Hoa khôi là giả , Trà Xanh là thật - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-05-29 17:04:21
Lượt xem: 6,496
7
Tống Kiều Vân sửng sốt.
Tôi giả vờ đau khổ nắm tay anh ta, khóc nói: "Tống Kiều Vân, gia đình em phá sản rồi, anh sẽ không cần em nữa phải không?"
Tống Kiều Vân lập tức ném tay tôi ngã xuống, hai tay ôm đầu lẩm bẩm: "Phá sản, sao có thể phá sản được."
Tôi nhìn ánh mắt tuyệt vọng của anh ta, trong mắt tôi tràn đầy niềm vui.
"Em không có tiền sao?" Tống Kiều Vân hỏi.
Tôi lắc đầu, cố ý nói: "Tống Kiều Vân, anh sẽ cùng em chịu khổ chứ."
Tống Kiều Vân hung tợn nhìn chằm chằm tôi, ác độc chế nhạo: "Lý Hành Nhược, nhà cô phá sản, tôi làm sao còn có thể ở bên cô?"
Anh ta chế nhạo tôi: “Cô vẫn nghĩ mình là tiểu thư giàu có à? Tôi ở bên cô chỉ vì tiền của cô thôi. Bây giờ nhà cô đã phá sản rồi, tránh xa tôi ra càng xa càng tốt."
Tôi từ từ duỗi tóc và mỉm cười thay vì tức giận.
Tôi rất vui vì cuối cùng đã thoát khỏi được tên cặn bã đạo đức giả này.
Tống Kiều Vân bước đi trong tuyệt vọng và cáu kỉnh. Trước khi rời đi, anh ta còn giật lấy bát khoai tây chiên mua cho tôi ở một quán ven đường.
Tôi nhìn bóng lưng anh ta và vui vẻ vẫy tay: “Tạm biệt.”
Từ nay về sau, Tống Kiều Vân sẽ gánh trên vai món nợ trăm ngàn.
Và sự trả thù của tôi vừa mới bắt đầu.
Tống Kiều Vân từ đó hiếm khi xuất hiện trước mặt tôi. Anh ta buộc phải bỏ học và phải làm năm công việc một ngày để trả nợ.
Sau khi đối phó xong với Tống Kiều Vân, tôi tập trung toàn bộ sức lực vào HỨa Thiến Thiến.
Tôi và các bạn cùng lớp đã đóng góp tiền bạc và công sức, cuối cùng đã đẩy được Hứa Thiến Thiến lên vị trí hoa khôi của trường.
Chỉ trong vài tháng, Hứa Thiến Thiến đã trở thành một hoa khôi nổi tiếng trong trường đại học.
Hứa Thiến Thiến tuy không xinh đẹp nhưng chỉ cần chịu đầu tư tiền thì không có gì là không thể cả.
Với tôi, thứ tốt nhất và nhiều nhất là tiền.
Trước đây, nếu có thể tùy tiện đưa cho Tống Kiều Vân vài triệu làm tiền tiêu vặt thì tôi cũng chẳng buồn quan tâm.
Bây giờ, chỉ là số tiền đó đã được tiêu đi nơi khác.
Tôi không chỉ thăng cấp cho Hứa Thiến Thiến thành mỹ nhân học đường mà còn thường xuyên đưa Hứa Thiến Thiến đến nhiều nơi cao cấp, khéo léo bắt cô ta tiêu tiền.
Ví dụ như lúc này tôi và cô ả đang ở trong cửa hàng của bà Trương.
Hứa Thiến Thiến lưỡng lự trước chiếc váy trị giá 100.000 nhân dân tệ.
Tôi mỉm cười thuyết phục cô ấy: “Hoa khôi của trường nên mặc váy đẹp.”
Trên thực tế, tôi cũng không cần phải thuyết phục cô ta, trong lòng Hứa Thiến Thiến từ lâu đã tràn đầy tham lam, trở thành một cái hố không đáy.
Cô ta nóng lòng muốn mua đủ loại quần áo hàng hiệu để tôn lên địa vị hoa khôi của mình.
Hứa Thiến Thiến sốt ruột quay lại và gọi điện thoại.
Tôi biết cô ta đang gọi cho Tống Kiều Vân và yêu cầu đưa tiền cho cô ả mua quần áo.
Bây giờ, Tống Kiều Vân, người làm năm công việc một ngày, đã trở thành người bao nuôi cho Hứa Thiến Thiến. Anh ta thực sự thích cô ả và sẵn sàng chi tiền và đóng vai con ch.ó l.i.ế.m của Hứa Thiến Thiến.
