Đếm Ngược Thời Gian Ly Hôn - Chương 26: “Cháu không ly hôn!”
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:53:16
Lượt xem: 50
Trần gian hẹn làm visa là 10 giờ rưỡi sáng. Mới 9 giờ rưỡi Trần Ân đã đứng trước văn phòng Lương Tư Phương rồi.
Trần Minh Vũ chờ mãi chờ mãi, rốt cuộc chờ đến lúc tiễn hai ông sếp đi là mở di động ngay.
_ Sếp anh buổi sáng không cần họp đầu ngày xem báo cáo đọc biên bản viết chỉ thị sao?
_ Hôm qua sếp tui làm hết việc của hôm nay rồi, họp đầu ngày thì ông sếp phó đang mở họp nè.
Ở đây chỉ có BL và mấy truyện linh tinh uwu
_ Tui lạy sếp anh đấy. ngày nào ổng cũng ghé, vừa tan ca là hốt sếp tui đi, chiếm dụng hết garbage time quý giá của người làm công ăn lương. Có khi nào về sau ngay cả thời gian làm biếng sáng sớm cũng phí phạm luôn không hả.
_ Làm biếng thì vẫn thế thôi, chẳng qua chuyển từ bên anh qua bên tui á.
Lương Tư Phương thuận lợi lấy được visa, vừa ra khỏi lãnh sự quán liền nhận được cuộc gọi từ người nhà, là Lương Hoàng. Ông hỏi phải hôm nay đi làm visa sang Mỹ không, Lương Tư Phương đáp vâng, Lương Hoàng lại hỏi tiếp có phải sếp Trần của Trần Thị cũng cùng làm không.
Lương Tư Phương liếc sang Trần Ân đang lái xe, thầm cảm thấy kỳ quái: “Dạ, mà sao vậy ba?”
Đầu dây bên kia im lặng mấy giây, lại nói: “Nếu tiện thì cùng cậu ấy ghé Vũ Sơn đi.”
Vũ Sơn là căn chòi nghỉ mát bên cạnh nhà chính của nhà họ Lương, là nơi tiếp đãi hội họp trong những trường hợp vừa không thể quá mức công khai ở bên ngoài vừa không tiện đưa vào tư gia. Lương Hoàng bảo muốn gặp bọn họ ở đây, vậy tức là chuyện muốn nói có cả công lẫn tư rồi.
Bên ngoài thì Trần Thị cùng Tập đoàn Lương Khôn không có hợp tác.
Bên trong thì hai vị lãnh đạo lại có quan hệ quá phức tạp.
Nếu nghĩ như vậy thì chuyện lần này hẳn là vụ Las Vegas.
Nhưng làm sao mà Lương Hoàng biết được?
Lương Tư Phương chưa từng nói cho họ, đối với anh chuyện này quá khó để chia sẻ với ba mẹ; hơn nữa, mấu chốt giải quyết vấn đề là anh cùng Trần Ân. Kế hoạch lúc đầu là, dù sao cũng sẽ giải quyết nên nói hay không cũng chẳng ảnh hưởng mấy. Bây giờ lại nghĩ, dù sao còn thêm ba tháng nữa, chờ đến lúc chính thức quyết định thì nói cũng không muộn.
Ai ngờ, trưởng bối đánh đòn phủ đầu.
Lương Tư Phương bảo Trần Ân dừng xe bên đường, sau đó thuật lại hết những gì Lương Hoàng vừa nói cùng phân tích của anh cho hắn nghe. Quả nhiên, mặt mũi Trần Ân trắng bệch.
Đúng là hắn định ra mắt trưởng bối nhà họ Lương, nhưng hiện tại ngay cả Lương Tư Phương hắn còn chưa hoàn toàn giữ được trong tay. Hơn nữa theo như Lương Tư Phương nói, thậm chí nhà chính ông bà Lương còn không cho hắn vào, đây chẳng phải cự tuyệt thì là gì?
“Tôi không ly hôn.” Trần Ân cương quyết như c.h.é.m đinh chặt sắt.
