉ lừa dối tôi mà còn dùng tiền của tôi để hỗ trợ nhân tình.
Bây giờ đã nhận được quả báo, vẫn cảm thấy mình đáng thương.
Tôi nghĩ đã đến lúc tôi phải cho anh ấy gieo ngios gặt bão là gì, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.
Buổi phát song đó thực sự đã lên xu hướng.
Một bên là lời tuyên bố của Hứa Thiến Thiến rằng một ông già đã bắt cóc và buôn bán một mỹ nhân đại học.
Bên kia lại là câu nói của Tống Kiều Vân, nói về mỹ nhân xấu xa lừa gạt nam sinh viên đại học.
Vô số người đang chú ý đến vấn đề này.
Tôi xem đoạn video Hứa Thiến Thiến cởi đồ lót để quyến rũ Tống Kiều Vân, rồi đưa lên mạng.
Sau khi lên kế hoạch bố trí, đã đến lúc thu lưới.
11
Ngay sau khi video của tôi được đăng, nó đã lan truyền nhanh khủng khiếp.
Sau đó mọi người mới nhận ra rằng Hứa Thiến Thiến và Tống Kiều Vân đều không phải là người tốt.
Hứa Thiến Thiến phát điên sau khi xem đoạn video và giận dữ đến đối mặt với tôi:
“Mày thực sự đã quay video đấy, đồ khốn.”
Tiểu Ngư vốn đã bất bình cho tôi từ lâu, nghe vậy, cô ấy thay đổi tính tình hiền lành, tát vào mặt Hứa Thiến Thiến khiến cô ả choáng váng.
Tiểu Ngư cười khẩy nói: "Cô có tư cách gì mà nói về Hành Nhược? Rõ ràng là cô đã dụ dỗ bạn trai của cậu ấy."
Hứa Thiến Thiến cười lạnh, kiêu ngạo nói: "Quyến rũ là gì? Tôi là hoa khôi của trường. Thiếu gì đàn ông, rõ ràng cô ấy không có bản lĩnh giữ đàn ông của mình."
Hồi đó tôi đã phong cho Hứa Thiến Thiến danh hiệu hoa khôi học đường.
Hiện tại, tốt hơn hết là tôi nên loại bỏ thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hoa-khoi-la-gia-tra-xanh-la-that/chuong-5-end.html.]
Tôi an ủi Tiểu Ngữ đang run lên vì tức giận, sau đó chậm rãi nói với Hứa Thiến Thiến: "Hoa khôi trường? Cô thấy mình xứng đáng à?"
Hứa Thiến Thiến hét lớn: "Tôi đương nhiên xứng đáng. Khi gặp mặt tôi người ta gọi ta như vậy, cô cũng vậy."
Tôi cười, bình tĩnh nói: “Lần đầu tiên tôi gọi cô là hoa khôi trường, là vì cô sống nội tâm, lòng tự trọng thấp. Với tư cách là lớp trưởng, tôi có nghĩa vụ phải quan tâm đến các bạn trong lớp. Mọi người đều cho tôi mặt mũi và gọi cô là hoa khôi."
“Tôi nghĩ khi đó, vẻ đẹp của hoa khôi không chỉ ở khuôn mặt mà còn ở tâm hồn. Tôi nghĩ con gái quê ít nhất phải có tấm lòng chân thành, trong sáng thì mới xứng đáng là hoa khôi của trường”.
Cơ thể Hứa Thiến Thiến bắt đầu run rẩy. Cô ta có lẽ nhớ lại chính mình khi mới vào trường, rất dè dặt và có lòng tự trọng thấp, khi đối xử với người khác thì rất rụt rè và khiêm tốn.
“Sau này cô quá tự tin, tôi đã cảnh cáo cô rất nhiều lần, nhưng cô chỉ cho rằng tôi đang nhằm vào cô. Tôi chưa bao giờ muốn làm hại cô, nhưng cô không nên coi thường bản thân mà quyến rũ Tống Kiều Vân, như vậy cô không xứng đáng làm hoa khôi của trường."
Hứa Thiến Thiến điên cuồng ôm đầu, lẩm bẩm: "Không thể nào, Không phải hoa khôi là do trường bầu chọn sao? Mọi người đều chọn tôi."
Tôi cong môi: “Cái lựa chọn đó hả, tôi bỏ ra mấy chục nghìn để mua phiếu bầu cho cô đấy”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hứa Thiến Thiến hung tợn nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cho nên, cô đang đùa tôi, cô thật không biết xấu hổ."