Một lúc sau, Hứa Thiến Thiến quay lại với vẻ mặt khó chịu.
Nhìn vẻ mặt cô ta tôi cũng đoán được Tống Kiều Vân kia không đưa tiền rồi.
Hứa Thiến Thiến nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt dò xét: "Gia đình cậu phá sản, vậy cấu lấy tiền ở đâu mà tiêu?"
Cô ta nhìn tôi từ trên xuống dưới và mỉa mai hỏi: "Hay là cậu có làm “ việc kia” không?"
Tôi cười khẩy, trái tim, mọi thứ cô ả nhìn đều bẩn thỉu.
Tôi uể oải nói: “Tôi thường phát sóng trực tiếp. Chỉ cần khán giả thích hoặc thông cảm là tôi có thể nhận được phần thưởng”.
Đôi mắt của Hứa Thiến Thiến lập tức sáng lên.
Tôi bật cười.
Nhìn xem, tên ngốc này, không phải vừa rơi vào bẫy của tôi sao?
8
Hứa Thiến Thiến bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp với niềm hân hoan vô cùng, sau đó biểu diễn một điệu nhảy gợi cảm trên đó.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng nó không thu hút được nhiều sự chú ý.
Mặc dù cho rằng mình là hoa khôi của trường nhưng cô ta thực sự lại không xinh đẹp chút nào nên đương nhiên không nổi tiếng.
Hứa Thiến Thiến tức giận đến mức quyết tâm phát sóng trực tiếp của cô giảm mạnh.
Tôi không còn vui nữa. Nếu Hứa Thiến Thiến cứ như vậy mà từ bỏ, kế hoạch bước thứ hai của tôi sẽ ra sao?
Tôi đã phong cho Hứa Thiến Thiến cái danh hoa khôi, bước thứ hai này chính là hủy hoại danh tiếng của cô ta.
Tôi muốn cô ta biết rằng dù cô ấy có leo cao đến đâu, tôi vẫn có thể khiến cô ta ngã xuống mà chết.
Trong lúc Hứa Thiến Thiến đang phát sóng trực tiếp, tôi gọi điện cho Tống Kiều Vân và bảo anh ta mua cho cô nhân tình của anh ta một cốc trà sữa.
Tống Kiều Vân đang di chuyển gạch trên công trường, mồ hôi đầm đìa vì nóng, sau khi nghe giọng nói của tôi, anh ta vẫn vô thức châm biếm tôi: “Đừng nghĩ đến chuyện quay lại với tôi, tôi chỉ yêu Hứa Thiến Thiến thôi.”
Tôi trợn mắt, đó quả là một tình yêu làm người ta cảm động muối ói.
Anh ta nói tiếp: “Đừng nghĩ rằng vì tôi kiếm được nhiều tiền như vậy từ việc làm năm công việc một ngày mà xin tôi bố thí. Cô không xứng đáng”.
Tống Kiều Vân rất ghét tôi. Anh ta cho rằng sở dĩ anh ta khốn khổ như vậy là vì gia đình tôi phá sản.
Vì thế lần nào hắn cũng mỉa mai chế nhạo tôi, cho rằng tôi đã hủy hoại cuộc đời tươi đẹp của hắn.
Chết tiệt, tôi nghĩ anh ta ngã chưa đủ mạnh.
Nhưng không sao cả, tôi sẽ khiến anh ta còn tệ hơn bây giờ:
"Hứa Thiến Thiến sắp c.h.ế.t vì nóng rồi, có mua hay không là tùy anh."
Nói xong tôi cúp điện thoại một cái rầm.
Tôi cá rằng Tống Kiều Vân sẽ đến. Bây Tống Kiều Vân đang l.i.ế.m Hứa Thiến Thiến một cách điên cuồng. Chỉ là một tách trà sữa, anh ta sẽ đến thôi.
Anh ta luôn ước gì mọi người biết anh là bạn trai của mỹ nhân.
Chắc chắn rồi, khi Hứa Thiến Thiên đang phát sóng trực tiếp, Song Qiaoyun đã mang đến nước chanh trị giá 4 nhân dân tệ.
Tống Kiều Vân đưa nước chanh cho Hứa Thiến Thiến, sau đó dùng sức lau mồ hôi trên trán cô ta.
Hứa Thiến Thiến thấy anh ta vừa chuyển gạch xong ở công trường, bộ dáng nhếch nhác nên chán ghét hất ra.
Đôi mắt cô ả chuyển sang ly nước chanh, và cô ta càng cau mày hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/hoa-khoi-la-gia-tra-xanh-la-that/chuong-4.html.]