Tai Lương Tư Phương như muốn chai sạn đến nơi, anh bất đắc dĩ đáp: “Ba tôi còn chưa nói rõ chuyện này, chúng ta cứ xem thế nào đã rồi tính sau.”
Trần Ân gật gật đầu, cắn môi mà khởi động xe.
Lương Tư Phương nhìn hắn vài lần, tò mò hỏi: “Cậu nhịn cười đấy à?”
Trần Ân nhếch môi, thật sự cười lên: “Ừa.”
“Sao thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dem-nguoc-thoi-gian-ly-hon/chuong-26-chau-khong-ly-hon.html.]
“Tôi thích nghe anh nói ‘chúng ta’.” Có lẽ hắn thấy lời mình chưa được rõ bèn bổ sung: “Chúng ta bây giờ ấy.”
Lần này đến lượt Lương Tư Phương cắn môi.
Lương Hoàng và Phó Văn Anh đã ngồi sẵn trong phòng khách Vũ Sơn, ba trông đoan chính mẹ nhìn đoan trang.
Lương Tư Phương và Trần Ân một trước một sau bước vào, vừa giới thiệu đến tên Trần Ân thì Lương Hoàng đã đứng lên bắt tay với hắn, Phó Văn Anh cũng gật đầu. Theo quản gia chỉ dẫn, hai người ngồi phía bên phải Lương Hoàng, đồng thời cũng là đối diện Phó Văn Anh.
“Ba, mẹ, hai người tìm bọn con có chuyện gì ạ?” Lương Tư Phương mở lời.
Lương Hoàng với Phó Văn Anh liếc nhau. Phó Văn Anh chậm rãi nói: “Tư Phương, con và sếp Trần sẽ đi Mỹ à?”
“Dạ phải.”
“Đi làm gì thế?”
“Lương Khôn có đối tác dự án mới, đi khảo sát ạ.”
“Còn sếp Trần thì sao?” Phó Văn Anh chuyển sang Trần Ân, hắn khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay mướt mồ hôi. Lương Tư Phương lặng lẽ đá đá mũi giày hắn dưới gầm bàn.
“Nghỉ phép ạ.” Trần Ân thành thật đáp.
Tầm mắt Phó Văn Anh dò xét qua lại giữa hắn và con trai, cuối cùng dừng ở Lương Tư Phương.
“Đi bao lâu?”
“Ba tháng ạ.”
“Chỉ đi khảo sát thôi?”
Lương Tư Phương không nói. Anh khẳng định, bất kể là bằng cách nào, ba mẹ anh đã biết chuyện rồi, còn muốn ép chính miệng anh nói ra. Từ nhỏ đến lớn đều là thế này. Bọn họ biết rõ anh sai ở đâu, hoặc bọn họ cho là anh sai, nhưng họ không nói. Như thể chỉ khi nào anh tự mình nói ra họ mới biết, sau đó họ lại khoan dung độ lượng tha thứ cho anh.
Ngay lúc này, vẫn là như thế…
“Con…”
“Cháu không ly hôn!”
Trong căn phòng nhỏ chợt có người la lên một tiếng, chấn động đến nỗi ba người còn lại run cả tay.
Trần Ân thật sự là bị bầu không khí áp lực vừa rồi ép cho sụp đổ. Trước khi đến hắn đã có định kiến, hơn nữa lại đang căng thẳng, trong phòng Lương Hoàng theo dõi hắn, Phó Văn Anh thì không nhìn hắn mà từng bước dồn Lương Tư Phương vào đường cùng.
Mắt thấy cơ thể căng cứng của Lương Tư Phương từ từ thả lỏng, tâm trí Trần Ân bỗng dưng xuất hiện mấy cảnh trong phim mà ngày bé cùng xem với Trần Vân Quân.
Đúng rồi đúng rồi, là cái phim gì mà cha mẹ phong kiến ra sức phá đám phá đôi chia rẽ tùm lum đó.