Tôi hung hăng bóp cổ Hứa Thiến Thiến, cười lạnh nói: “Vậy lúc cô và Tống Kiều Vân giở trò đồi bại với tôi thì sao?
"Tôi nói cho cô biết, Hứa Thiến Thiến, tôi là người tốt, nhưng tôi không phải là người dễ bị bắt nạt.
"Nếu cô dám giở trò đồi bại với tôi, ta sẽ hành hạ cô cho đến chết. Cô chỉ là một mỹ nữ trong trường thôi , chị đây có thể nâng cô lên thì cũng có thể ném cô xuống."
Tôi ném Hứa Thiến Thiến xuống đất, Hứa Thiến Thiến sợ hãi nhìn tôi.
“Sự việc của cô ảnh hưởng nặng nề đến mức nhà trường quyết định đuổi học.” Tôi lạnh lùng nói.
Hứa Thiến Thiến đột nhiên bật khóc. Cô ta thực sự là đại diện học sinh xuất sắc được cả làng bầu chọn.
Bây giờ cô bị đuổi, toàn bộ cuộc đời cô ta đã kết thúc.
Hứa Thiến Thiến bắt đầu quỳ xuống cầu xin tôi, nhưng tôi không mủi lòng.
Đến trẻ con còn biết rằng mình phải chịu trách nhiệm nếu làm sai điều gì đó.
Chúng ta không thể để cô ta khóc rồi mọi người cứ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi Hứa Thiến Thiến rời đi, Tống Kiều Vân bắt đầu thường xuyên quay lại với tôi, nói rằng tôi mới là tình yêu đích thực của anh ta.
Anh ta đã thể hiện sự nhiệt tình như lúc ban đầu của mình khi đuổi theo tôi.
Sẽ chạy khắp thành phố vào lúc nửa đêm chỉ để đợi nhà hàng ăn sáng yêu thích của tôi mở cửa.
Vụng về học đan bằng tay và thức suốt đêm chỉ để đan một chiếc khăn tươm tất cho tôi.
Để làm tôi cười, anh ta sẽ mặc trang phục chú hề ngộ nghĩnh và thực hiện những động tác hài hước trong những ngày nắng nóng.
Tôi thực sự đã không nói với anh ta rằng nhà tôi thật ra không bị phá sản.
Vào ngày này, Tống Kiều Vân chạy đến chỗ tôi một cách hào hứng và nói một: "Hành Nhược, anh đã trả hết nợ, sau này anh kiems được bao nhiêu đều sẽ đưa hết cho em."
Tống Kiều Vân là một người tham lam, nhưng bây giờ lại muốn đưa tiền của mình cho tôi.
Tôi nhướng mày và hỏi anh ta, "Tại sao?"
Tống Kiều Vân cúi đầu, "Lý Hành Nhược, anh đã nói với em rất nhiều lần, anh thật sự đã quay đầu , nhưng tại sao em lại không tin anh?"
Kể từ khi Hứa Thiến Thiến chia tay , Tống Kiều Vân đột nhiên tỉnh ngộ và nhận ra rằng tôi là người đối tốt với anh ta nhất .
Nhưng anh ta đã từng làm tôi thất vọng và hối hận.
Anh nói: "Anh thực sự hối hận. Anh muốn chúng ta bắt đầu lại. Lần này anh sẽ yêu em."
Tôi nhổ vào.
Tình cảm muộn màng còn rẻ hơn cỏ rác.
Đôi mắt của Tống Kiều Vân đỏ hoe, đau khổ nói: “Anh biết anh không xứng đáng, nhưng anh thực sự yêu em.
"Khi chúng ta chia tay, rõ ràng là em rất không muốn buông tay.
"Cho dù em không yêu anh cũng đừng ngăn cản anh đối xử tốt với em.
"Gia đình em đã phá sản. Nếu anh cho bạn một ngôi nhà mới thì sao?"
Tôi lại nhổ cho anh ta lần nữa.
Anh ta đang chửi ai vậy?
Tôi mỉm cười và nói: “Xin lỗi, tôi đã mất cơ hội biến anh thành anh hùng. Gia đình tôi không phá sản, tôi chỉ trêu anh thôi. Còn nữa, ai không muốn rời xa anh, tôi còn muốn anh rời xa tôi càng nhanh càng tốt đây.”
Tống Kiều Vân c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Và tôi say good bye hắn, không bao giờ gặp lại nữa.
Ở phía xa, Tiểu Ngư đang mỉm cười chờ đợi tôi.
Tôi nghĩ mất đi một kẻ cặn bã cũng không có gì đáng sợ, một cuộc sống mới sẽ luôn bắt đầu.
(Hết toàn văn)