Tôi đứng gần đó cười lớn. Bạn biết đấy, Hứa Thiến Thiến giờ đã thích nghi với cuộc sống giàu sang phú quý. Cô ấy chỉ uống một cốc Starbucks trị giá hàng chục tệ. Cô ấy còn không thèm ngó tới nước chanh như thế này chứ đừng nói đến việc uống nó.
Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút ngượng ngùng, nhưng phòng phát sóng trực tiếp hiếm khi sôi động, có rất nhiều người đổ xô vào.
Tôi đã ở đó và nói với cô ấy một cách thích hợp rằng mọi người đều thích xem những bộ phim kịch tính như thế này.
Hứa Thiến Thiến trợn mắt vài cái, đột nhiên ném nước chanh trong tay Tống Kiều Vân xuống đất, vừa khóc vừa nói: “Đồ dọn gạch, anh có thể đừng quấy rầy tôi nữa được không? Tôi đang học bài, tôi vẫn là hoa khôi của trường. Tôi không muốn về làng làm ruộng với anh.”
9
Tôi chỉ muốn ủng hộ Hứa Thiến Thiến.
Tôi thậm chí còn không đưa cho cô ta một chủ đề, nhưng cô ta thực sự đã tự tạo ra nó.
Chủ đề này bất ngờ khiến Hứa Thiến Thiến trở nên nổi tiếng.
Vô số người đổ vào phòng phát sóng trực tiếp. Hứa Thiến Thiến nhìn nhiều người như vậy, trong mắt tràn đầy vẻ ngây ngất.
Tống Kiều Vân kinh ngạc nhìn cô ả, tự hỏi tại sao Hứa Thiến Thiến vốn dĩ dễ thương và quyến rũ lại đột nhiên trở nên như thế này.
Hứa Thiến Thiến càng mắng Tống Kiều Vân mạnh hơn: "Ra khỏi đây đi, tôi không muốn bị ép gả cho anh rồi phục vụ cả nhà anh."
Tống Kiều Vân đứng im tại chỗ.
Sau đó Hứa Thiến Thiến tuyệt vọng nháy mắt với Tống Kiều Vân. Mặc dù Tống Kiều Vân không hiểu cô ả định làm gì nhưng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cô cả, hắn ta vẫn do dự không nói nên lời rồi bỏ đi.
Sau khi hắn ta rời đi, rất nhiều người dân nhiệt tình trong phòng phát sóng trực tiếp đã hỏi Hứa Thiến Thiến chuyện gì đã xảy ra.
Hứa Thiến Thiến nhéo nhéo đùi, ép nước mắt chảy ra, sau đó bắt đầu bịa chuyện:
“Tôi xuất thân ở nông thôn, chăm chỉ thi vào đại học, trở thành hoa khôi của trường nhưng bị gia đình ép lấy chồng thợ hồ. Họ muốn dùng lễ vật của tôi để gả vợ cho anh trai tôi. Người dọn gạch này đã bốn mươi năm mươi rồi, còn thích đánh người, hút thuốc và cờ bạc.”
Cư dân mạng sau khi nghe điều này đã rất tức giận và cảnh báo Hứa Thiến Thiến không được nhượng bộ.
Hứa Thiến THiến nhìn những bình luận cuồn cuộn với nụ cười thành công trong mắt. Cô ta đầy nước mắt và nói:
"Tôi không muốn kết hôn, nhưng gia đình tôi nợ anh ấy rất nhiều tiền. Nếu tôi không gả, anh ấy sẽ phá hủy gia đình chúng tôi."
Tôi phải nói rằng Hứa Thiến Thiến tuy có vẻ ngoài bình thường nhưng vì vẻ ngoài theo kiểu trong sáng nên khi khóc cô ấy trông thật đáng thương, khiến người ta cảm thấy xót xa.
[Em gái thật đáng thương, em nợ bao nhiêu tiền? 】
[Thật ghê tởm, sao có thể bắt nạt người ta như thế này? 】
[Chị xinh đẹp như vậy sao có thể không học nhiều được? 】
[Mọi người hãy gây quỹ để trả nợ cho cô em xinh đẹp của trường nhé. 】
…
Đồng thời, trên trang phát sóng trực tiếp hiện lên rất nhiều bảng khen thưởng.
Trên mặt Hứa Thiến Thiến tràn đầy ý cười.
Tôi nhìn nụ cười tham lam của cô ta và cũng mỉm cười.
Hứa Thiến Thiến, cô có biết rằng cô sẽ sớm xuống địa ngục không?
Sau khi nếm được vị ngọt, Hứa Thiến Thiến bắt đầu bịa chuyện một cách vô lương tâm để lấy được thiện cảm của cư dân mạng.
Theo mô tả của cô, Tống Kiều Vân đã biến thành một kẻ ghê tởm, cúi đầu làm đủ mọi việc ác.
Không chỉ vậy, Tống Kiều Vân còn nói rõ nơi làm việc và thông tin cá nhân của Tống Kiều Vân, khuyến khích cư dân mạng bạo lực mạng Tống Kiều Vân.
Tống Kiều Vân lần lượt bị sa thải khỏi năm nơi làm việc. Anh ta không có tiền để trả khoản vay và bị truy đuổi và đánh đập trong ngõ.
Khi Tống Kiều Vân bị đánh trong ngõ, tôi đã đến chỗ anh ta.
Anh ta trừng mắt nhìn tôi dữ tợn: “Cô làm đấy à? Cô bảo họ sa thải tôi . Tôi biết cô sẽ trả thù tôi vì tôi không quay lại với cô. Cô cho rằng mình là ai? Cô không xứng là đối thủ của Hứa Thiến Thiến, cả đời tôi cũng sẽ không thích cô."
Tôi thực sự đã cười ngặt nghẽo.
Tôi ngồi xuống, khinh thường nhìn anh ra: “Tôi có muốn quay lại với anh không? Tống Kiều Vân, nhìn anh bây giờ, trên người một đống nợ nần, gương mặt bị bào mòn bởi mưa nắng vất vả. Tôi nhổ vào?"
Vẻ mặt của Tống Kiều Vân vặn vẹo vì tức giận.
"Nếu như anh không phải cố gắng làm chó liếm, tôi còn tưởng rằng anh thật đáng thương. Tống Kiều Vân, tôi không coi thường anh nhưng anh vẫn coi mình là của ngon mà ai cũng muốn đấy à?"
Lời nói của tôi xuyên qua Tống Kiều Vân như những mũi kim nhọn, anh ta tức giận hét lên: "Im đi, Hứa Thiến Thiến thích tôi, chúng tôi yêu nhau."
Tôi thực sự không nhịn được cười lớn:
“Có vẻ như anh vẫn không biết tại sao mình lần lượt bị sếp sa thải. Đi, tôi dẫn anh đi xem."
Tôi bật điện thoại và bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Thiến Thiến.
Phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Thiến Thiến tràn ngập những bức ảnh khổng lồ của Tống Kiều Vân, mỗi bức ảnh đều được đánh dấu bằng chữ thập đỏ.
Phía trên có một dòng chữ màu đỏ: [Tên khốn Tống Kiều Vân, hắn không có lương tâm, sẽ không ch một cách tử tế. 】
Trong phòng phát sóng trực tiếp, Hứa Thiến Thiến đang khóc với khán giả về tội ác của Tống Kiều Vân:
“Anh ta lợi dụng đêm tối để hành hung tôi và đe dọa sẽ gửi ảnh khỏa thân của tôi đi khắp thế giới nếu tôi nói cho ai biết”.
Hứa Thiến Thiến khóc nức nở.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập sự phẫn nộ:
[Đừng sợ, mỹ nhân, tên khốn đó đã mất hết việc làm rồi. 】
[Mỹ nhân tỷ tỷ, tà ác sẽ bị trừng phạt, ta còn tìm người đánh hắn. 】
[Em gái, hoa khôi à, đừng sợ, mọi người sẽ bảo vệ em. 】
…
Hứa Thiến Thiến nhìn những bình luận và vô số phần thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp, cô ả không giấu được nụ cười trên mặt:
"Mọi người đối với tôi thật tốt, tôi rất cảm động. Tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người một lần nữa, đừng để Tống Kiều Vân biết về phòng phát sóng trực tiếp của tôi. Anh ta có lòng báo thù, tôi sẽ bị anh ta đánh chết."
Khán giả ở khu bình luận gật đầu nói sẽ không cho Tống Kiều Vân biết.
Tống Kiều Vân ngơ ngác nhìn Hứa Thiến Thiến đang chửi rủa anh ta c.h.ế.t thảm trong phòng phát sóng trực tiếp, nước mắt tuôn rơi.
Tôi biết Tống Kiều Vân thực sự thích Hứa Thiến Thiến, nếu không anh ta sẽ không tốt với cô ả như vậy.
Nhưng bây giờ thì sao, tất cả tình yêu đã trở thành hận thù.
“Tôi sẽ đi tìm cô ta.”
Tống Kiều Vân đột nhiên đứng dậy và chạy về phía trường học. Tôi không thể ngăn cản anh ta.
Giờ có cái hay để xem rồi.